Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Saturday, March 14, 2020

QUÊN - Thơ Châu Thanh Thủy



                          Tác giả Châu Thanh Thủy



QUÊN

Quên đi chuyện của một thời
Nhớ chi hình bóng một người đa đoan.
Hãy ngăn giọt lệ đang tràn
Hãy thôi nuối tiếc một bàn tay suông

Hãy nhìn phía trước con đường
Đừng quay đầu lại, đừng vương vấn chờ.
Tình không là một giấc mơ
Đời không là một áng thơ phiêu bồng.

Quên đi ngày tháng hư không
Quên đi song cửa mây bồng bềnh trôi
Quên đi một kẻ như tôi
Không câu an ủi, không lời nhớ thương

Quên đi đôi ngả con đường
Bao la giữa cõi vô thường - hãy quên!

                               Châu Thanh Thủy

READ MORE - QUÊN - Thơ Châu Thanh Thủy

SẼ CÓ LÚC, SINH NHẬT CUỘC TÌNH, L' ADIEU - Thơ Lê Văn Trung






SẼ CÓ LÚC

sẽ có lúc em quên điều đáng nhớ
một đôi khi ta nhớ cái nên quên
trần gian hởi trăm năm là bé nhỏ
chuyện nhớ quên sao lẫn lộn vô chừng

sẽ có lúc em đi là đi mãi
ta ngu ngơ lẩn thẩn chạy vòng vòng
ôi kim cổ qua muôn ngàn giông bão
ta bạc đầu tơi tả áo thanh xuân

sẽ có lúc nơi bến bờ xa lạ
cuộc buồn vui không vướng bận trong đời
chiếc thuyền nhỏ đưa em về muôn ngã
không dòng sông nào là của riêng tôi

sẽ có lúc đêm tàn trăng thiếu phụ
câu thơ xưa chừng nhạt ý phai lời
ta khờ dại gọi tên người dưới mộ
tiếng dội vào đá núi lạnh sương rơi

sẽ có lúc nơi cuối đường sinh diệt
nợ phù hoa em trả lại muôn trùng
ta những tưởng trong phút giờ ly biệt
em mang theo chút kỹ niệm sau cùng

ôi trọn kiếp cứ mơ hồ ảo tưởng
cuộc trần gian phù phiếm có ra gì
khi ôm chặt biết bao là ước vọng
bỗng một chiều gió cuộn khói sương đi

điều đẹp nhất chẳng còn ai giữ lại
nến bi thương tôi thắp lệ hai hàng
đã đến lúc ra đi là đi mãi
ai vá giùm cho kín áo tang thuơng

thôi dẫu nhớ dẫu quên đừng vướng bận
cõi trăm năm hiu hắt bóng con người
em với ta như muôn ngàn số phận
lạc thiên thu giữa hệ luỵ đầy vơi
                        Lê Văn Trung
(Thơ Tình Miền Nam, Thư Ấn Quán 2008)


SINH NHẬT CUỘC TÌNH

Ngày tháng cũ theo nhau về áo não
Trôi về đâu buồn suốt một dòng sông
Em gói vội mùa thu trong chéo áo
Mà sầu xưa len lén nụ hoa vàng
Tôi thắp lại tình tôi trăm ngọn nến
Sinh nhựt mình, tôi sinh nhựt mùa thu
Dù em đã trăm vạn lần lỗi hẹn
Mây đời tôi trôi mãi phía xa mù
Sương rất mỏng như mắt người sương mỏng
Nhìn về đâu không thấy bóng tôi buồn
Không thấy nắng vừa thu trong hồn tôi chợt sáng
Không thấy sông chiều hiu hắt bến hoàng hôn
Sương rất mỏng, sương rối bời trên tóc
Bay về đâu mà trắng mấy dòng hương
Bay về đâu mà lệ mềm môi ngọc
Bày về đâu mà áo lụa vàng ươm
Trăm năm hỡi, về tôi mừng sinh nhưt
Sinh nhựt cuộc tình, tôi sinh nhựt mùa thu.

                                             Lê Văn Trung

L' ADIEU (*)

Quê và quán một đôi lần ghé lại
Cuộc trần gian đã mấy bận đi, về
Lòng tiếc nuối mộng đời chia mấy nẻo
Nhớ hương rằm ngồi khóc giữa sương khuya

Nhành thạch thảo như một lần không thể
Nở vì thơ từng đóa lệ chia lìa
Bàn tay đó năm ngón buồn nhỏ bé
Thả về đâu từng cánh nhỏ hoa bay

Màu thu biếc trong mắt người ảo diệu
Đã trăm lần ngấn lệ khóc hương phai
Mỗi sợi tóc là một dòng sông chảy
Em chảy về đâu trong cõi hoang mê này

Lời tri ngộ ươm trong niềm chia biệt
Màu thu xanh nhành thạch thảo phai hương
Ta trở lại gọi em mùa trăng khuyết
Còn viền mây đọng lại giữa khuya sương.

(*) L' Adieu, tựa đề một bài thơ của Guillaume Apollinaire

Khi về vấp một mùi hương
Ai ngờ té sấp giữa đường chiêm bao

                                                    Lê Văn Trung

READ MORE - SẼ CÓ LÚC, SINH NHẬT CUỘC TÌNH, L' ADIEU - Thơ Lê Văn Trung

XUÂN MUỘN - Thơ Lê Kim Thượng



     Nhà thơ Lê Kim Thượng


XUÂN MUỘN

Ước gì... vôi thắm, trầu xanh
Cau già, rượu trắng... em anh chung nhà
Mộng lành hòa với mơ hoa
Tuổi Xuân nồng ấm, chan hòa ái ân
Dù cho Con Tạo xoay vần
“Ngày sau sỏi đá... cũng cần có nhau...”
Thế rồi... rượu trắng, trầu cau
Xe hoa, pháo cưới... đón dâu theo chồng...

*                   
Tôi - Em, cách một dòng sông
Trời mưa bắc chiếc Cầu Vồng sang chơi
Chung vầng trăng sáng giữa trời
Chung câu Lục Bát... trọn lời Phu - Thê
Xuân tình đằm thắm chân quê
Em sang, mang cả lời thề xa xưa
Đường tình, sớm đón, chiều đưa
Cây Bằng Lăng tím che mưa đôi đầu
Hẹn thề dù có Mưa Ngâu
Núi mòn, sông cạn... một câu vĩnh hằng...
Em vừa qua tuổi tròn trăng
Tơ tình thơm ngát, giăng giăng trắng ngần
Xuân thì mơn mỡn, thanh tân
Mùi hương trinh nữ, giai nhân... ngọt hiền
Gió đùa, tung mái tóc tiên
Nghiêng đầu, khoe lúm đồng tiền xinh tươi
Gió đùa, tung mái tóc tiên
Nghiêng đầu, khoe lúm đồng tiền xinh tươi
Nhớ em... nhớ nhất môi cười
Nhớ quay, nhớ quắt... thành người tương tư
Ước gì thuở ấy... giá như...
Trời không xui khiến... biệt từ... rưng rưn
Nụ cười bỗng tắt nửa chừng
Lời yêu em nói ngập ngừng... rồi thôi
Tiếng yêu khắc khoải, bồi hồi
Thế thôi... thôi thế... thì thôi... thôi thì...

*                 
Dõi trông theo bóng em đi
Lặng im... dù có nói gì cũng xa
Đò đưa... chẳng thấy em qua
Úa vàng hoa rụng... nhạt nhòa mưa bay
Rượu bầu, Thơ túi... mù say
Mùa Xuân năm ấy... ghi ngày sang sông
Tình đầu chôn chặt đáy lòng
Để cho nước mắt bên trong cuộn trào
Chia cho em hết ngọt ngào
Còn tôi giữ lại nghẹn ngào riêng tôi
Đêm đêm giấc ngủ đơn côi
Trong mơ... em đến với tôi tự tình
Tàn mơ... bốn phía lặng thinh
Ai cho tôi một mảnh tình... vắt vai?
Sao Hôm chờ đợi Sao Mai
Thức đêm mới biết đêm dài năm canh
Năm năm... giấc mộng không lành
Năm năm tình cũ hóa thành... “Ngày Xưa...”                      

                       Nha Trang, tháng 03. 2020
                             LÊ KIM THƯỢNG

READ MORE - XUÂN MUỘN - Thơ Lê Kim Thượng