Viết cho anh Dương
Vĩnh Thuyên nhân đọc MÙA
QUA.
Đầu đã bạc dăm ba màu tóc
Vẫn hồn nhiên như thuở dậy thì
Câu thơ chảy vào tim vào óc
(Buồn vu vơ nhớ đến lạ kỳ)
Những câu thơ chừng như không tuổi
Sáng lung linh trên sóng mắt người tình
Những câu thơ (mang những điều rất thật)
(Sợ lá vàng Thu vội sang Đông)
Đêm trở giấc nghe mùa lên tiếng
Chuyến xe khuya lầm lũi phương nào?
Chở ai đi và ai đã nhớ?
Chở tình buồn để phố lao xao.
Thương anh quá bây giờ mới gặp
Những câu thơ hay đến lạ kỳ
(Đã có thể thì đâu không thể)
Đất quê người thêm một lần đi.
Phan Minh Châu