Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Tuesday, June 3, 2014

ÂN OÁN PHÂN MINH - truyện ngắn Nguyễn Bá Trình




Lão chồn Hương đang đào hang dưới gốc cây mít nài chợt thấy bầy kiến đất từ một ổ kiến gần đó nối đuôi nhau bò lên thân cây. Già có, trẻ có. Đàn bà thì mang trứng, đàn ông thì tha mồi, có đến hàng ngàn con, giống như một đoàn người chạy loạn. 

Chồn Hương lấy làm lạ bèn đến gần, hỏi một lão Kiến: -Nầy ông bạn! Có chuyện gì mà mà trứng mén bỏ ổ kéo nhau đi vậy? 

Lão Kiến nói: - Ông không nghe người ta nói sao? Sắp có lụt lớn đấy. 

Lão chồn Hương hỏi:  - Ai nói? 

Lão Kiến chỉ lên vòm lá: - Đấy, gió đang thì thầm bàn tán với nhau đấy. 

Lão chồn Hương vểnh tai lên, nhưng chỉ nghe tiếng gió rì rào rung chuyển cả vòm cây. 

Lão nói: - Gió chẳng nói với tôi gì cả. 

Kiến lại chỉ lên trời: - Mây cũng đang tính toán đó!  

Lão chồn Hương  nhìn lên, chỉ thấy những đám mây đen vần vũ, tuyệt nhiên không nghe mây nói với lão điều gì. Lão Kiến theo đoàn bò lên cây trong lúc lão chồn Hương  không tin sắp có lụt lớn, lão tiếp tục đào hang. 

Đêm đó trời mưa như xối, hang lão chồn Hương bị sụp lở, may mắn lão thoát chết. Dưới đêm mưa tầm tã lão chồn Hương  run rẩy leo lên cây. Mưa suốt ba ngày đêm, nước ngập đến gần nửa thân cây. Mưa tạnh nước vừa rút khỏi gốc cây, lũ kiến vội kéo nhau bò xuống.  

Lão chồn Hương hỏi: - Sao xuống vội vậy? 

Lão Kiến hôm trước nói: - Sắp có bão lớn. 

Giờ thì lão chồn Hương không tin cũng không được, lão theo đàn kiến đất bò xuống. Đêm đó trời trở gió to. Một cơn bão lớn chưa từng thấy làm gãy đỗ cây mít nài. Lão chồn Hương hú hồn hú vía. 

Dứt bão, lão chồn Hương đến cảm ơn lão Kiến: - Không có ông chắc tôi đã chết rồi. 

Lão kiến nói: - Nếu không có gió, có mây, thì tôi làm sao biết được có lụt bão! Ông hãy đến cảm ơn các vị đó. 

Lão chồn Hương lắc đầu: - Biết trước điều mình làm có thể phương hại đến người khác mà không chịu dừng tay là một tội ác khó tha thứ. Làm sao ông bảo tôi cảm ơn bọn đó được.

NBT


READ MORE - ÂN OÁN PHÂN MINH - truyện ngắn Nguyễn Bá Trình

BẾN SÔNG QUÊ - thơ Huy Uyên





Bên kia sông ngọn Dương-Bồ
mưa và mây trôi đầu núi
nước đi đâu lỡ hẹn cùng bờ
đốt lửa chiều quê thương những lần hẹn lỗi.

Mây chập chùng giăng Đá-Dừng Hòn-Kẽm
hoang-sơ người cùng chiếc thuyền trôi
lối Trà-Linh, Hiệp-Hòa tít thẵm
em có quên chăng những buổi hẹn rồi.

Tóc em một lần chải gội cuối sông
Xanh Vu-Gia xuôi về Cửa-Đại
nghiêng mái chèo đưa theo nhịp Thu-Bồn
đành đoạn chi bỏ tôi ở lại.

Lênh đênh đò lên bến ngược
vắng em rồi một sáng ra đi
sắt se tấc lòng nuối tiếc
nhớ sông quê còn giữ lại những gì.

Dẫu mai về tắm mát cùng sông
ngập ngừng rộn ràng hai bờ ngực
tình em buông trôi tới Trà-Linh
đêm ngũ mộng đầy xôn xao cổ-tích.

Hoàng-hôn đỏ chao sầu cuối núi
bỏ quán,bỏ thuyền bịn rịn người ơi
lửa bập bùng choàng theo bóng tối
bến sông quê giờ đã xa rồi
giấc mơ xưa thôi người đã khuất.
                         Huy-Uyên
READ MORE - BẾN SÔNG QUÊ - thơ Huy Uyên

Nguyễn Vinh Nguyên Hiển - CHÙM THƠ TẶNG BẠN


Nguyễn Vinh Nguyên Hiển


KÍNH TẶNG PHÁP LẠC 

Mười chín ngày Pháp Lạc
Nơi hội tụ tình thân
Nơi mưa lành ban phước
Nơi an lạc rất gần

Tôi khẽ khàng gõ cửa
Cửa mở một tấm lòng
Pháp Lạc thắp ngọn lửa
Ấm áp biết bao Đông

Huế, 170514 (Ngày Mười Chín tháng Năm Giáp Ngọ)
N.V.N.H


TẶNG DIỆU TÂM


Em có lòng Bồ Tát
Đi chùa làm việc thiện
Tích phước báu đủ đầy
Mai về cõi Cực lạc

Diệu Tâm ơi Diệu Tâm
Tiếng anh gọi âm thầm
Không dưng lòng nổi sóng
Quay tròn một chữ TÂM

Em dịu dàng thục nữ
Chỉ biết tu thôi mà
Anh nặng kiếp quỹ dữ
Lòng nặng kiếp mơ xa

Là quỹ hay là ma
Anh nhờ em cứu độ
An lạc chẳng còn xa
Mai thoát cõi ta bà…

Huế, 010614
N.V.N.H


GIẢ DỤ

(Tặng Như)

Giả dụ anh là người yêu cũ
Em có chịu xua hết lỗi lầm
Anh sẽ đau tỷ lần không đủ
Khi bên em một ý trung nhân!

Nêu giả dụ em không thánh nữ
Không nhân từ xao xác miền đau
Anh sẽ thôi dong buồm lữ thứ
Quay về em nhặt suốt đêm thâu

Nếu giả dụ em không bão tố
Anh chẳng đau cơn gió cấp mười
Mấy hôm nay trời nổi cơn nhớ
Bởi vì ta vắng tiếng em cười…

Huế, 290514
N.V.N.H



Quý tặng THẢO Mai bài thơ mẫu tự tên em 


T ấm lòng thơm THẢO niềm tin
H ương chiều sắc biếc còn lung linh ngày
A i vốc hương nắng trên tay
O ng say, bướm mãi lượn vây quanh nàng

Huế, 220514
N.V.N.H



Địa chỉ liên lạc: NGUYỄN VĂN VINH - 50 Trần Thái Tông, Huế -Tel: 01688971486

READ MORE - Nguyễn Vinh Nguyên Hiển - CHÙM THƠ TẶNG BẠN

LỠ LÀNG - thơ Hoài Thương



Lối mòn tim em đã bao lần anh đến
Nắng hồng lên cao soi sáng cả miền đau
Trời bỗng trong xanh, mây hát khúc an lành
Hoa vừa nữa nụ biết dệt mộng uyên ương.
Mây đẹp lung linh chưa kịp khoe thân mình trước gió
Gió vội đổi chiều mây hóa thành mưa bay
Nắng cũng đê mê tắt vội khi trời chưa sẫm tối
Như anh đổi lòng mặc em giữa bão giông.
Biết phải trách ai khi thuyền không cập bến
Trắc trở mái chèo lỗi nhịp những yêu thương
Tình ta dang dở em dấu lệ vào khúc đơn phương
Để đêm đêm nghe nổi đau trở mình than thở
Hạnh phúc êm đềm cớ gì tan theo bọt nước
Để sóng cuộn trào thuyền về đáy đại dương
Tiếc nuối vấn vương em ngụp lặn trong bể đời sầu muộn
Trong giấc chiêm bao ru khúc vọng cổ buồn lệ hoài tuôn.
                                                     Lanci  Hoài Thương
READ MORE - LỠ LÀNG - thơ Hoài Thương

BIỂN THỨC - Trường Hải Lê Văn Đông





Triệu triệu năm rồi từ khi có biển,
Biễn  thức hoài giữ trời đất bình yên !
Trời soi bóng, đất nằm nghe biển hát, 
Bản tình ca nhạc sóng của muôn đời !
                         
Từ đất liền người đến với biển khơi,
Người ra biển sẻ chia niềm hiu quạnh.
Biển vồ vập bên mạn thuyền kiêu hãnh,
Khi cô đơn biển nhớ đến bạc đầu !

Biển thức canh bóng dáng lũ diều hâu,
Kẻ gieo rắc màu đen lên biển biếc.
Biển nổi giận nhấn chìm bầy ác quỷ,
Giữ bình yên cánh én nhỏ thanh bình !
 
Triệu triệu năm nước biển vẫn màu xanh,
Đầu biển bạc bởi chưa bao giờ ngủ !
Biển thường trực, sóng bạc đầu giận dữ,
Cuốn phăng bóng đen, giữ sạch biển trời.

                           Đỉnh Sơn , 31/5/2014
                        Trường Hải Lê Văn Đông
READ MORE - BIỂN THỨC - Trường Hải Lê Văn Đông

Thơ Đoàn Vũ - CÕNG CON ĐI TẮM BIỂN, ĐÊM, CHO ĐỨA CON KHUYẾT TẬT




CÕNG CON ĐI TẮM BIỂN 

Sáng nay
cõng con đi tắm biển
ngây thơ đâu biết
cha thẫn thờ…
con nghịch thúc hông - nhanh lên ngựa
“ra biển… bảo mẹ về nhé cha!”
Sáng nay
thẫn thờ ngâm buốt biển
ngây thơ dụi mắt ngóng lên ngày
ngồi tựa vào nhau nghe gió hú
kỳ tím lưng con
trắng nỗi chờ.
Ta nhớ
bao lần dò hỏi biển
biển đã bao dung
mới lắc đầu?...
Ôi sáng nào con cũng đòi đi biển
ngại quá con ơi
cả núi sầu
con nào biết bờ kia… chim gõ kiến
gõ - gõ như chờ
                        xới nỗi đau!
Ừ thôi…
lên lưng cha cõng tiếp
sá gì
lắm lúc phải buồn, đau.





ĐÊM

Đêm sâu thẳm
bầu trời giống hệt chiếc nôi đen
ta – một chấm sao nhỏ xíu!
có gì đâu tóc đã ngả bạc màu
đêm nay ta
cậy nhờ lưng trên đất
mưa không là mưa nữa
gió thì thào hối hả trốn đi đâu?...
Dưới chân cầu
con đò ai cắm sào tư lự
ngủ hay quên mà sóng giật, gió dồi
một chấm đèn đầu hôm
cũng không còn là mắt của con đò nữa
khách có sang bờ đâu
khuya dằng dặc một trời…
có còn chăng
đời đắp mền ngủ kĩ
mắc mớ gì để ý đến ai đâu?
cả con chim sâu cũng không thèm thức nữa
mềm lông chui mỏ ngủ vùi.
…còn lại chiếc nôi trời, con đò
và ta một chấm sao nhỏ xíu
mắc mớ gì người lại khổ hơn chim?!
đêm ta khô cứng bờ mi
vậy mà hạt bụi nào cũng cộm cay lòng mắt.
gió ơi!
bên mái đời ta đang thức
chiếc nôi là của trời
chỉ mượn một đêm thôi!
ta nhớ lại đầu hôm
con đò và cô gái nhỏ
đêm nay sóng giật, gió dồi…!
gió – gió ơi!
bên mái đời mắc mớ gì đêm nay sao ta không ngủ được?
chiếc nôi là của trời
ước gì ta cắp được
để đưa nhỏ về với tiếng mẹ ru xưa…
nhỏ ơi!



 CHO ĐỨA CON KHUYẾT TẬT

Hạnh phúc của ba khiếm khuyết một phần ở phía tận cùng sâu thẳm của góc đời ba mà con chưa có lần trông thấy! Ánh mắt ngây ngô thơ dại ngày ngày nỗi đau vượt qua thời gian hình như vẫn phần chậm lại. Thời gian đã giúp ba đếm được biết bao nhiêu đứa trẻ dịu hiền từng cánh áo như bướm đàn lung liệng rong duổi nô đùa dưới tán phượng lao xao. Mỗi khi bắt gặp những đứa trẻ ngọt ngào ba nếm phải tựa bồ hòn nuốt chậm trôi tận cùng sâu thẳm tâm linh.

Đêm đêm ba nhìn con say giấc ngủ yên bình. Đâu có thật bình yên bởi sóng đời phía trước. Nỗi bất hạnh của con có phần do ba gây ra từ muôn ngàn kiếp trước nhân không lành nên để quả lao đao?

Chuyện hôm nay mới quay lại ngày nào, kiếp phù sinh cứ tan tan hợp hợp. Kiếp phù sinh mấy ai mà biết được?! Đêm nhìn con nước mắt cứ tuôn trào. Đêm nhìn con ba đã quay lại ngày nào - ôi cái ngày…ba chưa hề nhớ được! Giận giận mình cứ buông trôi như dòng nước cứ trút đời đâu thấy sóng ngoài biển khơi.

Lắm lúc cười đấy là lúc chơi vơi quặn thắt lòng với từng cơn bão nỗi. Đêm nhìn con ba nghĩ mình có tội quả không lành do nhân đấy thôi?!

Đêm, đêm đâu ban phát cho ta sự bình yên vô lượng bầu trời trên đầu ta không thấp khoảng cách của sự trống vắng không cùng và những giọt sương đêm đậu trên mái tóc mình tự bao giờ không biết. Đêm một mình xa xót góc tâm linh.


Ðoàn Vũ – Hội viên hội Văn Nghệ Bình Thuận
Địa chỉ: 48 Trần Hưng Đạo, Phan Rí, 
Tuy Phong, Bình Thuận.
Điện thoại: 0915748434.
Email: vudoan0102@gmail.com.







READ MORE - Thơ Đoàn Vũ - CÕNG CON ĐI TẮM BIỂN, ĐÊM, CHO ĐỨA CON KHUYẾT TẬT

Kha Tiệm Ly - HOÀNG SA TIẾU NGẠO PHÚ



Tưởng rằng,

Tổ tiên có lắm bậc đại hiền,
Tử tôn ắt nhiều người cao đức.

Ngờ đâu,

Cây cha thẳng, mà tủa cành, nhánh cong queo,
Giống mẹ lành, lại trỗ trái, hoa đắng nghét!
Thương cho các ông thầy Lão Đam, Mặc Địch, Khổng Khâu,
Lại có mấy thằng trò Bàng Quyên, Hòa Thân, Hòa…Thiết (!)
Lời cũng như sách, đều dạy phong ngôn hòa ái, khiêm cung,
Mặt dẫu giống người, nhưng quen dã tính hung hăng, tàn ác.
Với kẻ thù, mi quen tuồng làm tớ làm tôi,
Với đồng bào, mi giở thói sát nhơn sát đức!

Đạo đức thì,

Làm thức ăn bằng giấy cac-tông,
Chế thuốc uống bằng đồ bá nạp!
Xem con người như chó như heo,
Coi mạng sống như rơm như rác!

Chí khí thì,

Dân hàng trăm triệu (1), mà chịu bại dưới vó ngựa Mãn, Mông,
Quân mấy mươi muôn (1), mà đầu hàng trước gót giày Anh, Nhật!
Để chúng lấy Giang Bắc nhanh như trở mặt bàn tay,
Để chúng chiếm Giang Nam dễ như lấy đồ trong bọc!
Mất muôn dặm đất (1) mà  còn chẳng chịu hèn?
Đọa trăm triệu dân (1) sao lại chưa biết nhục?

Ôi!

Thẹn cho đất rộng nghìn vuông,
Tủi cho núi cao ngàn thước!
Trên đầu lột mũ cánh chuồn, bỏ hết cổ trang,
Nửa sọ thắt tóc đuôi sam, tuân theo tân pháp!
Mỏi gối vì câu “vạn tuế” mà bỏ nước bỏ dân,
Trẹo lưng bởi kiếp “nô tài” nên quên vinh quên nhục!

Chẳng trách,

Tình đồng chí vừa mới quen tai,
Câu hảo bằng còn chưa ráo mực!
Cắt cáp tàu, không chừa thói cuồng ngông,
Cướp hải phận, lại ló mòi láo xấc!
Vạch đường Chữ U, đúng là lưỡi mối miệng lằn,
Nói câu hữu nghị, khác chi tâm xà khẩu Phật!

Nầy bọn mi!

Chớ huênh hoang mà lấy thịt đè người.
Đừng khờ dại mà lấy gươm chém sắt!
Hoàng Sa ta còn trăm triệu anh em, chỉ cách có mấy giờ bay,
Hoàng Sa ta còn hàng vạn kiều bào, chỉ cách nửa vòng trái đất.
Nếu mi liều lĩnh cho hỏa tiễn rời giàn,
Thì ta lập tức quay thần công nhả đạn!
Hàng vạn tấm lòng đang náo nức hồi hương,
Hàng trăm con tàu đang sẵn sàng rẽ nước!
Lãnh thổ, lãnh hải, xưa nay đâu phải một bận tranh cường,
Bọn ta, bọn mi, đến giờ cũng đã bao phen so đọ sức?

Nhớ chăng?

Chèo Ngô Vương sụt sôi sóng nước, dìm xâm lăng dưới đáy Bạch Đằng,
Gươm Thường Kiệt sang sảng lời thơ, truyền tuyên ngôn bên bờ Như Nguyệt.
Đánh đường núi, thây chất kín đèo,
Đánh đường sông, dòng trôi nghẽn xác!
Tiếng quân hò rung chuyển Ải Nam Quan,
Khí thế dậy lung lay thành Kinh Bắc.
Mới nghe tên ta, mi sợ mất thần hồn,
Nhác trông bóng ta, bây chạy bung đầu tóc!

Vì thế,

Thấy cây nhọn, ngỡ cọc Bạch Đằng, rồi bịt mắt ôm tim,
Thấy sắc đỏ, tưởng nước Hồng Hà, vội lấy tay bưng mặt!
Gặp yếm đào, nhớ hồn ma Lục Dận chợt kiêng hùng khí Triệu Nương;
Vào hiểm địa, nhớ mồ tổ Liễu Thăng bỗng sợ thần oai Lê Sát!
Nếu ta lại đem Mã Yên ra dọa, ắt lắm kẻ mặt xanh lè,
Nếu ta còn đem Tốt Động ra  đe, chắc bọn mi môi tím ngắt!

Với ta,

Ngụy Văn Thà theo tàu tuẩn tiết, chữ DŨNG còn ghi,(2)
Trần Đình Phương vì đảo hi sinh, chữ TRUNG mãi nhắc.(3)
Xem tử sinh là hạt bụi, sợi lông,
Đặt chí khí như tấm gang, lá thép!
Khè lửa mạnh mới biết vàng thau,
Đọ sóng dữ mới hay hào kiệt!

Xưa nay,

Kế hành binh ngoài chỗ dựa quân cơ,
Giành thắng lợi cốt nhằm vào nhân đức.

Huống chi ta,

Bên sau, lớp lớp nhân dân đang ngụt chí diệt thù;
Phía trước, hàng hàng chiến sĩ quyết sụt lòng giữ nước.
Gươm tôi đúng lửa, hào quang lòe ba cõi quỉ thần,
Binh dụng phải thời, hùng khí át hai vầng nhật nguyệt!

Còn mi,

Tay bốc tay hốt, sao không tu tánh sửa mình,
Trước bại sau thua, sao chẳng kiêng oai nể mặt?
Nếu mi ngoan cố còn vẽ “lưỡi bò”,
Thì ta quyết tâm luôn tung kiếm thép!
Với chúng ta mà dám dựa pháo, cậy tàu,
Thì bọn mi sẽ tự lấy phân bôi mặt!

Một mai,

Dù cho gió đổi màu mây,
Dù cho máu pha màu cát.
Hoàng Sa ta cũng không cho mi lượm viên sỏi của Duy Mộng, Quang Hòa,
Hoàng Sa ta cũng không cho mi lấy… phân chim của Cam Tuyền, Vĩnh Lạc.

Đó là công lao cha mẹ ta, dựng nên một dải sơn hà,
Đó là xương máu anh em ta, giữ yên ba miền tổ quốc.
Ta giữ nước bằng mưu trí thần sầu,
Ta giữ nước bằng chiến công oanh liệt!
Ta giữ nước bẳng một dân tộc anh hùng,
Ngươi “giữ nước” bằng dãy trường thành khiếp nhược!!

Cảm khái câu:

“Thà làm quỷ nước Nam”;
Hơn làm vua đất Bắc”.

Hoàng Sa ta,

Thân dựa mũi gươm,
Ngựa treo đầu giặc.
Đem xương gởi ở chiến trường.
Lấy máu giữ từng tấc đất. 
Hẹn với lòng một nhục một vinh,
Thề với giặc một còn một mất!


Nhớ cho,

Coi mặt mà bắt hình dong,
Hối hận bây giờ còn kịp!
Bút thép lời gang,
Hoàng Sa hạ bút!

Chú thích:

(1)                     Những con số minh họa. 
(2) Sự kiện, năm 1974: Khi tàu HQ-10 bị địch bắn cháy, Hạm    trưởng Ngụy Văn Thà  tuẫn tiết theo tàu.
(3)  Sự kiện năn 1988, Trung úy Trần Đình Phương trước lúc hi sinh, nói: “Thà hi sinh, chứ không để mất đảo!”


KHA TIỆM LY
99/5 Đinh Bộ Lĩnh Phường 2, tp Mỹ Tho Tiền Giang
Tel: 0987  701  952   -   01229  880  130
Email: khatiemly@gmail.com
READ MORE - Kha Tiệm Ly - HOÀNG SA TIẾU NGẠO PHÚ

CHUYỆN XƯA VÀ LỜI KHUYÊN - thơ Nguyễn Miên Thượng

     Kính gởi nhà cầm quyền Bắc Kinh, TQ


Nguyễn Miên Thượng


Vết thương Mẹ chưa kịp liền da
Cả ngàn năm còn un đúc hờn căm
Vẫn âm thầm ôm thắm thiết đàn con
Vòng tay Mẹ mãi ngọt ngào ấm áp

Những đứa con lớn lên từ bão táp
Xương máu xây thành trận mạc quang vinh
Đông tĩnh, Đoài yên lịch sử hiển linh
Con thề quyết giữ vẹn toàn quê Mẹ

Dẫu biết giặc thù điêu ngoa dâu bể
Rừng núi bạt ngàn biển đảo trùng khơi
Giọt nước không ly, tấc đất không rời
Vì Mẹ đàn con nguyện thề quyết tử

Chuyện ngàn năm xưa trước bầy quỷ dữ
"Hội nghị Diên Hồng" khí thế sục sôi
Những trận xuất binh xương giặc ngập đồi
Máu giặc xâm lăng nghẽn dòng sóng nước

Theo gót cha anh đàn con tiến bước
Tiêu diệt ngoại xâm gìn giữ non sông
Biển đảo biên cương rộn rã cờ hồng
Đấu cật chung lưng bảo toàn đất Mẹ

Lẽ nào vội quên chuyện bao thế hệ
Vạn Kiếp, Hà Hồi đến Bạch Đằng giang...
Vỡ mộng xâm lăng bạt vía hung tàn
Đừng tái nhục xưa "Ống đồng" trốn thoát!...

     NGUYỄN MIÊN THƯỢNG
     Hội người mù Hội An
     62 Trần Cao Vân, Hội An, Quảng Nam.
READ MORE - CHUYỆN XƯA VÀ LỜI KHUYÊN - thơ Nguyễn Miên Thượng