Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Tuesday, October 15, 2019

TÌNH THU… - Thơ Quang Tuyết





TÌNH THU…

Em về nhặt lá thu sang
Nghe trong sương lạnh ngỡ ngàng tiếng thơ
Giọt buồn nhỏ xuống trăng mờ
Rơi từ kẻ lá đọng tơ trong lòng
Từ muôn lối rẽ đường vòng
Em về bến cũ tìm dòng sông xưa
Rêu mòn phiến đá lau thưa
Dùng dằng kéo vạt... gió đùa áo phai
Em về người đã cùng ai
Kết hoa thắp nến kề vai vội vàng
Cuối thu lá rụng bàng hoàng
Đành lòng khép cánh cửa ngàn ngăn đôi.

                                           Quang Tuyết

READ MORE - TÌNH THU… - Thơ Quang Tuyết

THỜI GIAN XIN LỖI... - Trần Mai Ngân


                                  Tác giả Trần Mai Ngân


THỜI GIAN XIN LỖI...

Có khi người ta phải vịn vào thời gian để sống!
Chờ đợi thời gian sẽ đem về lại yêu thương và trả lời rằng ta đã chọn đúng người trao gửi...

Cứ thế ta đợi chờ và đầy hi vọng!
Mỗi ngày rồi qua đi... Ta tự nhủ... ngày mai vậy. Ngày mai sẽ đến tốt đẹp hơn, sẽ mỗi ngày gần hơn và yêu thương sẽ trở về ở cạnh...

Cứ thế ta vui vẻ sống từng ngày!
Nếu mỗi ngày qua đi chỉ là sự im lặng và trống vắng. Ta hãy tự nhủ, không sao đâu... thời gian vẫn còn. Ta sẽ đợi ngày mai... ngày mai nữa... nữa...

Cứ thế ta lại chăm chỉ đợi thời gian!
Thời gian đi qua, đi qua... mang cho ta câu trả lời tuyệt vọng!
Và ta bỗng nhận ra ta đã phù phiếm bấy lâu.
Có những việc thời gian không giúp được, không trả lời được... Thời gian bất lực trước sự vô tâm của con người, trước sự thờ ơ của anh, của chị... Thời gian không trả về cho những yêu thương đã mất đi, cũng không mang người về cho ta như cũ xưa...
Thời gian tàn nhẫn quá không ?
Không! Thời gian chỉ là sự thật và xin lỗi về những tuyệt vọng của mong đợi bao lâu...

Thời gian xin lỗi!
Hãy đừng đợi chờ thời gian nữa. Còn có bao lâu. Hãy sống trọn vẹn cho hôm nay. Mỉm cười thật lòng cho hôm nay dù có lúc thật buồn, không vui... hôm nay vẫn phải đi qua và là của bạn.
Chờ đợi là một trong những phù phiếm của nhân sinh.
Hãy quên những việc cần quên không còn thuộc về hôm nay nữa.
Hãy tiễn người đã quyết ra đi xa rời bạn với một nụ cười thật lòng bằng cả mắt môi cùng lời cầu chúc hạnh phúc!

Nhớ! Hãy đừng đợi thời gian mang trả lại hôm qua tươi đẹp!
Nghe không... thời gian xin lỗi. Thời gian xin lỗi phải mang đi những gì của hôm qua và vĩnh viễn không trả lại...
Thời gian xin lỗi. Xin lỗi đã làm bạn thất vọng!
Nhớ nha, quên đi. Đừng mong đợi phù phiếm nữa.
Thời gian sẽ không trở về đâu!

                                                              Trần Mai Ngân

READ MORE - THỜI GIAN XIN LỖI... - Trần Mai Ngân

THI 9 XU TRẦN VẤN LỆ | CÒN & MẤT - Thơ Chu Vương Miện

THI 9 XU TRẦN VẤN LỆ
Chu Vương Miện
-
hôm trước mạo muội làm 1 bài thơ
xưng tụng cụ Tản Đà là Thi Đồng
1 đồng là 10 hào "Hào ngang với Cắc"
do tiếng Quảng Đông gọi Hào là Giác
đều có nghĩa là 10 xu
Thi Đồng có nghĩa: "thi 10 Hào"
Đại thi Hào
*
tai "họa" sĩ Hồ Trọng Thuyên
vừa nhận sự vụ lệnh đi 
trình diện Quân Khu 5
Bà xã bán nhà về ở với con gái con rể
Bà điện thoại cho bạn bè đến nhận của
hương hỏa do phu quân để lại 
Cvm đến trễ chỉ còn
3 cuốn truyện của nhà văn Đặng Phú Phong
7 cuốn thơ của Trần Vấn Lệ
tôi cho vào 1 thùng giấy
gửi chung trả lại dùm cho 2 người trên
*
sau 1975 do  cân đo đong đếm
"cầm cố bán chác" 
tôi Cvm hoàn toàn thống nhì với Mc nhà văn
Nguyễn Ngọc Ngạn là ở hải ngoại chỉ duy nhất
có Trần vấn Lệ làm thơ đọc đựoc?
riêng cá nhân tôi thi xếp TvL
vào loại thi sĩ 9 xu
năm nay cũng mi mí 8 bó
cố dựa tay vào vai ghệ
dựa lưng vào lưng ghệ
ngồi và đứng lên
kiếm chác chút nợ chút duyên
thêm 1 xu nữa là thi Cắc thi Hào.
còn muốn ngang ngửa với Tản Đà
thì đợi kiếp sau?
_

CÒN & MẤT
sự thật chả có cái gì 
còn & mất
như sống cùng chết
có sống thời có chết
chẳng qua nhớ và quên thôi?
như lòai dưới nước
dở cạn dở nước
như cua cá mực bạch tuộc
tôm tép
dù lớn dù nhỏ
bị đồng loại & loài người nhai thịt
là chấm dứt?
nhưng rùa đồi mồi
đôi khi còn để lại mu và vỏ
để treo tường
riêng ốc thì chỉ cái ruột là vào bụng người
và tan ra khơi
con cái vỏ ở lại ngoài bãi biển đời đời
cho loài tôm nhện ký cư
danh nhân hào kiệt qua đời
có người nhớ ? có người quên?
những Thái Tổ Thái Tôn Thái thượng Hòang 
Thái hậu Thái Giám Thái Thú
đều quên tất cả đều quên?
nhưng Thái Sơn Thái Hồ Thái Nguyên còn mãi mãi
ôi tên và tuổi
ôi nước và đá mòn
mất cùng còn?

cvm

READ MORE - THI 9 XU TRẦN VẤN LỆ | CÒN & MẤT - Thơ Chu Vương Miện

CHÙM THƠ TIỄN CON ĐI - Phạm Ngọc Thái

gioi thieu ve ho hoan kiem (ho guom) o Ha Noi

Phạm Ngọc Thái

CHÙM THƠ TIỄN CON ĐI 

TIỄN CON

Con đi ! Nhớ giữ gìn. Ta sang trang đời khác
Thế giới ấy đẹp hơn, cha còn chút việc vẫn dở dang
Hãy mang theo Hà Nội vào tim !
Cha gửi lời thăm Bà Quan Âm và các thánh...

Năm tháng sống với mẹ, cha... trở thành kỷ niệm
Ai rồi cũng đi ! Kẻ xuống âm phủ, người lên tiên
Cha, mẹ dưới trần sẽ cầu nguyện cho con
Nói với Đức Như Lai, cha nhớ ông nhiều lắm !

Hồn thi nhân cha lãng đãng trôi, với bầu trời xanh vắng
Không có bóng con...  day dứt ngày, đêm...
Cha không viết thơ tình nữa, đâu con !
Thơ con xong rồi, cha viết sang tiểu thuyết

Nhớ những lúc, con lo cho cha chiếc máy tính làm văn học
Giờ ? Cha đành nhờ người khác sửa thay con
Công việc bộn bề... lòng già vẫn héo hon...
Nỗi nhớ thương có phút nào nguôi được ?

Thỉnh thoảng cưỡi gió mây... về thăm mẹ, cha một lúc
Rồi con đi ! Cha chẳng giữ con lâu
Khi nhớ nhà... lấy đàn ra gẩy giữa đêm thâu...
Ở hạ giới cha nghe, biết tiếng đàn con vọng đến

Nam mô a di đà Phật ! Con trai yêu mến
Theo áng thơ cha... mà bay khắp trần ai...
Không chỉ đất Nam, sang cả trời Tây
Hỡi nhân thế ! Con tôi, cháu thiêng lắm đó !

Gặp Chúa Jê Su ? Xin cho cha cây thánh giá
Nhớ đừng quên tới Tòa thánh Va Ti Căng
Chúa trời sẽ phù hộ cho con
Người cũng phúc, hiền... như Đức Như Lai, con ạ !

Cha viết những dòng thơ từ quê hương, nơi mẹ con sinh nở
Chốn chôn rau, cắt rốn... của con
Hà Nội mùa này sắp bước vào đông
Thôi con nhé ! Chẳng qua con chỉ ngủ quên, không thức...
                                  14.8.2019

         


          THÔI, VUI LÊN! ĐỂ CON ĐI

Con cũng đi rồi! Không trở lại
Thơ cha khóc tiễn con, đã "độc" nhất cổ kim
Rồi mai ngày hậu thế lưu truyền
Danh con sẽ vang lừng qua vạn kiếp

Thì con nhé ! Cha tạm dừng, không viết
Dù những dòng nước mắt vẫn trào ra
Để con đi cho thanh thoát, cõi trời xa
Con sẽ sống như một thiên cổ tích

Một trang huyền thoại giữa nhân gian
Với giống nòi và non sông nước Việt!

Thôi, con ạ ! Đời người ta: sống, chết
Chẳng qua cũng giấc ảo mà thôi?
Hôm nay còn, mai sẽ xuôi tay
Như trời đất: ngày, đêm... thay kiếp vậy!

Con thoát xác mà tiếng tăm lừng lẫy
Giữa thiên hà rực cháy, ánh sao băng
Để trên đời phải tiếc mãi, vì con
Thì đâu phải là con đã chết !?

Chỉ người sống phải buồn đau, hết kiếp
Còn con cánh hạc bay đi...
Vậy cha vui với con nhé ! Nam mô
Cha con mình sẽ cùng bay như tiên thánh

Rồi mai đây, trên bầu trời xanh cuộc sống
Đời ngân nga mãi về ta
Cha đã hoàn thành một bản trường ca
Đưa con vào bất tử!

Ôi, Hà Nội ! Hôm nay sao đẹp dữ
Con tôi nó đang cười tôi đó, thế gian ơi
Ngẫm cho cùng, được thế ! Đáng cuộc đời
Thì thôi nhé ! Đi đi, vào viễn xứ...

        26.9.2019
        P.N.T.
READ MORE - CHÙM THƠ TIỄN CON ĐI - Phạm Ngọc Thái

GIỮA NGÀN THÔNG ĐÀ LẠT - Thơ Nguyễn An Bình


NGUYỄN AN BÌNH

GIỮA NGÀN THÔNG ĐÀ LẠT
*Lại nhớ về nơi ấy"

Ngủ đi em – dưới gốc thông già
Dưới triền đồi thơm mãi cỏ hoa
Ngọt sương mai trên từng lá biếc
Vẳng suối ngàn  đá hát thật xa.

Chiều một mình  ngồi đón thông reo
Tìm bóng ai xuống núi qua đèo
Đời phù du lòng sao mỏi gọi
Ngựa lạc bầy cuối dốc cheo leo.

Lên mù sương – xuống cũng mù sương
Ta tìm nhau lạc dấu thiên đường
Có phải em về trong cánh bướm
Bay qua đời tìm lại yêu thương.
*
Ngủ đi em  - tựa vào vai anh
Hồn nhiên trong giấc ngủ thiên thần
Ngắm tóc em mượt dài như suối
Chảy xuống đời bao kiếp ăn năn.

Em có nhìn nắng đậu trên cao
Hỏi vì sao ta lại yêu nhau
Từ trong dâu bể mờ sương khói
Chiếc áo hoàng hoa đã nhạt màu.

Đà Lạt có gì – sao anh nhớ
Giây phút dừng chân chợt nhói lòng
Phải lòng con gái cao nguyên ấy
Một đời thơ thẩn giữa ngàn thông.

5/10/2019.
N.A.B.





READ MORE - GIỮA NGÀN THÔNG ĐÀ LẠT - Thơ Nguyễn An Bình