|
Thủy Điền |
MÙA THU RỒI ANH ĐI
Mùa thu rồi anh đi, em ở lại
Ôm lạnh lùng, nhìn chiếc lá vàng rơi
Trong căn phòng lạnh lẽo vắng bóng người
Như chết nửa phần đời người con gái
Mùa thu rồi anh đi, không trở lại
Khoảng không gian cứ mãi lạnh thêm nhiều
Gió mùa thu thoang thoáng thổi liêu xiêu
Cây chẳng muốn thay sang màu lá mới
Mùa thu rồi anh đi, em vẫn đợi
Dù biết rằng những hy vọng mong manh
Dù biết rằng không gặp lại được anh
Nhưng vẫn ngóng đến mỏi mòn, tuyệt vọng
Mùa thu rồi anh đi, nhà vẫn trống
Em một đời chung thủy kẻ phòng không
Mùa thu rồi anh đi, em vẫn khóc
Thương phận mình sao quá nỗi long đong.
TĐ
Ngày 04, tháng 6, năm 2016
CHUYẾN TÀU QUÊ
Xình xịch, xình xịch
Chuyến tàu quê
Đưa anh về
Bao ngày xa cách
Em quê nhà tựa vách
Đứng ngóng phía trời xa
Những đoàn tàu rời khỏi sân ga
Có phải đấy người ta trở lại
Xình xịch, khói tàu chen tiếng máy
Sắp gần kề
Đỗ bến làng quê
Ôi sung sướng những ngày mong đợi
Nầy mẹ hỡi chuyến tàu đã tới
Anh con về
Trên chuyến tàu quê
Vui quá mẹ, vui cùng con nhé.
Ngày 24, tháng 5, năm 2016
TĐ
NHỮNG LỜI ĐƯA TIỄN
Cứ mỗi độ vào đầu tháng chín
Lòng bồi hồi nhớ lại thuở xưa
Mẹ vai gầy quảy nặng gánh dưa
Làm lộ phí cho con đi học
Thấy mẹ cười lòng tôi quặn khúc
Thương thân bà số kiếp long đong
Phận làm trai con cháu Lạc hồng
Phải vấn bước con đường học vấn
Ngày ra đi mẹ tôi có dặn
Cố học hành cho được sướng thân
Để mai nầy giúp nước, cứu dân
Những hình ảnh còn trơ nguyên đó
Con hãy nhớ quê hương còn khó
Dân còn nghèo hậu quả chiến tranh
Chén cơm lưng, chiếc áo chẳng lành
Đừng quên nhé đem lòng ghi khắc
Nhớ từ ấy, lòng càng vững chắc
Dù bây giờ người đã ra đi
Chỉ một lời nho nhỏ, tí ti
Vẫn in đậm trong tôi mãi mãi.
Thủy Điền
Ngày 24, tháng 5, năm 2016
http://thuy-dien-thivanviet.jimdo.com/
<tran.vanmau@yahoo.de>