Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Sunday, July 26, 2015

GỌI MỜI THU XA - thơ Tuyền Linh

Tác giả Tuyền Linh


Gọi Mời Thu Xa

Mến gởi các cô gái Việt ở Na Uy




Xin Người một chút cô đơn
Chút hương xa xứ bên trời Na uy?
Bao mùa thu đến thu đi
Người còn giữ lại được gì trong tim?

Mùa thu về tận bên thềm
Có ve vãn được con tim của Người?
Những ngày lá đổ chiều rơi
Có gieo xao xuyến gọi mời tình lên?

Nỗi buồn không thể đặt tên
Có len lén đậu trên rèm mi cong
Có hôn lên nụ má hồng
Và… tim Người có bềnh bồng cùng thu?

Xin Người một phút lãng du
Đi vào giấc mộng mùa thu xứ mình
Biết bao sắc thái lung linh
Mùa thu đậm chất hương tình Việt Nam

Xin Người đừng có ngỡ ngàng
Khi tim thức giấc mùa sang thu về
Bên trời liễu khuất sương che
Người ơi, có thấy thu se sắt lòng?


Tuyền Linh
READ MORE - GỌI MỜI THU XA - thơ Tuyền Linh

THƠ CẦN CHO AI HAY LÀ AI CẦN THƠ - Nguyễn Trọng Tạo đọc sách Thơ Cần Thiết Cho Ai của Nguyễn Đức Tùng



Bìa sách “Thơ Cần Thiết Cho Ai” của Nguyễn Đức Tùng,
Nhã Nam và Nxb. Hội Nhà văn ấn hành 2015.



Nguyễn Trọng Tạo

THƠ CẦN CHO AI HAY LÀ AI CẦN THƠ 


Người ta nói, người đọc thơ đang ngày càng ít đi. Nhưng các nhà thơ thì hình như ngày càng nhiều, và tất nhiên, những tập thơ cũng ngày càng gia tăng.

Người ta nói, thơ càng ngày càng khó đọc (khó hiểu). Nhưng các nhà thơ thì hình như không an bài với các kiểu thơ cũ đã trở thành mẫu mực; họ muốn vượt thoát, muốn khám phá sáng tạo ra sự bất thường của ngôn ngữ, thậm chí là tạo ra những “ma trận ngôn ngữ” thách đố người đọc. Người ta nói, thơ là sở hữu của mỗi người. Nhưng người ta cũng nói, thơ không của riêng ai.

Và tôi nghĩ, khi người ta yêu, người ta đã là một thi sĩ, cho dù họ không diễn giải thành thơ. Bởi thế, họ cần thơ để chia sẻ nỗi lòng, để hát lên vẻ đẹp bất tận của tâm hồn hay xua đi sự tuyệt vọng tận cùng của ngôi sao số mệnh. Còn Nguyễn Đức Tùng thì cho rằng: “Thơ giúp một người sống đến cùng các giới hạn của cuộc đời. Di chuyển giữa ánh sáng và bóng tối, giữa thành công và thất bại, anh ta bắt đầu nhận ra những mơ ước của mình chỉ là ký ức đến từ tương lai”. Chính vì thế mà anh đã đi tìm những bài thơ, những nhà thơ để soi sáng hồn mình. Khi Nguyễn Đức Tùng đặt ra câu hỏi “Thơ Cần Thiết Cho Ai” cùng có nghĩa trước hết là thơ cần cho chính anh, một bác sĩ, một nhà thơ, một nhà khám phá thơ.

Voznexenxky viết: thơ sinh ra vì thơ, dù tôi không “nghệ thuật vị nghệ thuật”. Với cuốn sách “Thơ Cần Thiết Cho Ai”, Nguyễn Đức Tùng đã lý giải đến tận cùng cả hai điều “trái khoáy” đó khi anh đi sâu vào tận đáy của những bài thơ và tác giả của nó. Mười bài thơ (và hơn thế) của mười nhà thơ mà anh lựa chọn không phải là ngẫu nhiên, mà trước hết là từ nó mà anh chiêm nghiệm ra các vẻ đẹp của nghệ thuật tâm hồn với những trạng huống hết sức bất ngờ trong cuộc sống muôn màu muôn vẻ. Anh như soi kính lúp vào các mạch nguồn của chữ để thấy các dây tơ li ti nối liền cảm xúc. Lại có lúc phải nhắm mắt lại cho tâm hồn trôi theo những ẩn dụ xa xăm va chạm với hư vô nơi tư tưởng phát sáng. Một lối bình thơ đa phức, kết hợp cảnh ngộ và tiểu sử, hồi ức và hiện tại, trường phái và thi pháp, thực tiễn và kinh nghiệm, tự sự và nghị luận… với một văn phong nhẹ nhàng, thông minh và quyết đoán, nhằm làm sáng tỏ đối tượng nghiên cứu. Nhưng đôi khi ngòi bút nghị luận sắc sảo của anh bỗng trở nên mềm mại và gợi mở cho người đọc những cảm giác được tiếp tục sáng tạo cùng văn bản.

Cái hay của cuốn sách này còn nằm trong sự lựa chọn đối tượng để phẩm bình. Anh chọn cả những nhà thơ mà ở Việt Nam chưa từng biết đến, nhưng các nhà thơ đó đều có những đóng góp to lớn cho nền thơ bản địa và thế giới: 8 nhà thơ Mỹ và 2 nhà thơ Canada: William Carlos Williams (1883-1963), Billy Collins (1941-), Mary Oliver (1935-), Leonard Cohen (1934-), Elizabeth Bishop (1911-1979), Robert Frost (1874-1963), Naomi Shihab Nye (1952-), William Stafford (1914-1993), Patrick Lane (1939-), Wallace Stevens (187-1955). Có nhà thơ trong sáng giản dị, có nhà thơ cầu kỳ phức tạp… và Nguyễn Đức Tùng đã “phẫu thuật” cơ thể tinh thần của họ và thơ họ nhằm làm sáng tỏ những đóng góp cho dòng chảy thi ca suốt hơn thế kỷ qua. Họ là điển hình thu nhỏ của các trường phái thơ trong nhiều thời kỳ của Mỹ và Bắc Mỹ với tính khác biệt không lẫn vào đâu được. “Đó là sự khác biệt giữa một bên là các nhà thơ tin rằng nhiệm vụ của họ là tìm cách tương thông với độc giả. Muốn được như thế, câu thơ phải trong sáng, người đọc có thể tiếp cận được. Một bên là những nhà thơ, đa số trẻ hơn, tin rằng bài thơ của họ có thể là ngôi nhà đóng kín cửa, ngôn ngữ của họ không nhất thiết dễ hiểu, khi người đọc thơ đến trước bài thơ, không có ai mặc đồng phục đợi ở cửa mời họ vào”. Những kiến thức đó bồi đắp cho dân trí thơ thêm cao dày phù sa màu mỡ.

Là một nhà văn - bác sĩ Việt kiều ở Canada, Nguyễn Đức Tùng có điều kiện khám phá sâu sắc tâm lý sáng tạo của nhà thơ với kiến thức sâu rộng của mình. Vì anh đọc nhiều, đọc rộng và đọc sâu. Tôi đã từng theo anh vào một hiệu sách văn học to lớn ở thành phố Vancouver là nơi anh vẫn thường lui tới, và có khi ngồi cả buổi ở đấy với sách trước khi mua sách về. Anh đọc sách có khi quên cả bữa trưa, và tôi cũng đã bị đói cùng anh. Nhưng điều quan trọng, anh là một người viết. Anh từng thoát bỏ thơ có vần thuở ban đầu để tiếp cận với trường phái không vần hiện đại Tây-Mỹ với ngôn ngữ và thi ảnh Việt, tạo được dấu ấn trong làng thơ Việt hải ngoại, có tiếng vang về trong nước. Anh cũng đã từng làm một loạt cuộc phỏng vấn, trò chuyện với hàng chục nhà thơ Việt khắp nơi trên thế giới về cuộc đời và quan niệm thơ của họ và tập hợp lại thành cuốn sách dày “Thơ Đến Từ Đâu” xuất bản ở trong nước như một hiện tượng văn học với cái nhìn cởi mở và đổi mới. Anh cũng viết riêng một cuốn sách về nhà thơ Du Tử Lê, và một cuốn song thoại với nhà thơ Trần Nhuận Minh. Đó không chỉ là tình yêu thơ đến cháy bỏng của Nguyễn Đức Tùng, mà còn cả một sự tích luỹ, trải nghiệm và tung phóng những ý tưởng nghệ thuật của bản thân anh.

Với “Thơ Cần Thiết Cho Ai” xuất bản lần này, Nguyễn Đức Tùng, con người cật lực tận hiến cho thơ lại mang đến cho bạn đọc yêu thơ, cho các nhà thơ (trong đó có tôi) những trang viết đầy ý nghĩa mới mẻ và bổ ích. Nó không chỉ giải đáp câu hỏi “Thơ cần thiết cho ai” mà đọc nó, ta cũng có thể biết được, rồi ai cũng phải cần thơ. Vậy đó…

Hà Nội, ngày hẹn cuối cùng, 19.4.2014
NGUYỄN TRỌNG TẠO


READ MORE - THƠ CẦN CHO AI HAY LÀ AI CẦN THƠ - Nguyễn Trọng Tạo đọc sách Thơ Cần Thiết Cho Ai của Nguyễn Đức Tùng

ĐÁ KHÓC - TÌNH XUÂN - thơ Nguyễn Hữu Minh Quân

Tác giả Nguyễn Hữu Minh Quân



ĐÁ KHÓC 
                  Tặng Lê Văn Trâm

Cạn chai
Bạn về…
Một mình ngồi thao thức với đá
Nghiêng lòng rót nửa cô đơn
Bài thơ
Mười năm trăn trở
Đốt!
Lửa tàn
Đá bỗng rưng rưng…
 



TÌNH XUÂN
                   Tặng NHLV

Mùa xuân loang đều ngọn cỏ
Vun dùm ước vọng lên xanh
Ai hong tóc chiều trước ngõ
Câu thơ tìm đến tự tình

Cỏ xanh hát lời ca mới
Đời qua bao nỗi gian truân
Em qua chuyến đò mỗi sáng
Khi về lòng có bâng khuâng

Chờ em tím chiều Thành Cổ
Quán nhỏ rưng rưng mưa buồn
Giật mình Nhan Biều pháo nổ
Em về dáng nhỏ mù sương

Chợ đời chờ xuân đã vãn
Tình anh vũ khúc giao thừa
Tất niên nỗi buồn năm cũ
Cùng em cùng nắng cùng mưa…

Nguyễn Hữu Minh Quân
READ MORE - ĐÁ KHÓC - TÌNH XUÂN - thơ Nguyễn Hữu Minh Quân

ĐÊM TRẮNG TÌNH XA - thơ Huy Cận Đông Hà





Đêm Trắng Tình Xa

Ta yêu người đong đầy từng đêm trắng
Sao bây giờ tình vội vã chia xa
Những ngọt bùi giờ rệu rã... phôi pha
Bao giọt đắng rơi xuống đời... lơ lửng
Mảnh tình đó theo ta ngày chập chững
Để muôn chiều ta khắc khoải chông chênh
Đêm xa Người ta uống cạn chênh vênh
Cho nỗi nhớ say mèm cùng dĩ vãng
Giữa hai ta giờ nhạt nhòa quên lãng
Khúc nhạc tình dang dở nhịp yêu thương
Ta sẽ về gói lại một làn hương
Cho thơm ngát nữa góc tình còn lại
Ta sẽ trồng muôn ngàn hoa cỏ dại
Chờ người về mềm mại bước chân côi
Những nỗi đau rồi sẽ mãi xa trôi
Cho tình ái luôn nồng nàn người nhé...

Huy Cận Đông Hà
READ MORE - ĐÊM TRẮNG TÌNH XA - thơ Huy Cận Đông Hà

Thơ đầu tay: QUAY VỀ ĐI - Minh Trí



Tác giả Minh Trí



Minh Trí, hiện là sinh viên ngành Văn học ĐHSP TPHCM, lần đầu gởi bài vào trang Văn Nghệ Quảng Trị, rất mong được quý cô, quý bác, quý anh chị góp ý chân thành để thơ anh được hoàn thiện và hay hơn. Thư về: minhtrixita@gmail.com.

VNQT xin trân trọng giới thiệu.


QUAY VỀ ĐI 
         (Tặng người bạn thân Quốc Bảo)

Nếu nơi đó bình yên xin hạnh phúc
Nếu xô bồ hãy quay lại nơi đây

Đi xa rồi chợt bây giờ hối tiếc
Những ngày qua không trân trọng tình này 
Đi xa rồi chẳng khi nào trở lại
Nỗi buồn sầu ướt đẫm khóe mi cay 

Đá xanh rêu thấu bao niềm thương nhớ 
Nước bờ hồ sao mặn chát con tim 
Gió mùa thu sao giờ này se lạnh 
Tựa đông về tuyết phủ trắng đôi tay 

Còn đâu nữa tiếng nói ngày xưa ấy 
Nghe thân thương đôi lúc cũng giận hờn 
Còn đâu nữa bóng hình người trong nắng 
Cơn mưa chiều tắt hẳn ánh ban mai 

Nếu nơi đó bình yên xin hạnh phúc
Nếu xô bồ hãy quay lại nơi đây 
Bước ra đi và nếu còn nhung nhớ 
Hãy quay về khi những lúc cô đơn!


                   Minh Trí
READ MORE - Thơ đầu tay: QUAY VỀ ĐI - Minh Trí

CÓ PHẢI LÀ ANH? - thơ Phương Hà



CÓ PHẢI LÀ ANH?

Hãy đến ngồi đây, tựa sát em
Trăng đang toả sáng trước hiên thềm
Bụi quỳnh trắng muốt hoa vừa nở
Nụ quế ngọt ngào hương mới lên
Lác đác sương rơi loang áo mỏng
Mơn man tóc xõa phủ vai mềm
Nghe trong tiếng gió lời âu yếm
Có phải là anh ... trong bóng đêm ?


                          Phương Hà
READ MORE - CÓ PHẢI LÀ ANH? - thơ Phương Hà

DƯ ÂM - thơ Nhật Quang


Tác giả Nhật Quang


DƯ ÂM

Ta úp mặt vào tường
nghe thời gian nức nở...
Hanh hao tháng ngày vụn vỡ, tàn phai
Lay lắt mình ta bóng nghiêng dài
Lênh đênh kỷ niệm, sóng xô bờ thương nhớ

Còn gì nữa đâu em !
Ta lạc lõng giữa bóng đêm mịt mờ
nằm nghe những vì sao cô đơn bật khóc
nghe côn trùng rên rỉ khúc hoang mơ
Đêm lao xao tìm trong giấc mộng ban sơ,
vòng tay ấm ru nhau vào giấc ngủ
Đôi bờ mi khép - hờ hững mong manh...
vẫn đắm hồn nhau những trưa nồng.

Thôi,còn gì nữa đâu em !
Trả lại thời gian mặn nồng hương yêu
để mây cuốn trôi vào miền dĩ vãng
Ta chôn chặt những ước mơ nồng nàn
có bờ môi em thơm ngát
có ánh mắt em dịu dàng đong đưa
những chiều nhạt nắng đón ta về men say ngây ngất

Thôi trả lại thời gian
những câu thề hẹn ước...
Em về vui với đời, với cuộc tình em mong đợi
Ta cúi mặt nghe kỷ niệm òa vỡ xót xa
miên man ký ức nhạt nhòa
Ta lầm lũi bước đi trong bóng đêm tàn tạ,
mệt nhoài ,ray rứt bóng hình em.

Nhật Quang
(TP, HCM )
READ MORE - DƯ ÂM - thơ Nhật Quang