Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Thursday, August 15, 2013

TÌNH BUỒN - thơ Phan Minh Châu


Viết cho anh  Dương Vĩnh Thuyên nhân đọc MÙA QUA.




Đầu đã bạc dăm ba màu tóc
Vẫn hồn nhiên như thuở dậy thì
Câu thơ chảy vào tim vào óc
(Buồn vu vơ nhớ đến lạ kỳ)

Những câu thơ chừng như không tuổi
Sáng lung linh trên sóng mắt người tình
Những câu thơ (mang những điều rất thật)
(Sợ lá vàng Thu vội sang Đông)

Đêm trở giấc nghe mùa lên tiếng
Chuyến xe khuya lầm lũi phương nào?
Chở ai đi và ai đã nhớ?
Chở tình buồn để phố lao xao.

Thương anh quá bây giờ mới gặp
Những câu thơ hay đến lạ kỳ
(Đã có thể thì đâu không thể)
Đất quê người thêm một lần đi.

Phan Minh Châu



READ MORE - TÌNH BUỒN - thơ Phan Minh Châu

TÔI LỠ MANG MỘT TRÁI TIM- thơ Nguyễn Thu



Tôi lỡ mang một trái tim yêu
Nên muốn gửi đến em mối tình đẹp nhất
Vui như mùa xuân, ngọt ngào như mật
Ngất ngây

Tôi lỡ mang một trái tim say
Rượu chưa uống mà môi mềm như đốt
Đỏ rực má nhau chiều lên men ngọc
Đóa quỳnh hương lén nở giữa đêm chờ

Tôi lỡ mang một trái tim thơ
Đau đáu buồn vui theo từng trăn trở
Đêm mơ mộng tay ai trên ngực ấm
Gió đưa về, hương qua cửa ngẩn ngơ

Tôi lỡ mang một trái tim khờ
Nên cần có đôi để hai tim cùng đập
Cùng yêu, cùng say, cùng ngây ngất
Câu thơ bay lên ngàn sao rụng xuống đời.

Nguyễn Thu

nguyenthu123go@gmail.com
READ MORE - TÔI LỠ MANG MỘT TRÁI TIM- thơ Nguyễn Thu

Thơ Huy Uyên - PLEIKU, NGÀY BỎ LẠI - CHUYỆN TÌNH BUỒN KONTUM



Pleiku, ngày bỏ lại

Đành lòng sao em bỏ lại Pleiku
bỏ thác-hát trên rừng
về ngày đó
vĩnh viễn xa, bầy chim lao xao
không lời tạ từ
đắng cay cùng người với đôi mắt đỏ.

Thôi một lần Pleiku xưa
phố núi mù sương lãng đãng
phai chi chút khói bây giờ
nhớ ai mà bầu trời pha giọt nắng.

Ơi Pleiku dấu chân còn sắc đỏ
mắt mẹ còn chảy hoài giọt lệ quanh năm
những bước chân xa buổi quân hành
Tơ-nueng, Hàm-rồng thương nhớ .

Núi vắt ngang từng con phố
bỏ lại đời sau những đêm say
vết chém ngang lưng còn máu rĩ
thương ai kỷ niệm bỏ nơi này.

Chiều thật buồn ngồi quán cà-phê
mây sớm về ngủ bên hiên thềm chập tối
hoa ê-pang xanh màu con gái
để đêm đi nhớ một người đi.

Tội lòng ai vương chút nợ tình
đất trời Pleiku-lạnh-chiều-xám-ngắt
vòng tay chạy theo đêm mù sương
giữa vạn-cổ-sầu có người đứng hát.

Thôi mĩ nhân, cơn say và quán rượu
Pleiku ngậm ngùi Cheo-reo, Pleime
Mangyang vờ trôi
Phượng-hoàng khuất chìm quán gió
để Bắc-hương, Thiên-lý mộng canh dài.

Tháng ngày chưa rõ mặt Pleiku
hoa ngài-vàng-rơm nở trong đêm không-màu-sắc
(nhắc lại tình xưa
dấu sân trường Hoa-lư)
sớm mai đem nắng lên
nợ người không trả được
để Pleiku dấu lệ bên hồ.

Ayun-Pa ngủ trong mưa.

Huy Uyên




Chuyện tình buồn Kotum

Một ngày về với Poko
trên đồi Charlie gió lộng
ngày xưa cho đến bây giờ
người đi rồi không còn ai đưa tiển
nắng đã vàng
mưa trời cũng thoáng bay.

Ơi "người ở lại Charlie"
rót buồn hoài giòng Yaly mãi chảy
em nói điều gì
cầu xưa đâu còn thấy
những phận người đi bao giờ về lại bên sông.

Ở đó Kontum bé nhỏ
ngàn đời lên cao con phố
những dảy nhà bò dài tới núi
chạy theo từng quán-cà-phê nghèo chưa đặt tên
cùng tiếng người đọc kinh
nguyện cầu bên trong ngôi nhà thờ gỗ.

Em còn mắt cay chạy quanh buôn làng
sớm mai lên nương
địu con qua đồi, băng núi
hoang mê cùng trời chiều đi vội
ơi em Giẻ-triêng
về thôi, bước ai vội vàng.

Em mang cho người
mối tình bỏ lại
(thấp thoáng bên rừng
ai kia một mình đứng hái)
trái tim về treo lên nương.

Dakbla chảy ngược trời sương
ngày về Kontum chìm khuất
hạnh-phúc môi người rưng rưng
chiêng làng đâu đây từng hồi khua dục
rượu cần người chưa uống sao buồn.

Em xa rồi lối rẽ Kontum
Y-thít ơi sao em nỡ bỏ rừng
vói tay bắt chồng chi quá sớm
Kon-Klor từ dạo đó mỏi mòn trông



Còn lại Kontum chuyện tình buồn
ai đi bỏ đồi cà-phê đầy hoa trắng
đường xưa rồi ai có nhớ quên
thiếu nữ chờ ai mà nao cả tấc lòng.

Ơi người Kontum
mộng sầu ai gởi về thôn bãn
khi xa xin quay lại một lần
bước đi có trãi lòng cùng với Dak-câm

Xa thôi,về thôi
hoa bằng lăng mĩm cười sắc tím con đường
Kontum ẫn mình bên núi
Osaka mấy độ thu vàng
e ấp sao lòng quá tội.

Kontum thương người chưa về
đường xa rồi ai đứng lại chiều nay
rừng xưa hình như cũng muốn khóc
ngoài kia khoảng trống đợi chờ.


Huy Uyên
READ MORE - Thơ Huy Uyên - PLEIKU, NGÀY BỎ LẠI - CHUYỆN TÌNH BUỒN KONTUM

NHỮNG CƠN BÃO - Trường Hải Lê Văn Đông


                        

Trong cuộc đời gặp nhiều cơn bão,
Những cơn bão thiên nhiên đến từ đại dương
Ném vào đất liền nhiều nỗi tai ương!
Tàn phá những gì trên đường đi của chúng.
Những cơn lốc xoáy đến từ không trung,
Những vòi rồng đen ngòm giông tố,
Thè lưỡi thần chết hãi hùng,
Liếm láp mặt đất, cướp người, hại của.
Những cơn bão từ của mặt trời túa lửa,
Làm đảo điên tê liệt loài người!
Những cơn bão người do con người tạo ra,
Thật là đáng sợ!
Bão chiến tranh: đạn bom man rợ,
Hủy diệt hòa bình quý giá!
Lại có cả những cơn bão giá,
Rúng động thị trường, kinh tế ngả nghiêng!
Mỗi cá nhân có cơn bão lòng riêng,
Chao đảo, bất an niềm tin, lý tưởng!
Nhiều cơn bão chưa gọi tên, định hướng,
Đã, đang hoành hành, càn quét nhân gian!
Biết đến bao giờ đời bớt bão? Bão tan?
Để con người được sống trong bình an…


Đỉnh Sơn, 14/8/2013

Trường Hải Lê Văn Đông
READ MORE - NHỮNG CƠN BÃO - Trường Hải Lê Văn Đông

NỖI KHAO KHÁT MÙA THU - thơ Ngưng Thu



Đêm nghe gió trở mùa rất lạ 
Nụ hôn dường hâm hấp cơn say 
Có tiếng nói từ trong vô thức 
Vọng về đan một giấc mơ đầy.

Anh nói: "Nhớ. Nhớ em nhiều lắm !
Chỉ e rằng một thoáng mông lung
Chỉ một thoáng em quên không nhớ 
Trời vàng thu bão dậy chập chùng"

Chỉ một thoáng coi như nần nợ 
Ta ngập chìm trong bão đời nhau
Anh cứ cười cái cười muôn thuở ...
Thuở mùa thu chưa biết úa màu.

Nụ cười buồn ai đi để lại...
Để một người còn mãi dư hương
Anh bảo rằng thương mùa thu lắm!
Lá vàng rơi bít mọi ngã đường ?

Có hai người một nỗi vấn vương
Thu không ngoan như màu hạ biếc
Chuyến xe chở mùa đi biền biệt
Để hai đầu nỗi nhớ xanh xao

Có hai người chung nỗi khát khao
Hai người cùng nỗi nhớ như nhau.
Đêm ngược gió nghe mùa trở dạ
Thu vỡ òa ...Vỡ một giấc sâu.


NGƯNG THU
thanhha0406@gmail.com

READ MORE - NỖI KHAO KHÁT MÙA THU - thơ Ngưng Thu

Thơ giao lưu của người cao tuổi: NHỚ CỐ NHÂN - Lê Đăng Mành, Lê Văn Thanh



NHỚ CỐ NHÂN
(Thỉnh họa)

Mở ngõ vườn xưa đón khách văn
Lùa sương giăng thoáng gót phong trần
Nguyễn Hoàng một thuở tình vương vấn
Đồng Khánh muôn đời nghĩa chứa chan
Nỗi nhớ gắp chờ vui hội ngộ
Niềm đau gánh mãi sợ “đàn quan”
Ao đời mong mỏi thuyền quay lại
Bến cũ soi chiều vọng cố nhân.
                             Lê Đăng Mành


  
HẸN VỚI THI NHÂN
(Họa)

Mỗi giờ lên mạng đọc tin văn
Mong gặp "eng tam" xả bụi trần
Nhớ hạ nam Lào hun nắng lửa
Thương đông bấc lạnh buốt mưa chan
Tri âm tư tưởng duyên kỳ ngộ
Tri kỷ tâm thường nguyện khả quan
Hẹn với quê hương ngày tái hội
"Cây đa bến cộ" gặp thi nhân

                           Lê Văn Thanh
READ MORE - Thơ giao lưu của người cao tuổi: NHỚ CỐ NHÂN - Lê Đăng Mành, Lê Văn Thanh