Nhà thơ Lê Thanh Hùng |
Dòng sông đưa bước em về
Bên góc cạnh, mùa xuân tan bổi hổi
Bờ cỏ non xanh mướt một triền sông
Len lách sóng, lối về em bước vội
Ngọn gió nam non, lồng lộng trên đồng
*
Đường xa, đường xa ngái trời thưa nắng
Cứ ngập ngừng, chiếc bóng nhỏ loanh hoanh
Dòng sông chiều, đã qua mùa, phẳng lặng
Êm ả trôi nghiêng, sợ khói mong manh
*
Dòng sông nhỏ, thì không có sóng lớn
Cứ lăn tăn khê đọng nét xuân thì
Bờ nắng mộng, em qua chiều lợn cợn
Một nỗi niềm theo gió cuốn bay đi
*
Nắng vàng ong, chiều xuân hồng phơn phớt
Người đàn bà trưởng thành, đi một mình
Bên lối vắng, nắng đưa chiều đậm lợt
Trên cánh đồng, hoa trái sáng lung linh
*
Làng quê cũ, như còn trong tâm tưởng
Treo suốt thời con gái, những đam mê
Bao mùa xuân qua, gợn chiều lướng vướng
Òa vỡ điều gì, theo suốt lối về ...
L.T.H.
Sân ga đêm cuối năm
Đêm lớ ngớ một góc tường gãy vỡ
Ánh trăng nghiêng, lạnh buốt bên thềm
Trắc trở gió, gợi se se nhớ
Một mùa xuân quanh quất trôi đêm
*
Ánh trăng bạc, đường xa lóng lánh
Bóng ai đi mờ tỏ chập chờn
Xé toạch đêm, còi tàu lanh lảnh
Cứa không gian, gió bấc từng cơn
*
Sân ga vắng, trống trơn lạnh ngắt
Người gác ghi lặng lẽ co ro
Đêm hiu hắt, không gian quánh đặc
Đứng im nghe ruột rối tơ vò
*
Phiên trực tết không về quê được
Biết giờ này vợ tính hết chưa?
Hay vẫn còn lo toan xuôi ngược
Chợ cuối năm giá cả tà lưa
*
Ga vắng, ba-ri-e mở đóng
Lặng lẽ theo kín kẽ quy trình
Bỗng cuốn quýt ngang trời gió lộng
Lời hẹn nào còn đó, đinh ninh ...
I/19
L.T.H.
Chiều qua Hưng Long
Ngày sóng sánh hương mùa cũ
Chầm chậm loang tan, ngưng tụ đâu đây
Lắng nghe tiếng cát vờn lay
Quê xưa rưng rức đắm say góc nhìn
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận