TRANG THUẦN TÚY VĂN HỌC NGHỆ THUẬT CỦA NGƯỜI QUẢNG TRỊ VÀ NGƯỜI YÊU MẾN QUẢNG TRỊ.
Chúc Mừng Năm Mới
Wednesday, October 14, 2020
BÌNH YÊN, BỐN CÂU, BỮA TIỆC TRẦN GIAN - Thơ Lê Văn Trung
TẢN MẠN ĐÔI ĐIỀU VỀ TRÀ (Kỳ 7) – Nguyên Lạc
DỤNG CỤ UỐNG TRÀ
Như đã biết ở phần trên: Đoàn trà là bánh trà được bỏ thẳng vào bình nước nóng đang sôi, rồi rót nước trà ra chén uống. Mạt trà là bột trà để trong chén rồi rót nước được đun sôi vào. Đoàn trà tức là lối của Lục Vũ đời nhà Đường, chúng ta không theo. Chúng ta hiện nay không uống theo lối Mạt trà từ đời nhà Tống như người Nhật Bản – đây là cách uống trà trong Trà Đạo của Nhật. Cả hai cách uống trà này không cần ấm trà hay trà hồ. Ngày nay chúng ta uống trà là theo lối uống trà của đời nhà Minh, khoảng thế kỷ thứ 16 : Đó là uống theo lối trà ngâm, Tiễn trà hay Yêm trà – tức là bỏ trà khô vào ấm trà, rồi chế nước sôi lên, sau đó rót ra chén mà uống. Chính cách uống trà ngâm này như trên đã nói, làm phát triển ngành gốm sứ phục vụ việc uống trà – trà cụ. Quyết định dùng tiễn trà là động cơ thôi thúc các nghệ nhân lò Cảnh Đức Trấn, tỉnh Giang Tây và lò Yixing, tỉnh Giang Tô vẽ ra nhiều kiểu ấm và chén tinh xảo cho cách thức uống trà mới.
NGỤ NGÔN Ê-DỐP (45-48) - Ngọc Châu dịch
45. Bụng và các thành phần khác
Ngày hết sức đẹp trời như thế
Mà thành viên cơ thể bỗng dưng
Thấy rằng mình làm cong lưng
Khi thằng BỤNG cứ ung dung chén tràn
Cả hội liền họp bàn tại chỗ
Sau một hồi năng nổ tỏ bày
Đình công được quyết định ngay
Để thằng BỤNG phải chung tay cùng làm.
TAY bỏ hẳn việc ham gắp thịt
MỒM chối từ nhất quyết không xơi
RĂNG không việc, được ngồi chơi
Nhưng sau chỉ vài hôm thôi, thấy là
Tình hình chẳng thăng hoa tí tẹo
Người rã rời, oặt oẹo đôi TAY
MỒM khô, đắng ngắt cả ngày
CHÂN không mang nổi thân gày đói ăn
Đến lúc đó chẳng cần bàn cãi
Đều nhận ra không phải BỤNG lười
Tưởng rằng nó chỉ ngủ thôi
Hóa ra cũng chẳng được chơi phút nào
Tất cả phải làm sao chung sức
Kèn cựa nhau, tức bực là toi
THÂN kia mau chóng rã rời
Chung tay đoàn kết cho đời bình yên.
45. . The Belly and the Members
One fine day it occurred to the Members of the Body that they were doing all the work and the Belly was having all the food. So they held a meeting, and after a long discussion, decided to strike work till the Belly consented to take its proper share of the work.
So for a day or two, the Hands refused to take the food, the Mouth refused to receive it, and the Teeth had no work to do. But after a day or two the Members began to find that they themselves were not in a very active condition: the Hands could hardly move, and the Mouth was all parched and dry, while the Legs were unable to support the rest. So thus they found that even the Belly in its dull quiet way was doing necessary work for the Body, and that all must work together or the Body will go to pieces.
46. Chó Nhà và Chó Sói
Chó Sói đói gày gò hốc hác
Xem chừng như sắp thác đến nơi
Tình cờ gặp cậu Chó nuôi
Cậu này thương cảm cất lời hỏi han:
“Còm thế, hỡi họ hàng gần gũi
Tớ hiểu mà, cậu đói thường xuyên
Đời mà không có việc chuyên
Cứ như cậu, khó trụ thêm dài dài
Sao cậu không trổ tài làm việc
Như tớ đây không thiệt bao giờ
Thịt, xương họ sẽ cấp cho
Khối thời gian để ngủ khò, nghỉ ngơi?”
“Tớ sẽ chẳng nói lời phản đối
Nếu như tìm được cõi an thân”
Mở lòng Sói mới phân trần
“ Vậy đi theo tớ còn ngần ngại chi
Gặp ông chủ, mình đi ngay nhé
Sẽ cùng nhau chia sẻ việc chung”
Chó nhà dẫn Sói đi cùng
Hai con tiến thẳng đến vùng ven xa.
Dọc đường bỗng Sói ta để ý
Lông quanh cổ bạn bị mài mòn
Sói liền dò hỏi nguồn cơn
Chó nhà đáp “Việc cỏn con thôi mà
Chỉ chỗ đó lông da bị cọ
do cổ giề đêm họ đeo vào.
Xích coi nơi ông chủ giao
sẽ quen ngay chẳng làm sao đâu à…”
“Vậy á, thế thì ta xin kiếu
Ngài Chó nhà, bạn hữu rất thân
Biệt Ngài, dù chết dần dần
Còn hơn sống khỏe trong thân tôi đòi…”
A gaunt Wolf was almost dead with hunger when he happened to meet a House-dog who was passing by. "Ah, Cousin," said the Dog. "I knew how it would be; your irregular life will soon be the ruin of you. Why do you not work steadily as I do, and get your food regularly given to you?" "I would have no objection," said the Wolf, "if I could only get a place." "I will easily arrange that for you," said the Dog; "come with me to my master and you shall share my work." So the Wolf and the Dog went towards the town together. On the way there the Wolf noticed that the hair on a certain part of the Dog's neck was very much worn away, so he asked him how that had come about. "Oh, it is nothing," said the Dog. "That is only the place where the collar is put on at night to keep me chained up; it chafes a bit, but one soon gets used to it." "Is that all?" said the Wolf. "Then good-bye to you, Master Dog." Better starve free than be a fat slave.
Chú Rắn hổ lang thang đi dạo
Lạc ngay vào xưởng tạo giáp, khiên
Lượn bò quanh quẩn thăm xem
Chợt đâu giũa nhọn đâm xiên vào mình
Rắn nổi cơn lôi đình thịnh nộ
Liền quay đầu lại mổ tức thì
Phóng ra nọc độc phì phì
Nhưng mà chiếc giũa nằm ì, không run
Rắn Hổ đành nguội cơn căm tức
Ích gì khi đánh cục sắt trơ!
A Serpent in the course of its wanderings came into an armourer's shop. As he glided over the floor he felt his skin pricked by a file lying there. In a rage he turned round upon it and tried to dart his fangs into it; but he could do no harm to heavy iron and had soon to give over his wrath.
It is useless attacking the insensible.
Sắp có cuộc đánh nhau chí tử
Giữa hai loài Chim, Thú trong rừng
Dơi ta do dự, ngập ngừng
Khi quân hai phía rùng rùng hò reo
Bay ngang chỗ Dơi treo Chim gọi:
“Này, nhanh lên, đi với bọn tao…”
Lắc đầu, Dơi đáp tào lao:
“Tớ là Thú chứ, làm sao đi cùng!”
Đến lượt Thú trong rừng qua đấy
Chúng nhìn lên cũng vẫy gọi to:
“Đi thôi, tất cả đang chờ..”
“ Tớ là Chim chứ “ Dơi ta đáp lời.
Phút cuối cùng hai loài hòa hoãn
Hòa bình được cứu vãn, quá hay!
Cùng Chim, Dơi có mặt ngay
Muốn chia vui, cũng vỗ tay rầm trời
Chim quá ghét tức thời đuổi cổ
Dơi quay sang cùng Thú liên hoan
Thú càng tức, tống khỏi bàn
Không chuồn nhanh chắc xương tan, thịt dừ.
48. The Bat, the Birds, and the Beasts
A great conflict was about to come off between the Birds and the Beasts. When the two armies were collected together the Bat hesitated which to join. The Birds that passed his perch said: "Come with us"; but he said: "I am a Beast."
Later on, some Beasts who were passing underneath him looked up and said: "Come with us"; but he said: "I am a Bird." Luckily at the last moment peace was made, and no battle took place, so the Bat came to the Birds and wished to join in the rejoicings, but they all turned against him and he had to fly away. He then went to the Beasts, but soon had to beat a retreat, or else they would have torn him to pieces.