Cảm tác bài thơ “Theo Trai”
của nhà thơ Trần Thị Minh Trinh
Tôi có ngờ đâu chốn đất
nầy
Quê tôi Cam Lộ thế mà
hay
Có người con gái làm
thi sĩ
Đẹp nết thơ hay nở mặt
mày
Quê tôi Cam Lộ chuyện xưa
nay
Mơ ước làm thơ chẳng mấy
ai
Hiếm cả nam nhi còn hỏi
nữ
Em tôi xứng đáng bậc
anh tài
Thuở ấy “theo trai” tóc
chấm vai
Đèn lồng rượu ché nhẫn đeo
tay
Lung linh ánh nến hồng đôi
má
Từ ấy em như nhạn lạc bầy
Hiếu Giang buồn bã nước
ngừng trôi
Phiên chợ hôm nay vắng
tiếng cười
Con cún trước hiên làm
biếng sủa
Cầu Đuồi nức nở gảy làm
đôi
Nhớ thuở em đi chạnh cõi
lòng
Ai người ray rứt nhớ buồn
trông
Một mình lặng lẽ nghe
xa vắng
Thôi chết từ đây mọi ước
mong.-
Kim Long, những ngày đầu
hạ Kỷ Sửu - 2009
MỘT NGÀY
Sáng
thức dậy ngồi thiền niệm Phật
Rồi
một vòng thể dục thong dong
Đạp
xe qua những cánh đồng
Gió
mai mát rượi nghe lòng lâng lâng
Về
đến nhà trời đà sáng rõ
Tắm
rửa xong vào bữa điểm tâm
Sẵn
sàng một gói mì tôm
Sang
hơn tươi cá trắng cơm nào giờ
Ăn
sáng xong ngồi vào máy tính
Lướt
trang Web để biết tình hình
Quốc
ngoại quốc nội đủ tin
Vui
buồn lẫn lộn một mình ai hay
Nghĩ
cuộc đời lắm điều rắc rối
Nào
chiến tranh khủng bố chết người
Độc
tài đàn áp khắp nơi
Tự
do độc lập âu lời nói suông
Trưa
chiều cơm muối vui qua bữa
Đọc
sách xem phim luận sự đời
Đêm
về ngừng hẳn cuộc chơi
Lên
giường an giấc biết trời trăng chi.-
Kim Long, ngày đầu hạ Kỷ Sửu - 2009
Tâm Thường Thái Tăng Phôi