Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Thursday, October 20, 2016

THU MUỘN - Thơ Đào Duy Nguyên




THU MUỘN

Khi anh về trời đã vào đông
Những lá thu vàng còn ngủ muộn
Con chim nhạn bơ vơ lạc bầy
Nắng chiều thu cũng đang dần xuống

Khi anh về đời chẳng còn xuân
Người chờ nhau thương nhớ vơi cạn
Hoa xưa nay cũng đã phai tàn
Tình xưa ai sống đời an phận

Khi anh về gợi nhớ mùa xuân
Khi xưa màu xanh vương mái tóc
Môi em còn thắm chút son hồng
Đợi tình nhau môi khô mời mọc

Khi anh về trời đã vào đông
Đời em giờ đây thêm băng giá
Hồn mình dần chết theo mùa đông
Anh đến mang chi mùa xuân lạ

Chỉ làm đau lòng tháng ngày qua
Xin người đừng mang mùa xuân đến
Vì xuân xưa chết tự bao giờ
Từ thuở ra đi người lỗi hẹn

              Đào Duy Nguyên

READ MORE - THU MUỘN - Thơ Đào Duy Nguyên

VẪN TÔI ĐÊM TRẮNG MỘNG NGƯỜI - Thơ Tịnh Đàm



                   Tác giả Tịnh Đàm



VẪN TÔI ĐÊM TRẮNG MỘNG NGƯỜI
Vẫn tôi đêm trắng niềm riêng
Tình xưa chưa dứt còn nguyên mộng người
Tháng năm hiu hắt bóng đời
Buồn đau nhận với nụ cười bao dung
Vẫn tôi hoài nhớ muôn trùng
Bấy lâu mơ ước tương phùng, người ơi !
Được gì, ngoài nỗi buồn thôi
Ngõ hồn tôi khát một trời yêu thương.
                                        Tịnh Đàm
                                        (Sài Gòn)

READ MORE - VẪN TÔI ĐÊM TRẮNG MỘNG NGƯỜI - Thơ Tịnh Đàm

HAI ĐẦU NỖI NHỚ - Thơ Nhật Quang



           Nhật Quang


HAI ĐẦU NỖI NHỚ

Nắng Hậu Giang, ấm không em ?
Anh hong kỷ niệm... mượt mềm tóc xanh
Sợi hồng se kết duyên lành
Cột vầng mây trắng vào nhành tương tư
Đong đưa gió níu hương Thu
À...ơi ! Em ngủ, anh ru... mộng vàng
Lả lơi tình nặng đa mang
Biết yêu rồi cũng muộn màng, lặng câm
Duyên thơ vận ngữ âm thầm
Trăm năm phận số có gần được nhau ?
Thẫn thờ ôm mối tình ngâu
Hai đầu nỗi nhớ, tiếng sầu chơi vơi
Sài Gòn mưa đẫm Thu rơi
Thầm mơ màu nắng vợi vời Hậu Giang.

                                       Nhật Quang
                                        (Sài Gòn)

READ MORE - HAI ĐẦU NỖI NHỚ - Thơ Nhật Quang

GỞI TÌNH VỀ SA-ĐÉC - Thơ Huy Uyên


   
          Tác giả Huy Uyên


GỞI TÌNH VỀ SA-ĐÉC

Khi bỏ sông đi chiều tê tái
Em ngồi soi bóng nước qua mau
Tình anh nở rộ theo lòng rạch
Để lại riêng em ngẫn ngơ sầu .

Thôi đò buồn bã quay về xóm
Với dáng tay ai vẫy hẹn hò
Mưa tháng mười giăng mù trên tóc
Em hai mắt hồ như se xưa .

Ra đi một không lời trở lại
Giữa đoạn rạch chiều tim rưng rưng
Gặp nhau để một đời nuối tiếc
Để lạnh hơi người bước chân sương .

Thôi Đài-trang, Đài-trang yêu dấu
Giữa trưa vẽ hai má em hồng
Tình anh chín tím màu hoa gạo
Để đọng trong hồn những lược gương .

Thôi Đài-trang, Đài-trang sương khói
Anh gởi về lòng- hạ-lí- xưa
Bao năm phiêu lảng đời dâu bể
Sa-đéc ơi biết có ngày về !

                   Huy Uyên
                     (1972)

READ MORE - GỞI TÌNH VỀ SA-ĐÉC - Thơ Huy Uyên

THƠ WILLIAM SHAKESPEARE / Ngọc Châu dịch




Thơ William Shakespeare
Ngọc Châu dịch


Sonnet 023


As an unperfect actor on the stage 

Who with his fear is put besides his part, 
Or some fierce thing replete   with too much rage 
Whose strength's abundance weakens his own heart. 

So I, for fear of trust, forget to say 
The perfect ceremony of love's rite, 
And in mine own love's strength seem to decay, 
O'ercharged with burden of mine own love's might. 

O, let my books be then the eloquence 
And dumb presagers of my speaking breast, 
Who plead for love and look for recompense


More than that tongue that more hath more express'd. 


O, learn to read what silent love hath writ:

To hear with eyes belongs to love's fine wit


Tình khúc số 23         


Như  một diễn viên vụng về
Thường quên vai cứ mỗi khi lên đài
Rụt rè, cáu kỉnh, bất tài
Thừa suy nghĩ,  ngố tìm lời nói ra

Vậy nên trước mặt người ta
Câu nghi lễ đẹp như hoa tặng tình
Đành nén vào sâu tim mình
Nặng ngàn cân cứ cất dành mãi thôi

Thôi  để thơ anh thay lời

Nói điều giấu ở ngực người bao lâu
Xin tình em, tỏ nguyện cầu
Điều chiếc lưỡi chẳng thể nào nói ra 

Nàng ơi, hãy đọc đi mà
Hãy nghe bằng mắt thơ ta câm lời…






Sonnet 026

Lord of my love, to whom in vassalage
Thy merit hath my duty strongly knit, 

To thee I send this written embassage, 
To witness duty, not to show my wit:




Duty so great, which wit so poor as mine 
May make seem bare, in wanting words to show it, 
But that I hope some good conceit of thine 
In thy soul's thought, all naked, will bestow it; 

Till whatsoever star that guides my moving 
Points on me graciously with fair aspect 
And puts apparel on my tatter'd  loving, 
To show me worthy of thy sweet respect: 

Then may I dare to boast how I do love thee; 
Till then not show my head where thou mayst prove  me.


Tình khúc số 026

Gửi tới Nữ Hoàng lòng anh
Người đánh giá sự trung thành, công lao
Vần thơ gỗ mộc chưa bào
Không khoe tài cán, cốt sao tỏ lòng.

  Việc nặng tài hèn, chỉ mong
không bị dè bỉu những dòng vụng, thô
Mong manh hi vong bất ngờ
Nàng ban áo đẹp cho thơ trụi trần

Biết đâu có ngôi sao thần
Ngày nào đó bỗng xoay vần hướng đi

Rọi vào vẻ ngoài man di
Làm anh xứng với tình si ngọt ngào

Khiến anh dám cất giọng cao

Khoe tình anh được nhận trao cùng nàng.





Sonnet 027


Weary with toil, I haste me to my bed, 

The dear repose for limbs with travel tired; 
But then begins a journey in my head, 
To work my mind, when body's work's expired: 

For then my thoughts, from Intend a zealous  pilgrimage to thee, 
And keep my drooping eyelids open wide, 
Looking on darkness which the blind do see 

Save that my soul's imaginary sight 
Presents thy shadow to my sightless  view, 
Which, like a jewel hung in ghastly night, 
Makes black night beauteous and her old face new. 

Lo! thus, by day my limbs, by night my mind, 
For thee and for myself no quiet find.



Tình khúc số 027

Quá mệt, anh leo giường ngay

Ban giấc ngủ cho chân tay rã rời

Nhưng đầu lại lên đường rồi
Tâm trí làm việc khi người giải lao

Hi vọng ấp ủ từ lâu
Nhiệt tâm như kẻ dãi dầu hành hương
Mi mắt mở to trên giừơng
Nhìn vào bóng tối bốn phương mịt mờ

Hồn lưu tưởng tượng trong mơ
Tặng anh hình bóng em giờ rõ sao
Giống ngọc sáng treo trên cao
Để đêm đen cũng rạng bao mĩ miều

Chân tay rồi hồn phiêu diêu

Ngày, đêm anh cực bao điều vì em.

NC





READ MORE - THƠ WILLIAM SHAKESPEARE / Ngọc Châu dịch

CHÚT NẮNG MUỘN / thơ Võ Quốc Tuấn

Ảnh tác giả

CHÚT NẮNG MUỘN

Suốt cả tuần mưa bão
Thôn xóm thật tiêu điều
Người người đều ảo não
Nhà nhà thật xác xơ.

Sông nước dâng cuồn cuộn
Trời mưa trút ào ào
Cây gãy đổ tứ bề
Đường sá đất sạt lở.

Quần áo thì ẩm mốc
Củi ướt, bếp lặng thinh
Con thơ sốt khóc nhè
Miếng ăn dần khan hiếm…

Chiều nay chút nắng muộn.
Xóa tan bao âm u
Bỗng nghe tiếng trẻ cười
Ấm lên bao hi vọng

Trà Vinh: 18/8/2016
Võ Quốc Tuấn


READ MORE - CHÚT NẮNG MUỘN / thơ Võ Quốc Tuấn

HOANG VẮNG - Thơ & Nhạc: Mai Hoài Thu - Ca sĩ: Đông Nguyễn

READ MORE - HOANG VẮNG - Thơ & Nhạc: Mai Hoài Thu - Ca sĩ: Đông Nguyễn

NÀNG KIỀU - Thơ Trà Thanh Lam


         


NÀNG KIỀU

Ta lớn lên nghe cha đọc chuyện Kiều
Một thân phận nổi trôi dâu bể
Ta không khóc nhưng hồn Kiều nức nở 
Hơn ba ngàn câu vẫn  một “Đoạn trường...”

Ba trăm năm còn phảng phất nỗi buồn
Văng vẳng đâu đây trong từng cơn gió thổi
Trên  chiếc võng  xưa,  mẹ ru ta ngủ  
Cha vẫn lẩy Kiều mang trăm nỗi xót đau  

Và lớn lên... leo lét ngọn đèn dầu
Và tôi đọc thơ Nguyễn Du qua vở
Đời trăm nẻo, bao thăng trầm lịch sử  
Hơi ấm chuyện Kiều, làm dậy sóng quê hương

Thời gian trôi vẫn chưa dứt sầu thương
Hồng nhan nay đã hết thời bạc phận      
Dẫu sông thơ vẫn bọt bèo, lận đận ...
Số phận “những cô Kiều” nay có đổi thay!

Tiên Điền ơi, gió nhẹ thoảng mây bay
Thương ngày ấy một hồn thơ vĩ đại
Tài sắc cô Kiều khiến bao đời tê tái
Để một Tố Như khắc khoải mãi muôn đời.

                                              26.1.2014
                                         Trà Thanh Lam

READ MORE - NÀNG KIỀU - Thơ Trà Thanh Lam

MẸ VIỆT NAM - Thơ Đại Ngàn



                          Tác giả Đại Ngàn


MẸ VIỆT NAM
(Đại Ngàn kính chúc toàn thể mẹ Việt Nam 

luôn rạng ngời hạnh phúc nhân ngày 20/10)

Trầm tư sạm vết thời gian
Nụ cười của mẹ con tràn niềm vui
Bao nhiêu năm tháng bùi ngùi
Mẹ vui thôi nhé đã lùi bão giông
Đã phôi phai thuở má hồng
Mẹ Việt Nam sánh núi sông hùng cường
Bàn tay gân guốc con thương
Từ bàn tay ấy soi đường con đi
Hôm nay cả nước khắc ghi
Vạn bó hoa thắm thầm thì mẹ ơi
Chúc mẹ mãi mãi rạng ngời
Giữa bao la giữa vạn lời tri ân

                               Đại Ngàn

READ MORE - MẸ VIỆT NAM - Thơ Đại Ngàn

ĐỨA CON HOANG (tiếp theo) - Truyện dài nhiều kỳ của Hồng Tâm


            
                       Tác giả Hồng Tâm



ĐỨA CON HOANG 
       (tiếp theo)

12 giờ trưa tại sân bay Tân Sơn Nhất

Vợ chồng My bước xuống máy bay, dáo dác tìm người đàn ông mà ba My giới thiệu. Kìa có một người cầm bảng ghi tên mình , theo ông là một người con trai  trạc tuổi My, nhìn tướng tá diện mạo giống ông như đúc, My đoán chắc anh này là con trai của ông.
Ông vội vã gật đầu chào vợ chồng nàng giới thiệu mình là Hưng Thịnh. My bắt tay chào ông không ngần ngại nói là :
- Cháu về Việt Nam để tìm người hợp tác làm ăn, gặp chú cháu hân hạnh làm quen, à đây là anh Victory chồng của cháu. Cháu không lầm người đi chung với chú là con trai của chú, giống nhau như đúc, cho cháu hỏi anh tên gì ạ ?

 Ông Thịnh trả lời :
Cháu đoán đúng, Tiến là con đầu lòng của chú, hai mươi ba tuổi mới ra trường cháu ạ, thôi chúng ta vào xe về nhà chú nhé

My đáp :
- Dạ, cháu cảm ơn chú và anh Tiến !

Ông Thịnh nhìn My chằm chằm cố hình dung My rất giống một người ngày xưa ông quen, cũng mắt mũi, môi rất giống Thanh ngày xưa , linh cảm như là ông trời sắp đặt

Ngày ông quen Thanh cách đây hơn hai mươi lăm năm, thuở ấy Thanh là hoa khôi của trường THPT, mối tình đầu của ông, lúc đó ông là sinh viên năm nhất du học ở Mỹ. Nhà ông giàu có, biệt thự nên việc học hành đi du học là lẽ đương nhiên.

 Ngày chia tay Thanh là ngày ông cưới vợ, vợ ông là con gái của gia đình giàu có, vì môn đăng hộ đối gia đình ông Thịnh ép buộc ông chia tay Thanh để lấy Vy người ông không yêu. Với Thanh , ông thề thốt lo cho Thanh suốt đời, vì lòng tham ông bỏ rơi Thanh đi lấy vợ. Ông không biết Thanh giờ này ra sao ? còn sống hay chết?

Còn My là ai ? con ai sao giống Thanh quá ? ông thừa biết ông Pit có một đứa con gái nuôi, mà con bé này giống Thanh. Ông tự gạt bỏ những mối nghi ngờ quanh My .

Và My không thể tin nổi ông Thịnh rất giống  người trong tấm hình mà mẹ để chung trong cuốn nhật ký lúc mẹ mất, 16 năm My còn giữ tấm hình ba ruột của mình, khi sang Mỹ nàng đem theo cùng quyển nhật ký của mẹ để lại. Phải chăng chính ông đẩy mẹ con mình vào hoàn cảnh không mong muốn.

Đang suy nghĩ thì nàng nghe tiếng chó sủa , xe đưa vợ chồng nàng tới nhà ông Thịnh . Căn nhà xây kiên cố có tường rào sắt, xen vào đó là dây hoa tigôn nở tô thêm nét đẹp cho cổng nhà. Đá hoa cương ốp lát rất khéo léo, bậc thềm cao, nàng hơi choáng ngợp vẻ đẹp sang trọng của bà Vy vợ ông Thịnh. Nàng cúi đầu chào bà và làm quen với con Béc giê, My rất thích chó, mèo, thú nhồi bông.

Người giúp việc mời mọi người vào nhà ăn cơm, bữa ăn trưa có đủ ba món : canh chua, cá kho tộ và món đậu que xào thịt bò, món tráng miệng là trái cây đắt tiền.

Riêng Victory nghe hai người nói chuyện bằng tiếng Việt nên anh  không hiểu nhiều, chỉ xen câu xã giao tiếng Anh với ông Thịnh cho phải phép. Lâu lâu anh kêu vợ mình dịch lại cho anh nghe để anh học hỏi thêm. Đôi lúc anh nói đùa với My rằng :

_ My, when I return home I will buy British Vietnamese dictionary to learn more, I heard you talking to Mr Thinh I did not understand anything!  (My, khi tôi trở về nhà tôi sẽ mua cuốn từ điển Anh Việt để học thêm, tôi nghe bạn nói chuyện với ông Thịnh tôi chẳng hiểu gì cả ! )
Nàng nghe chồng mình nói cười khì ...

Bữa cơm trưa xong, ông Thịnh gọi người giúp việc dọn phòng trên lầu hai sạch sẽ để vợ chồng My nghỉ ngơi và hẹn chiều nay ra nhà hàng mở tiệc giao lưu với các bạn ông làm chung công ty may mặc, giày da xuất khẩu Hưng Thịnh.

Nằm trong phòng nàng chạnh lòng nghĩ đến mẹ mình, số phận an bài, mẹ chết không có áo quan, không có đất chôn mẹ. Nếu không có vợ chồng ông Pit nhận làm con nuôi chắc đời nàng còn khổ hơn. Nhìn chồng ngủ say là lúc này mình phải tìm cách để cưu mang mấy đứa em bé trong cô nhi viện, tài chính cần nhiều, rất nhiều nên mong có tấm lòng hảo tâm của bạn bè bốn phương đóng góp.
Chỉ còn một tiếng thôi vợ chồng My chuẩn bị theo  ông Thịnh đến nhà hàng giao lưu bàn chuyện làm ăn với công ty ông. Mới gặp ông lần đầu mà như gặp từ kiếp trước, nàng tự hỏi "nếu sự thật chú Thịnh là cha ruột mình sao nhỉ ? hận hay tha thứ ? mình thấy chú tốt bụng , hiền lành , nếu thật là cha ruột của mình, nhận hay từ chối ?."

Đồng hồ điểm còn 15 phút, My lay chồng dậy thay đồ theo ông Thịnh đến nhà hàng để giao lưu cùng bạn bè của ông.

Chiếc xe đưa ông Thịnh và vợ chồng My đi trên con đường Đồng Khởi, phường Bến Nghé thuộc quận 1, đó là nhà hàng Nam Kha , chỉ có giới thượng lưu ăn món đắt tiền ...
Đây là lần đầu tiên My đến nhà hàng này, nếu ai thuộc tuýp người thích những nét riêng của nền văn hóa dân tộc, thích thưởng thức những món ăn truyền thống giữa giai điệu mượt mà của tiếng đàn tranh, đàn tỳ bà  thì mọi người tìm đến nơi đây.
Bốn người khách đến đúng giờ, ông Thịnh giới thiệu tên từng người :
_ My à, đây là chú Trương, phó tổng giám đốc điều hành công ty, đây là chú Phan quản lý nhân sự , anh Trung trưởng phòng kinh doanh và đây là cô Phương ca trưởng , bốn người là bạn thân thiết nhất của chú, nên chú tin tưởng giao nhiệm vụ khi chú vắng mặt vài ngày. À đây là Jessica My con gái ông Pit ở Mỹ về thăm quê hương sẵn dịp cô tìm hiểu thị trường và hợp tác làm ăn với tôi, đi chung với My là Victory, chồng mới cưới của cô !
 Vợ chồng My nghe ông Thịnh giới thiệu từng người, vội vàng cúi đầu chào làm quen.
Vừa bàn việc kinh doanh, vừa thưởng thức món ăn ngon của cung đình, nghe nhạc, My hiểu Việt Nam mình có nhiều món ăn ngon dân dã, những món thời vua chúa mà mình chưa biết ...

Xong bữa tiệc, bốn vị khách chào ông Thịnh và vợ chồng My về , còn ông Thịnh gọi tài xế chở ông và vợ chồng My đi vòng quanh phố, ông chỉ từng nơi, những tên đường cho My biết, sau này nhớ và đừng đi lạc đường, chú nói rõ dạo này cướp giật tài sản nhiều, taxi dễ chặt chém khách .
Ông nói :
_ Hai ngày chú ra Hà Nội họp, cháu đi không ?
Nàng trả lời :
_ Thưa chú ! cháu về đây là tìm bạn hợp tác kinh doanh muốn mở công ty hai nơi : Hà Nội và Sài Gòn , nhưng cháu chưa quen hết, cháu ở Mỹ 16 năm nên về đây còn nhiều nơi chưa đi hết , nhờ chú giúp đỡ ạ, cháu cảm ơn chú nhiều .
Ông nói :
 - Thế thì tốt quá, ngày mai cháu ghé nhà mẹ chú nhé ? chú giới thiệu thành viên trong gia đình, mẹ chú ở chung với người con út, cô út chưa chồng cháu ạ, hơn 35 mà chưa ưng ai, cổ nói : "thấy đàn ông con trai uống rượu như nước lã ngán quá, thà em ở vầy  sướng thân ! " à ở bên đó có ai quen và tốt cháu làm mai cho cô nhé , bà trông dữ lắm, người nào lại nhà cổ tránh không cho gặp mặt.
My nghe xong nàng cười... 
                                                                 (Còn nữa)
                                                                                      03/10/2016
                                                                                       Hồng Tâm

READ MORE - ĐỨA CON HOANG (tiếp theo) - Truyện dài nhiều kỳ của Hồng Tâm