Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Tuesday, December 16, 2014

EM VỚI NGÔI TRƯỜNG ẤY - thơ Phan Kỷ Sửu



EM VỚI NGÔI TRƯỜNG ẤY
(thân tặng Nguyễn Hồng Phượng, Nhà giáo Ưu tú)

Ngôi trường ấy tháng năm nào xa xăm
Mang tên con suối Đá
Suối chỉ còn trong ký ức dân gian
Lô nhô đá giữa dòng trôi yên ả
Em chưa thấy bao giờ mà sao rất lạ
Sâu lắng trong em vẫn tiếng suối mơ màng!
Xanh biếc tuổi thơ mình dưới bóng núi thênh thang
Dưới trầm mặc bạt ngàn rừng chiến khu hùng vĩ
Giờ vẫn trường xưa  đây rồi em nhỉ!
Cô học trò ngày nào đã cô giáo đôi mươi
Trường vươn cao giữa thị trấn đông vui
Dương Minh Châu, một cuộc đời bất tử
Ngọn đuốc sáng quê hương, sáng những dòng lịch sử
Từ Tháng Tám, mùa Thu...
Và bây giờ
Đã trôi qua 17 mùa hoa học trò
Nơi đây đã trở thành điểm hẹn tuyệt vời của tình yêu cuộc sống
Cái vị trí vinh quang em vững vàng dáng đứng
Để trong tim mọi người thêm vững bước đi ...
Cái thiên đường em yêu từ giấc mơ bé bỏng diệu kỳ
Có áo trắng mây bay, có những vì sao trời đi lạc
Hóa thành sương long lanh từng ánh mắt
Ở quanh em, thương lắm nói sao vừa!
Có những mãnh đời vất vả, bơ vơ
Manh áo, chén cơm luôn là gánh nặng
Em nâng dậy đường thênh thang nắng ấm
Và sẻ chia cái ấm áp cả vòng tay...
Trên bục giảng sáng nay
Từ cả trái tim đẩm mồ hôi nóng bỏng
Lời em lại đậm đà cái vị mía, 
               hương đồng lúa trúng vụ mùa lấn cả chân trời rộng
Lại bồng bềnh từng cơn sóng mặt hồ Dầu Tiếng ngời xanh...
Em gửi màu trời vào từng nét viết lung linh
Và mùi đất ngập mỗi dòng suy nghĩ
Các em thơ càng yêu, càng quý
Tài sản thiêng liêng người trước đã vun bồi
Dạy Địa lý mà! Nào phải bước đi trên đất cằn sỏi đá, lá khô rơi!!
Nào phải những gì quá xa rời đời thực...
Mà chính là mở rộng hơn tầm mắt
Để giàu thêm vẻ đẹp của tâm hồn
Để hiểu sự sống xung quanh là vô giá để yêu thương.
Để thấy cả bốn phương đều ở bên mình vậy...
Mỗi tiết đã là mỗi vần thơ rồi đấy
Bởi từng nét phấn dịu dàng đã lắng vào hơi thở đời em!
Thành cả niềm đam mê như bài hát không quên
Cả sức hút không tận cùng, không ranh giới
Bên bảng đen thời gian như dừng lại
Và không gian như chỉ có bình minh!
...........
Rồi  chia tay em, tà  áo dài xanh!
Cứ vương vấn trong tôi những lời em giảng
Cô giáo Địa lý ơi! đường chiều nghiêng, nhạt nắng...
Sao cứ nghiêng vào cảm xúc riêng ai ?
Xuân đang về! Và em đã là mai
Trong chiếc bình thơ tôi vàng rực sắc
Có phải  bầu trời đã pha màu đôi mắt
Nên sáng nay xanh cả nắng giao mùa...

                                                         Xuân 2015

                                                     PHAN KỶ SỬU
READ MORE - EM VỚI NGÔI TRƯỜNG ẤY - thơ Phan Kỷ Sửu

Thơ Chu Vương Miện - HẸN HÒ



hẹn hò
thơ chu vương miện


em dông gửi lại hẹn hò
anh theo lơì dặn măn mò mò không 
em giờ tay bống bồng bông
tay dẫn thêm nưã anh trông rôí bơì
tình mình chó sủa vui tai 
gâu gâu dăm tiếng tháp hơì tháp thau 
em à trả laị buồng cau
mâm trầu vôi trắng kiếp sau ? kiếp nào ?

 *

tim em tự động đóng rồi 
từ nay cho đến lút đời tôi luôn 
ngày xưa đôi lúc thèm hôn
bây giờ ớn quá miệng mồm há ra
tàn rôì hơĩ bớ ngươì ta
tim em khoá cả thiên la thiên tào 

*

ai khiêng con sáo qua truông
để cho con sáo xổng chuồng vụt bay
mau mau túm nó lại ngay 
không thì nó dzoọt nó bay tức thì 

*

mưa thu ướt áo ướt em 
ướt anh ướt cả tấm chăn cái mùng
trơì mưa bong bóng phập phồng
ơ hay em chửa có chồng hở em ?
mưa gì ? mưa mãi cả đêm

chu vương miện
READ MORE - Thơ Chu Vương Miện - HẸN HÒ

ĐẤT QUÊ TA ĐÂU CŨNG CÓ LINH HỒN - - Vọng cổ: Trúc Thanh Tâm, trình bày: Nghệ sĩ Dương Thanh




                            ĐẤT QUÊ TA ĐÂU CŨNG CÓ LINH HỒN

                                     - Vọng cổ : Trúc Thanh Tâm
                                     - Trình bày : Nghệ sĩ Dương Thanh   

       NGÂM THƠ

   Mười năm, ai hát bài thương nhớ
   Để thắt lòng ta chút tình hồng
   Từng tiếng thời gian như đọng lại
   Một màu huyền diệu của đêm trăng

   Nước vẫn trôi êm qua mùa đổ
   Óng ánh phù sa bên lở bồi
   Cánh cò trăng trắng in màu nắng
   Mắt vẫn đưa tình thuở rong chơi


       VỌNG CỔ

1. Anh đưa em về tìm lại quãng trời thơ ấu, chiếc cầu khỉ và con mương nhỏ, trăng phương Nam trai gái vẫn ươm tình...
Đẹp lắm em ơi đất nước thanh bình. Có những vườn cây sai oằn trái chín và ngôi trường làng thuở nhỏ của anh. Nhưng giờ đây bạn thầy cô tứ tán, anh nghe trong anh man mác nỗi buồn. Gió mơn man trên đồng lúa vàng tươm, chim về đâu khi ráng chiều đã tắt.

2. Sông chở phù sa đất bồi cây lấn biển, con gái dễ thương như hoa mướp hoa cà. Nón lá nghiêng nghiêng tóc xõa hẹn hò. Ngày mùa mở hội hừng đông, áo bà ba mẹ đều tay cấy, cha quần phèn nhổ mạ từng công. Quê mình đã có chấm son, xin trang trải thành màu hồng quê mẹ. Cuộc sống em ơi rất cần nhân nghĩa, hạnh phúc cuộc đời còn những tà áo trắng tung bay.

       NGÂM THƠ

   Ta thương ta lắm, đêm viễn xứ
   Mười năm, cay đắng một chút đời
   Mười năm, nước mắt thành rêu vỡ
   Ôm đời ấm lạnh trước gương soi

       VỌNG CỔ

5. Từng hạt bụi mang niềm trăn trở, từng nụ cười đầm ấm nụ hôn, anh đưa em về với hương đồng lúa trổ, đất quê ta đâu cũng có linh hồn...
Nối vòng tay nhau cho ấm mãi cội nguồn. Cho anh thấy hồn em xanh màu lá, mắt thanh bình đẹp mãi những chiêm bao. Khi tình yêu chưa hết những mặn nồng, em đừng khóc cho lòng anh chua xót. Em cần biết để làm người mong đợi, khi có người thương đi giữ nước non nhà.

6. Rượu đế nâng ly bè bạn chung vui, nước dừa ngọt lịm mát lòng trưa nóng bỏng. Cá lóc nướng trui chấm cùng muối ớt, kèm rau đắng đồng vị ngọt lâng lâng. Ai gọi ai giữa chiều quê êm ả, hay tiếng đời rất khẽ với riêng ta. Hỡi em yêu còn thương mưa nhớ nắng, thuở mùa xuân hoa lá chẳng muộn phiền.

    Thời gian dấu chấm hững hờ
    Đâu màu mắt tháng giêng xưa gió lùa
    Lên trời sợi khói vu vơ
   Trời già mưa nắng tình ta chung tình.

TRÚC THANH TÂM
( Châu Đốc )


READ MORE - ĐẤT QUÊ TA ĐÂU CŨNG CÓ LINH HỒN - - Vọng cổ: Trúc Thanh Tâm, trình bày: Nghệ sĩ Dương Thanh

Thơ Hồng Tâm: THƠ CỦA LÍNH, NHỚ ĐÀ LẠT

Tác giả Hồng Tâm

 :

Thơ Của Lính

Anh cũng như bao người trai khác
Tiếng quê hương ! Anh phải lên đường
Bỏ cả tương lai đẹp ở phía trước
Khoác áo xanh về với biển rừng


Biên giới nay đã vào Xuân
Khi thấy nụ mai rừng vừa hé nở
Ôi! Xuân huy hoàng mùa Xuân rực rỡ
Nắng mai hồng, cơn gió thoảng lao xao

Chút tình gửi em gái hậu phương
Ở bên ấy, đừng buồn em nhé!
Anh mãi nhớ người yêu nhỏ bé
Nhớ nụ hôn, giây phút tiễn Anh đi

Ở bên này ! Sâu thẳm nhớ mong
Khi thấy đôi én chao liệng trên bầu trời xanh thẳm
Nhưng em ơi! Ngày về còn xa lắm
Chỉ có cánh thư xuân , tạ lỗi cùng em

Em nào biết? Anh thức trắng từng đêm
Canh biển trời , giữ Bình yên tổ Quốc
Vì quê hương, em ơi đừng khóc
Lính mà em ! Nên gát phút riêng tư

Đêm biên giới thắm đầy sương mù
Biển có sóng, triều cường lên dữ dội
Nhớ em lắm cho Anh xin lỗi
Hẹn ngày về tính chuyện trăm năm

   
Nhớ Đà Lạt

Mười năm rồi ! Có phải không anh?
Chia tay rồi
 Chúng mình mỗi nơi, mỗi ngã
Gặp lại nhau chắc nhìn xa lạ
Mười năm  ! Ai cũng già thêm

Chỉ có một góc nhỏ trong trái tim
Là kỷ niệm tình yêu mình thuở ấy
Giấc Chiêm bao em vẫn thấy
Đà Lạt ngàn hoa , thành phố sương mù

Chúng mình dìu nhau lên dốc nhìn xa
Hồ Xuân Hương, Tuyền Lâm, Than Thở....
Phía xa kia, đồi thông hai mộ
Dòng lệ ai rơi! Xót một cuộc tình

Anh hỡi  anh!
Mười năm vắng bóng hình
Anh có thường ghé Đà Lạt
Có nhớ em không?  Mối tình năm trước
Có giây phút nào? Nhớ kỷ niệm xưa?

Chỉ riêng em gói trọn trong thơ
Đà Lạt chỉ có em là nhớ
Mười năm , trái tim còn ấp ủ
Mai em về thăm xứ sở mộng mơ

Hồng Tâm 
(Lý Thị Minh Tâm- Bến Cầu- Tây Ninh )
Điện thoại:01285990757
Email: lyminhly456@gmail.com
READ MORE - Thơ Hồng Tâm: THƠ CỦA LÍNH, NHỚ ĐÀ LẠT