Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Friday, October 4, 2013

LẠY TRỜI - thơ Vĩnh Hoàng


Cửa Tùng ngày bão



Ai về Quảng Trị  quê tôi
Làm ơn cho nhắn đôi lời hỏi thăm
Kẻo mà lòng những băn khoăn
Bao đêm lệ những ướt dầm bao đêm
Vô tình trời đã giáng lên
Bao nhiêu tai họa, khắp miền quê tôi
Nước dâng lai láng ven đồi
Mưa gầm, gió thét e trời giận chăng?
Hay là sơn thủy bất bất bằng
Ra tay nên nỗi dân lành khổ đau
Ruộng vườn nhà cửa chìm sâu
Phất phơ sóng bạc, phủ đầu nhà ai
Ngôi nhà nước cuốn nổi trôi
Trên nóc vang vọng những lời khóc than
Bao người đã bị chết oan
Tận mưu vô kế dây ràng buộc nhau?
Bao người chìm dưới bể sâu ?
Bao người trôi dạt, biết đâu bến bờ?
Như rều, như rác bơ vơ
Đầu ghềnh cuối bãi biết nhờ trông ai
Bao người ra tận biển khơi?
Làm mồi tôm cá, nghĩ đời khổ thay
Bao người tay lại trắng tay?
Ngậm ngùi ngó nước, nheo mày trông mưa
Trời ơi, đã hết giận chưa ?
Bao nhiêu tai họa, chưa vừa nữa chăng ?
Bao ngày tan nát chiến tranh
Bao đêm thổn thức tranh dành áo cơm
Nắng mưa gió rét bất thường
Khôn dò bão táp, khó lường nước dâng
Dân tôi đau khổ đã từng
Nhưng cam khổ lắm trời hành sao đang
Lạy trời tha tội cho dân
Thương tình con trẻ  lỗi lầm ấy thôi
Hạ cơn thịnh nộ hỡi trời ;
“Tri Thiên – Thiên Trị” e lời chẳng ngoa
Hỡi người đây đó đâu xa
Hướng tâm về chốn quê nhà khổ đau
Của nhiều, lòng ít giúp nhau
Gọi là chút nghĩa đồng bào ai ơi
Dang tay xin hỏi ông trời
Có ông…? Sao chẳng thương người thế ông.

Vĩnh Hoàng

10/1985
•Tháng 11/83 Quảng Trị  bi trận lụt lớn. Sau đó một năm ngày 03-9 AL-15-10/1985 một trận bão dài 22 giờ liền và sóng to ập vào cuốn trôi biết bao nhà cửa.
READ MORE - LẠY TRỜI - thơ Vĩnh Hoàng

ĐẤT - thơ Trương Nguyễn





Dài theo....
Dòng thơ và hoài niệm
Hình hài đầy quê hương

Tôi đi qua dặm trường
tóc không còn để bạc
Dải trường sơn thưa – xót
Suối cạn cùng rong rêu

thì thầm gió
Bụi cây – cọng cỏ
than lên hư vô

và cơn mưa
vỡ oà bên mộ
tiễn đưa ai
hay tiễn đưa mình

Những xương thịt đời
Máu và nước mắt
Có còn trong cây đời?

Trương Nguyễn
READ MORE - ĐẤT - thơ Trương Nguyễn

THƠ LÒNG VÒNG – Bình Địa Mộc





có rồi, lại mất, như không
à quên, buồn quá, nói lòng vòng chơi
ngày xưa một tiếng mưa rơi
làm ta giật thót mình rời mắt khuya
ấy là, củ sắn đem chia
củ khoai bẻ nửa, kia kìa cầm luôn

nhà quê, bỏ ruộng đi buôn
ly nông, ừ, cũng được đừng ly hương
ly hôn, sao thế, còn thương
còn tình nghĩa với bao vương vấn mà
còn con cái nữa, hay là
ra ngoài sân chửi, tổ cha đứa nào

yêu rồi, lại ghét, thế sao
thế khi yêu có biết bao nhiêu lời
này môi, này mắt ngọt ngời
lấy nhau đi kẻo hết thời còn duyên
giờ ngồi đây nói huyên thuyên
chuyện vầng trăng chú cuội quyền lợi ai

hôm nay nghĩ đến ngày mai
à ơi, quá khứ tương lai đánh đồng
tiền lương cộng với tiền công
dắt nhau ra quán, à không, nói đùa
đêm về son chảo khung khua
nghe phòng bên ấy, nhờ mua, gói mì ...

Sài Gòn, 10.2013

Bình Địa Mộc
READ MORE - THƠ LÒNG VÒNG – Bình Địa Mộc

LẶNG LẺ MÙA MƯA - Sĩ Chương





   Chẳng còn đâu mùa nắng
   Chỉ còn lại mùa mưa
   Mưa về thêm niềm nhớ
   Mưa về tình đong đưa
 
   Anh về tim buốt lạnh
   Mai nầy tình ai đưa
   Đừng nhận nhìn nhau nửa
   Để vàng cùng lá rơi

   Đừng nhận nhìn nhau nửa
   Để tình buồn chơi vơi
   Anh nghe từ sâu thẳm
   Tình lạnh suốt trong đời

   Đà Nẵng mùa nầy mưa
   Giam mình trên gác trọ
   Làm mọt sách đêm ngày
   Tiểu thuyết buồn mất ngủ

   Ngoài mưa buồn lá bay
   Chẳng còn đâu mùa hạ
   Mà ngập lòng mùa đông
   Mùa nầy vươn áo cưới

   Mùa tiển em lấy chồng
   Mùa đông đi lặng lẻ
   Mưa buồn giọt lưa thưa
   Trên phố chiều gác lạnh

   Đà Nẵng mùa nầy mưa
   Chẳng còn đâu mùa nắng
   Em bây giờ xa vắng
   Chỉ còn là mùa mưa.

                      Sĩ Chương
READ MORE - LẶNG LẺ MÙA MƯA - Sĩ Chương