Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Wednesday, July 6, 2022

TƯƠNG TƯ MÙA HẠ CŨ, BOLERO SỚM MƯA – Thơ Tịnh Bình


                Nhà thơ Tịnh Bình

 
TƯƠNG TƯ MÙA HẠ CŨ
 
Ta về
phơi tiếng ve trưa
thương bươm bướm trắng đường xưa dỗi hờn
 
Ta về
như thể buồn hơn
thềm rêu trường cũ
trống dồn chia tay
 
Đôi dòng lưu bút mờ phai
ta về tìm lại
tháng ngày cũ xưa
vẫn là mưa nắng, nắng mưa
tiếng ve chung thủy sớm trưa hao gầy
 
Ta về
nghe mắt nhòe cay
thương ai áo trắng ngang vai tóc thề
phượng hồng rắc lối bùa mê
câu thơ mực tím vụng về tương tư
 
Ta về
hạ cũ hình như
hộc bàn sót lại tình thư năm nào...
 
 
BOLERO SỚM MƯA
 
Những sớm mai không thể buồn hơn
Sướt mướt cọng mưa chìm trong nhịp Bolero ủ rũ
Cành hoa mười giờ tím ngắt trong sân
Quên rồi lời hẹn ngày chủ nhật
 
Đừng chạm vào câu thơ
Đừng hát mãi bài tình ca đã cũ
Trời hết mây rồi sao mưa vẫn còn trầm cảm
Có thể lòng ai chưa tan hết u hoài
 
Thả lưng chừng nhịp mưa
Nhịp Bolero chìm tắt
Không thể níu tàn âm dang dở
Những sớm mai cứ hoen buồn
 
Ngày nắng lần lữa
Như thể đồng lõa cùng sự ảm đạm
Bờ rào thoáng hiện tiếng chim sũng nước
Có thể nào thanh tẩy một ban mai?
 
TỊNH BÌNH
(Tây Ninh)

READ MORE - TƯƠNG TƯ MÙA HẠ CŨ, BOLERO SỚM MƯA – Thơ Tịnh Bình

CON CHIM LẠ - Truyện ngắn Nguyễn Bàng

 
Tác giả Nguyễn Bàng

Mới chớm hè mà cây cối hai bên ngõ nhà Sơn đã xanh mướt mắt. Ngoài đàn sẻ và lũ chim sâu quen thuộc ngày nào cũng lích chích kiếm mồi quanh các lùm cây, mấy hôm nay đến thêm một con chim lạ. Trông nó chỉ nhỉnh hơn cái trứng vịt nhưng bộ lông rực rỡ ba bốn màu tuyệt đẹp. Sơn thấy không phải nó đi tìm mồi mà như một nghệ sĩ lãng du, ngày hai buổi sáng sớm và xế chiều, nó bay đến, nhảy nhót hết từ lùm cây này sang lùm cây khác rồi đậu trên một cành cao say sưa hót mấy khúc vang trời. Sơn đa nghe nhiều con chim cảnh hót, có con giá tiền triệu, nhưng chưa có giọng hót nào trong trẻo ròn tươi như con chim trời này. Ôi! Ước gì Sơn có nó để nuôi chơi!
 
Một sáng Chủ nhật, anh Ca, anh họ Sơn đến chơi. Anh xách theo chiếc lồng có nhốt một con chim lông vàng khá đẹp, khoe là vừa mới bắn được bắng súng cao su. Sơn phục anh quá, em kể cho anh nghe về con chim lạ. Anh Ca bảo:
- Thế thì em hạ thử nó đi!
- Em không có súng và không biết bắn
- Anh sẽ dạy cho!
 
Anh cho Sơn luôn chiếc súng cao su dắt trong túi quần kèm theo ba cục cao su mềm được cắt gọt tròn trịa, bảo:
- Đạn đấy! Trúng đạn này chim chỉ ngã lộn xuống đất cho ta vồ bắt sống chứ không chết hay bị thương nặng như dùng những viên sỏi đá
 
Sau đó anh cặn kẽ dậy Sơn từ cách giương chạc, kéo dây đến cách ngắm và nhả đạn.
Suốt cả buổi chiều, Sơn tập bắn trên sân thượng. Mồ hôi ướt mượt đầu tóc, áo quần nhưng Sơn không thấy mệt mà rất vui vì chỉ sau một giờ, em bắn phát nào phát nấy đều trúng đích. Hôm sau, tảng sáng Sơn đã ra ngõ. Con chim lạ cũng vừa bay tới. Đợi khi nó đậu trên một cành bằng lăng đang trổ hoa tím, Sơn nhón chân, tìm một vị trí thích hợp, ngồi thu mình lại, nín thở giương súng cao su nhằm ngắm. Tiếng hót vừa cất lên thì “phựt”, viên đan cao su cũng bay chếch lên. Sơn căng mắt nhìn xem con chim sẽ ngã lộn xuống đâu nhưng chỉ nghe tiếng hót im bặt và thay vào đó là một tiếng “choang” chối tai khô khốc ở phía cổng nhà bác Hải làm xe xích lô. Sơn vội chạy tới. Trước mắt em tung toé những mảnh thuỷ tinh vỡ vụn trên mặt đất, Biết mình bắn vỡ bóng đèn thắp sáng ở cổng nhà bác Hải, Sơn chạy lén thật nhanh về nhà, dấu vội chiếc súng cao su vào trong bồ rác, rồi lên giường nằm như còn ngủ.
 
Lát sau, có tiếng mở cổng và tiếng bác Hải ca cẩm:
 Chắc gió đánh rụng đây!
Rồi tiếng chổi tre loẹt quẹt quét dọn. “Không có ai biết”. Sơn mừng thầm đi học...
 
Buổi chiều, đang làm bài ở nhà, Sơn bỗng thấy bồn chồn thiếu vắng trong lòng. Nhìn ra cửa sổ, thấy nắng vàng đã nhạt mà không thấy con chim lạ đến. Bên kia cổng nhà bác Hải, cái chao đèn mất bóng để trơ cái đui xám như con mắt chột ghê sợ quá. Người Sơn gai gai như lên cơn sốt.
 
Buổi tối, Sơn xin phép mẹ đi ngủ sớm. Nhưng vừa nằm xuống đã nghe tiếng xích lô cạch cạch đi vào ngõ rồi tiếng bác Hải gọi con đốt nến để dắt xe vào công. Lại nghe tiếng bác ca cẩm:
- Mải làm quá, quên béng mất mua cái bóng điện.
 
Chắc lối cổng nhà bác Hải giờ tối om? Đêm nay có kẻ gian thì nguy quá! Sơn nghĩ và lại thêm lo lắng. Em nhắm chặt mắtt, cố ngủ cho quên đi. Chợt Sơn thấy con chim lạ chập chờn trước mắt. Nó không hót mà lại nói như người:
- Này! Tôi chẳng bao giờ đến nữa đâu! Còn bác Hải thì, ngày mai vừa mất công mất việc vừa mất tiền mua chiếc bóng điện đấy! Mà sao cậu hèn thế? Có lỗi mà cứ dấu diếm lén lút trong lòng.
 
Nói xong, nó vỗ canh mạnh cánh bay vút lên để lại một làn gió lạnh đập vào mặt Sơn khiến em bừng tỉnh. Biết là mê hoảng nhưng Sơn vẫn tự xấu hổ “Con chim lạ nó nói đúng đấy! Mình không được phép dấu mãi sai lầm!” Sơn nhủ thầm rồi ngủ thiếp đi.
 
Sáng sớm, Sơn dậy và ra ngõ đợi bác Hải đi làm. Em chào bác và lúng túng hỏi nhỏ:
- Mua một chiếc bóng điện hết bao nhiêu hả bác?
- Năm nghìn đồng, cậu ạ!
 
Thấy bác vui vẻ trả lời, Sơn mạnh dạn kể cho bác nghe mình đã bắn vỡ chiếc bóng điện ở cổng nhà bác ra sao, rồi rút vội trong túi ra năm tờ giấy bạc một nghìn đồng, bẽn lẽn nói:
- Cháu gửi để bác mua chiêc bóng điện khác! Tiền cháu nuôi lợn nhựa tiết kiệm đấy, bác ạ!
- Cháu đền cho bác hả! Tốt! Tốt lắm! – Bác Hải cười ròn rã nhận ngay tiền rồi đi làm. Còn Sơn cũng đến trường với tấm lòng thanh thản. Mọi sự coi như đã xong.
 
Nhưng tan học, vừa về đến nhà Sơn đã thấy mẹ ra đón và mỉm cười:
- Bác Hải nhờ mẹ gửi cho con cái này.
- Mẹ nói và xoè bàn tay, chìa ra năm tờ giấy bạc một nghìn. Sơn thẹn quá đỏ bừng cả mặt không dám nhìn vào tay mẹ nữa.
- Con biết nhận lỗi và đền bù thiệt hại cho người khác như thế là tốt. - Mẹ diu dàng nói tiếp
- Nhưng giá con nói cho cả bố mẹ cũng biết thì tốt nữa, con ạ!
- Con xin lỗi mẹ! – Sơn cúi đầu khẽ thưa. Chợt mẹ hỏi:
-À, con có biết vì sao con chim lạ bay đến ngõ nhà ta không?
 
Sơn chưa kịp đáp thì mẹ đã giảng giải:
- Mấy năm nay phong trào giữ gìn môi trường xanh sạch đẹp ở thành phố ta rất tốt. Cây xanh rợp mắt phố phường nên chim trời ở các vùng xa bay vê đấy con ạ!
- Me, me! Thế con chim lạ có trở lại đây nữa không? – Sơn lo lẳng hỏi.
- Không ai làm nó sợ nữa thì nhất định nó sẽ trở lại con ạ!
Sơn tin lời mẹ bảo. Trong em dậy lên một niềm hy vọng.
 
NGUYỄN BÀNG

Địa chỉ: 61B, ngõ 311, đường Đằng Hải,
quận Hải An, thành phố Hải Phòng.
 
READ MORE - CON CHIM LẠ - Truyện ngắn Nguyễn Bàng

PHAN PHỤNG THẠCH (10) - Thơ Chu Vương Miện


 

Phan Phụng Thạch (10)


giai nhân tự cổ như danh tướng

vẫn thường hay chết iểu

thi nhân đầu bạc sớm hơn ai

chết sớm có khi còn rộng chỗ

4 bể 5 châu rặt xác người

thế kỷ 19 có 1 tỷ

6 tỷ con người thế kỷ 20

-

dòng nước nào đến 1 lúc cũng cạn kiệt

tình thân nào đến 1 lúc cũng hết

tình yêu nào hết địa cũng dứt

kiếp người đến 1 lúc nào cũng tuyệt


Chu Vương Miện


READ MORE - PHAN PHỤNG THẠCH (10) - Thơ Chu Vương Miện

THỎ HOANG - Chu Vương Miện

 




READ MORE - THỎ HOANG - Chu Vương Miện

NGỤ NGÔN Ê-DỐP (101-105)- Ngọc Châu phỏng dịch sang song thất lục bát

 


101 . The Ass and the Old Shepherd 

A Shepherd, watching his Ass feeding in a meadow, was alarmed all of a sudden by the cries of the enemy. He appealed to the Ass to fly with him, lest they should both be captured, but the animal lazily replied, "Why should I, pray. Do you think it likely the conqueror will place on me two sets of panniers?' "No," rejoined the Shepherd. "Then," said the Ass, "as long as I carry the panniers, what matters it to me whom I serve?'
In a change of government the poor change nothing beyond the name of their master.


Con Lừa và ông già chăn cừu


Ông già đang trông Lừa ăn cỏ

Chợt giật mình khi có tiếng la

Địch quân đã hiện đằng xa

Gọi Lừa mau chạy kẻo mà nguy tai


Nhanh lên kẻo cả hai bị bắt”

Nhưng con Lừa lười nhác phất đuôi

Chuyện gì lớn vậy Trời ơi

Sọt thì tôi vẫn mang rồi, hai bên


Ông nghĩ chúng sẽ thêm hai sọt?”

Ông già chuẩn bị vọt, lắc đầu

Vậy thì phải chạy đi đâu

Với ai cũng cảnh è đầu đeo mang?…”


Chúng dân cực khổ, lầm than
Quan tâm gì chuyện ai làm quan, vua.


102. The Woman and Her Hen 

A Woman possessed a Hen that gave her an egg every day. She often pondered how she might obtain two eggs daily instead of one, and at last, to gain her purpose, determined to give the Hen a double allowance of barley. From that day the Hen became fat and sleek, and never once laid another egg.



Người Phụ nữ và con gà mái


Người phụ nữ nuôi con gà mái

Mỗi ngày đẻ một trái trứng tròn

Chị ta muốn được nhiều hơn

Giá mà hai trái thì còn mong chi.


Để đạt được những gì ao ước

Cuối cùng nàng tăng mức mạch, mì
Cho gà không thiếu thứ gì

Nhưng mà từ đấy gà phì to ra


Rất mỡ màng, lông gà bóng mượt

Chủ cùng gà đều được tiếng khen

Nhưng mà đẻ trứng thì quên

Một quả cũng thẳng thấy trên chuồng gà!


103. The Crab and the Fox 

A Crab, forsaking the seashore, chose a neighboring green meadow as its feeding ground. A Fox came across him, and being very hungry ate him up. Just as he was on the point of being eaten, the Crab said, "I well deserve my fate, for what business had I on the land, when by my nature and habits I am only adapted for the sea?'

Contentment with our lot is an element of happiness.


Con Cua và con Cáo


Cậu Cua bỗng dưng rời bờ biển

Bãi cỏ xanh chuyển đến ăn chơi

Một con Cáo chợt tới nơi

Đói lòng liền tóm Cua xơi ngon lành


Trước khi Cua trở thành đồ nhắm

Cho Cáo kia vốn lắm mưu gian

Cua ta cất tiếng thở than :
« Đáng đời mình lắm còn bàn luận chi


Trên bờ biết kiếm gì mà sống

Bởi sinh ra dưới sóng biển kia ? »


Biết hài lòng với những gì

Mình có đươc, ngay từ khi lọt lòng

Đã là hạnh phúc vô cùng

Ai ơi nhớ nhé xin đừng phiêu lưu


104. The Oak and the Woodcutter 

The Woodcutter cut down a Mountain Oak and split it in pieces, making wedges of its own branches for dividing the trunk. The Oak said with a sigh, "I do not care about the blows of the axe aimed at my roots, but I do grieve at being torn in pieces by these wedges made from my own branches."

Misfortunes springing from ourselves are the hardest to bear.



Cây Sồi và người thợ rừng


Thợ rừng chặt cây sồi núi gộc

Cưa cành thành những cục gỗ con

Chẻ ra những nêm vuông tròn

Dùng chúng tách nứt dần mòn thân cây.


Sồi thở dài đắng cay cúi mặt
“Không quan tâm rìu chặt rễ ta

Nhưng khi bị tách nhỏ ra

Bằng nêm sồi mới chính là đớn đau”


Bất hạnh sẽ càng ngấm sâu

Khó mà chịu nổi cái đau do minh.


105. The Bull, the Lioness, and the Wild-Boar Hunter 

A Bull finding a lion's cub asleep gored him to death with his horns. The Lioness came up, and bitterly lamented the death of her whelp. A wild-boar Hunter, seeing her distress, stood at a distance and said to her, "Think how many men there are who have reason to lament the loss of their children, whose deaths have been caused by you."



Bò đực, Sư tử mẹ và Lợn lòi


Bò mộng thấy con sư tử nhỏ

Liền chúi sừng húc nó chết tươi.

Lúc Sư tử mẹ đến nơi

Khóc than thảm thiết không rời chân đi


Lợn lòi thấy Sư kia đau khổ

Đứng từ xa khuyên nhủ mấy lời

Bao nhiêu đứa nhỏ chết rồi

Là do Sư tử đấy thôi, khóc gì?...”


Ngọc Châu

ngocchaunvhp@gmail.com 

READ MORE - NGỤ NGÔN Ê-DỐP (101-105)- Ngọc Châu phỏng dịch sang song thất lục bát