
LONG LANH đêm choàng áo thức rớt lại bụi trần những mắt sương phơi thể tinh khôi không chăn đắp đậy như thể tình ta NHỪA NHỰA ta đến tận trong nhau tâm thể em mang nỗi giày vò từ anh thực thể tình nóng chảy nhừa nhựa sắc máu lạnh...