Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Wednesday, April 27, 2016

HẸN EM QUA CẦU CẦM THI - Thơ Nguyễn An Bình







HẸN EM QUA CẦU CẦM THI

*Tin báo: 
Cầu Cầm Thi Cần Thơ sẽ được khởi công trong năm 2016 được thiết kế dựa trên ý tưởng chiếc đàn bầu rất mỹ thuật.

Sẽ có thêm cầu bắc qua sông
Đẹp như tranh vẽ sắc mây hồng
Em ơi ngày đó không xa lắm
Đôi bờ cách trở có còn trông?

Những nốt nhạc trầm sẽ cất lên
Sáo diều, đàn gió phát ngày đêm
Cầu như cung đàn vươn trong nắng
Cầm Thi gợi nhớ những mùa trăng.

Thuở ấy qua sông em đi học
Mỗi ngày còn đợi chuyến đò ngang
Sóng nước Xóm Chài ngày hai buổi
Áo dài tôi ngóng bước người sang.

Rồi người cũng xa tôi nắng phai
Qua sông ngày ấy áo đã bay
Tôi nhìn con nước trôi trăm ngả
Lòng ngẩn ngơ buồn em có hay.

Thân ta rồi cũng đành lưu xứ
Biết có kịp về đón ngày vui
Biết có cùng em qua cầu mới
Thả  tình theo sóng nước đầy vơi.

                   Nguyễn An Bình
                        25-4-2016

READ MORE - HẸN EM QUA CẦU CẦM THI - Thơ Nguyễn An Bình

CON CÒNG GIÓ VÀ EM - thơ Đỗ Thanh Liêm




CON CÒNG GIÓ VÀ EM
(Kính tặng anh Nguyễn An Sơn)

Con còng gió và em tinh nghịch như nhau,
Hai đứa đùa như đôi trẻ nhỏ.
Còng chạy tới chạy lui, em cứ vồ hụt mãi
Còng ranh mảnh nép vào đụn cát ,
Giương đôi mắt tròn trêu ngươi!
Anh nhìn em không nín được cười,
Còng vội biến tan vào bọt sóng,
Nắm cát trong tay em rơi từng giọt nắng,
Mất còng rồi ... em bắt đền anh!
* *
Lóng lánh mắt xanh,có ẩn ánh chiều tà.
Sà vào lòng anh như ngàn con sóng vỗ,
Nghe nhịp tim hòa chung nhịp thở,
Như Biển với Bờ, hai đứa vỗ về nhau.
Em đi bên anh,đầu nép bên đầu,
Gió nồm thoảng qua mau trộn hai mái tóc,
Ngắn...dài...
Tựa vào vai anh tiếng em nói khẽ:
Mất còng rồi... anh còn mãi bên em! 

10h30 ngày 26.4.2016
Đỗ Thanh Liêm
dothanhliemthcsmt@gmail.com


READ MORE - CON CÒNG GIÓ VÀ EM - thơ Đỗ Thanh Liêm

CÁM ƠN - hai bài thơ Vũ Trọng Tâm





Thơ: Vũ Trọng Tâm

CÁM ƠN 
          
Cám ơn ta, cám ơn người 
Cho ta tìm lại tiếng cười môi em 
Vầng trăng thắp sáng nửa đêm 
Ru em gió hát nỗi buồn trăm năm 

Cám ơn em đã yêu anh 
Lời thương lời nhớ chỉ mình ta thôi 
Cho nhau nồng ấm hơi người 
Dìu nhau vào mộng cho đời ngát hương 

Cám ơn một nửa vầng trăng 
Thuyền yêu em chở anh sang bến tình 
Sông dài giấc mộng phù sinh 
Dang tay ôm giữ màu xanh đất trời 

Cám ơn tình cũ chưa vơi 
Cám ơn hạnh phúc nửa đời cho nhau 
Cám ơn trái cấm ngọt ngào 
Cám ơn cả giấc chiêm bao với tình.
                 
VTT

                      
KHÔNG CÓ TA 
             
Không có ta biển vẫn ồn ào vội vã 
Sóng rì rào đêm tình tự với trăng 
Không có ta nụ môi em vẫn ngọt 
Mắt em cười rung nhịp thở mùa xuân 

Không có ta trăng đưa em vào mộng 
Áo mỏng vô tình gió nhẹ mơn man 
Nhà hàng xóm ánh đèn đêm vừa tắt 
Chắc có người chờ cửa mở dòm sang 

Không có ta lời ru ca tình ái 
Vẫn ngọt ngào khi em hát cùng ai 
Rồi những khi một mình nghe tiếng nhạc 
Chắc em buồn nhớ...nhớ một vòng tay 

Ta ngày tháng bước mòn chân du mục 
Em một thời ru giấc mộng kiêu sa 
Đêm thức giấc đếm từng ngôi sao lạc 
Những cuộc tình lặng lẽ đã đi qua.

                VŨ TRỌNG TÂM - GÒ CÔNG 


READ MORE - CÁM ƠN - hai bài thơ Vũ Trọng Tâm

Thời sự: HỌA VÔ ĐƠN CHÍ - Phan Nam

Tác giả Phan Nam



HỌA VÔ ĐƠN CHÍ

 “Bắt thang lên hỏi ông trời/ Vì sao cá chết khắp nơi thế này” là hai câu thơ mà tôi đọc được trong một bình luận bạn đọc trên báo Vnexpress. Suốt những ngày qua, nguyên nhân về tình trạng cá chết hoàng loạt ở các tỉnh ven biển miền Trung từ Hà Tĩnh đến Thừa Thiên Huế vẫn còn là dấu chấm hỏi. Trong khi mọi phát ngôn còn nằm trong vòng giả thiết thì ngư dân vùng biển chỉ còn cách “treo lưới”.

Rất nhiều giả thiết được đặt ra, rất nhiều nguyên nhân được đưa ra, rất nhiều cuộc kiểm tra, rất nhiều chỉ đạo được ban xuống. Thế nhưng kết quả cho đến nay vẫn chỉ là con số không tròn trĩnh. Hệ quả vô cùng đau xót được các báo đưa tin là hàng dài thuyền cá nối đuôi vào bờ, hàng loạt các mặt hàng thủy sản rơi vào tình cảnh vô cùng ảm đạm. Sự lúng túng và chậm trễ trong việc tìm hiểu nguyên nhân đã khiến cho ngư dân gặp “khó” trong công cuộc mưu sinh và giữ biển.

Cơ quan chức năng trả lời nguyên nhân cá chết là do “độc tố”, còn “độc tố” từ đâu ra, ảnh hưởng đến mức độ nào thì không ai giải thích được. Trong khi đó, bộ NN&PTNT lại vội vàng cảnh báo: “Bộ yêu cầu các địa phương nghiêm cấm người dân sử dụng cá chết làm thực phẩm dưới mọi hình thức; khẩn trương tổ chức thu gom cá chết và tiêu hủy để hạn chế ô nhiễm môi trường; yêu cầu người dân không thu gom cá chết để tiêu thụ”. Cá chết: cấm là đúng, thế nhưng cấm như thế nào để không ảnh hưởng đến sự lưu thông hàng hóa thì lại không được đề cập, kết quả làm cho ngư dân lâm vào tình cảnh khốn đốn.

Câu hỏi được đặt ra là: Cá chết, ai tiếp sức cho dân vùng biển? Liệu có câu trả lời cho những trăn trở, khó khăn của ngư dân trong công cuộc mưu sinh và hành trình bảo vệ chủ quyền dân tộc. Sự hô hào yêu nước, yêu biển không ở đâu xa mà chính là trong lúc này. Đó là: dân ta phải có ý thức bảo vệ chính mình, phòng chống thực phẩm bẩn và chúng ta cần phải đề cao trách nhiệm với sản phẩm mình làm ra. Những thống kê sẽ trở thành vô nghĩa nếu những đoàn thuyền đánh cá tiếp tục lâm vào tình cảnh “đắp chiếu”, còn ngư dân chỉ còn biết hướng mắt về biển, về ngôi nhà của mình.

Mới đây nhất, thông tin cá chết hàng loạt đã giảm, ngư dân đã ra khơi đánh bắt trở lại. Chưa biết thực hư thế nào về cống xả thải của Formosa trong khi đó sự chờ đợi về một sự rõ ràng, công bằng đối với ngư dân chưa được giải quyết thỏa đáng.

Đúng là họa vô đơn chí!

Phan Nam
READ MORE - Thời sự: HỌA VÔ ĐƠN CHÍ - Phan Nam

Âm nhạc: TRANG SỬ CUỘC ĐỜI, thơ Trường Hải Lê Văn Đông, nhạc Hồ Hoàng


READ MORE - Âm nhạc: TRANG SỬ CUỘC ĐỜI, thơ Trường Hải Lê Văn Đông, nhạc Hồ Hoàng

VẦN VÈ - chùm thơ Nguyễn Văn Gia

Tác giả Nguyễn Văn Gia



VẦN VÈ

Bỏ bút rồi viết lại
Viết làm chi hở Trời
Thơ buồn như dấu lặng
Hững hờ đậu trên tay.


ĐỔI THAY

Có thể nào ta vẫn là ... ta
Đất trời đổi thay
Chỉ trong khoảnh khắc
Một chớp mắt thôi
Chẳng còn
Được 
Mất
Ta lại phập phù theo mỗi sát na.


KHOẢNG CÁCH

Còn nằm nôi
Cháu rành chơi điện tử
Ôn ngày xưa
Chỉ chơi cá chơi chim
Cá biệt khơi xa
Chim về non cũ
Nhớ ngày xưa ôn lọ mọ đi tìm.


HẠT BỤI

Trái đất
Chứa bảy tỷ con người
Với vũ trụ 
Chỉ là hạt bụi
Bụi của bụi
Mong gì vĩ đại
Giữa thiên hà
Vạn triệu năm trôi.


DỬNG DƯNG

Người xưa nhìn trăng sáng *
Bồi hồi nhớ quê hương 
Ta chừ
Biển đảo mất
Sao lòng người dửng dưng (!)

*"Cử đầu vọng minh nguyệt"
                      Lý Bạch


Nguyễn Văn Gia


READ MORE - VẦN VÈ - chùm thơ Nguyễn Văn Gia

Áo Tím Hạnh-Hoa - hai bài thơ Huy Uyên


Huy Uyên


Áo Tím Hạnh-Hoa

Em về che bóng Hạnh-Hoa
giáo đường im, nắng xế tà bước ai
áo em tím kín cả trời
gót sương phai nhạt cõi người xa xăm

Lạy Chúa cha, lạy thánh thần
hình như mẹ (Maria) hai mắt buồn chiều nay
trên lầu chuông đổ lắt lay
để tôi kéo lại tháng ngày cổ xưa
hỏi em còn có ngày về
mai môi mắt của một người nhạt phai .

          
Viết Bên Cổ-Thành Quảng-Trị

Em trông nước chảy qua cầu
thành xưa nay đã bạc màu chiến-chinh
thương ai ra-biển-lên-rừng
thương ai tay súng ngày đêm chôn đời
chiều xưa lệ chảy máu rơi
đường xưa hào cũ khóc cười đảo điên

Từ em má thắm sắc hương
bên thành ở lại nỗi vương vấn tình
trăng đêm gió lạnh qua sông
ngày đi đâu biết còn chăng nẻo về 

Lệ người hoen mắt lối xưa
còn ai đứng lại sông quê đường thành
máu người đỏ nhuộm sắc xanh
tháng năm ấm lạnh xoay quanh chiến trường 

Em về độ hạ thu đông
tôi theo chiếc lá ngô đồng vàng rơi .

(Quảng-trị 16 tháng chạp)
Huy Uyên


READ MORE - Áo Tím Hạnh-Hoa - hai bài thơ Huy Uyên

NÉT HUẾ - hai bài thơ Phạm Phan Hòa

Tác giả Phạm Phan Hòa


NÉT HUẾ

              * Tặng NTBTM Thúy.

Ta vẽ trời xanh thẳm chiếu Hương giang
Vọng giữa lòng sông tiếng chuông Thiên mụ.
Trời Mỹ thuật mưa sầu giăng trên giá
Mờ dấu chân ai mỗi bước tan trường.
Chiều hòa sắc- vòm cây pha vàng lá
Gam mầu.. thời trắng xóa áo nào vương.
Ngày chậm qua, chân ghi đậm nẻo đường
Đâu đó rực từng mảng mầu nhuộm thắm.
Đôi môi nào còn mãi hồng son đỏ?
Thủa ta về bỏ ngỏ.. nhạt yêu xưa!
- Bàn tay run.. vẽ lên cuộc tình vừa,
Con đừơng cũng hút một thời xa mất!.
Hòa quyện xanh, xanh một trời trong thật
Người mãi xa.. hồn phối cảnh thật gần.
- Mười ngón tay ta họa dấu thiên thần
Đậm đà nét môi hồng ngày của Huế.

Phạm Phan Hòa
Quảng Nam 21/4/2016





Tình Khúc 20-
 NƯỚC MẮT

                  * Gửi TM
                    .

  Sao em cứ mãi nuôi nấng làm chi nỗi buồn? Sao mỗi lần chợt thấy một chiếc lá xa cành em thầm tiếc! Sao em hay khóc hoài về một câu chuyện tình chưa đặt tên- kỉ niệm chỉ là những bóng mưa mờ tan, chỉ là ánh mắt sầu mây trôi.. buồn bẻn lẻn.
   Anh dệt niềm mơ một lần em qua mộng gói trong lòng với từng trang thư đầu tình chưa dám gửi.
  Ngày cũng vội đi qua rồi, áo bay lưng trời- mắt đã khép đôi bờ hồn nhiên.. mi xanh, xanh thắm màu sớm sương ngập tràn.
   Anh vẫn chưa trả lại cho đời, anh mãi cất hoài những dấu yêu không tên tuổi.. anh đang chìm đắm trong dòng mắt xưa nổi trôi ngợp mộng yên lành.
 Anh tựa vào ngày tháng không đau, anh mãi say lời Mẹ ru từng ngày nuôi con lớn khôn và anh như vẫn trong vòng tay dỗ dành.
   Nước mắt đổ xuống ngày trần gian.. hãy khóc cho người đi sao chưa thấy về! Hãy tưới mát xanh thêm tình nhau- rửa sạch đôi tay muộn phiền.
   Hãy nhóm lên từng mụn than hồng luôn âm ỉ cháy trong lòng mình ấm tình mai sau.
  Những cơn mưa đầu mùa mát rượi.. nước mắt thần tiên không màu, không mùi vị, thấm vào trang vở trắng để rồi phai mau.
 Anh đi giữa trời dưới những cơn mưa và từng ngày phải chống chọi với bão giông...
  Em đừng xót xa?   Anh buông tay chèo..
  Chìm giữa đại dương,
  - Mỗi lần em khóc!!

Phạm Phan Hòa
Quảng Nam- 16/4/2016.


READ MORE - NÉT HUẾ - hai bài thơ Phạm Phan Hòa

UỐNG RƯỢU VỚI BẠN BÊN BỜ CÁT TRẮNG - hai bài thơ Lê Thanh Hùng


Tác giả Lê Thanh Hùng


UỐNG RƯỢU VỚI BẠN BÊN BỜ CÁT TRẮNG

Tuổi chúng ta đi, quá nữa cuộc đời
Bao nhiêu bạn, đã trở thành bạn cũ?
Mà vẫn ồn ào, đằm thắm biển khơi
Cốc rượu trắng, tròn xoay thời hoa nụ
Khúc tráng ca xưa, chén vỡ tan tành
Gõ tiếp xuống mâm nào, ta cứ hát
Hò, xự, xang, nhịp rớt tận đầu gành
Nơi sóng bạc đầu, xô chiều đi lạc …
*
Quán trống huơ, tứ bề, trời gió lộng
Chiều chưa tàn, đêm chưa phải là đêm
Như một chiều đã xa, mùa biển động
Dáng em cong, trong tóc xoã vai mềm
*
Bao nhiêu năm rồi, ta giúp gì nhau?
Cùng một thuở, quay đằng sau, đằng trước
Soi bóng mình, sóng biển trở lòng đau
Nơi khát vọng ta chưa hề có được…
*
Cốc gảy chân, tua không thể nào dừng
Kệ các cô gái đằng kia: lúng liếng
Ngoài kia đời, mọi thứ cứ tưng tưng …
Thằng bỏ ngũ, giờ đi làm từ thiện
Đứa hầm than, ngồi cạnh đứa kiểm lâm
Còn nguyên thằng bạn chuyện gì cũng biết
Cả chuyện tương lai, qúa khứ lỗi lầm
Trừ nhiệm vụ được giao là không biết!
*
Dốc cốc rượu xuống, thương thằng đã mất
Cát uống âm thầm, giọt, giọt long lanh
Rác rến, nổi trôi trên đầu ngọn sóng
Hạt phù sa tan: Cửa biển, đầu gành…
*
Chếnh choáng rượu và ngập tràn ký ức
Bài học đầu tiên Đảng dạy chúng mình
Lời thề thứ chín: Trọn đời trung thực
Như đất trời, mỗi sớm lại bình minh
*
Tua rượu cuối cùng, ngữa nón tai bèo
Dốc túi: Giúp thằng bạn nghèo, vợ bệnh
Chưa, thì làm, sai - sữa, cần đâu lệnh
Bởi “Bạn chèo như con cá heo
Cá heo không bỏ bạn, bạn chèo không bỏ nhau” (*)

Lê Thanh Hùng
(*) Ca dao.



 XUÂN MUỘN

Rồi thời gian, trôi son, lợt phấn
Em sẽ về, chấp chới, ngày xưa
Bao nhiêu năm, tình, đời lận đận
Thì sá gì đâu, chuyện nắng, mưa
*
Bến sông xưa, sóng đọng trên đầu
Cơn gió giũ, thời gian, tóc rối
Thềm cũ, mưa rơi, bong bóng nổi
Về đâu? Kỷ niệm biết tìm đâu
*
Và em ơi, ngày mai sẽ tới
Xuân muộn, mà sao vẫn đắm say
Bờ cỏ biếc, khép mình như đợi
Nắng quái, chiều hôm, đổ bóng đầy
*
Ta vẫn tin, tin suốt cuộc đời
Đất nước và tình yêu, trẻ mãi
Dẫu dĩ vãng, không còn trở lại
Thì vẫn yêu, yêu mãi, em ơi


Lê Thanh Hùng

Bắc Bình, Bình Thuận
READ MORE - UỐNG RƯỢU VỚI BẠN BÊN BỜ CÁT TRẮNG - hai bài thơ Lê Thanh Hùng