Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Sunday, January 12, 2014

EM THÁNG GIÊNG - thơ Tú Yên




Em tháng giêng
nên trời xanh trong vắt
Bấc dỗi hờn, giọt nắng đượm vàng hơn
Nhìn sóng xanh dạt dào trên đồng ruộng
Em mĩm cười
        mùa hứa hẹn đầy bông

Chở hy vọng
        cho một đời no ấm
Em tảo tần xuôi ngược
mặc thời gian
Bao nắng hạ, mưa đông qua lần lượt
Mà xuân thì chưa nhạt
                mắt môi em

                                    Tú Yên
READ MORE - EM THÁNG GIÊNG - thơ Tú Yên

VỀ THÔI, XUÂN ĐANG ĐẾN - thơ Huy Uyên




Quạnh quẽ lối về cuối năm
bao quanh đâu rồi nỗi nhớ
quê cũ em cháy lòng chờ ai bên sông
mà ráng chiều nay đậu hoài hai mắt đỏ.

Hạnh-phúc đi về thôi khôn bước
dáng xuân ai e-ấp tuổi xuân thì
làng quê, lũy tre, con đường thân thuộc
nhớ thương ai ngày xưa ấy bỏ đi.

Chiếc bóng cuối năm lầm lũi về
tháng năm trào nước mắt
trâu bò, ruộng đồng, cỏ dại, bờ đê
ai để lại bên đường
nỗi buồn hiu hắt.

Quê hương nổi chìm: hoa, pháo Tết
nhà nghiêng hương khói lễ đầu năm
hồn người dật-dờ hoang trôi mãi miết
cổ-tích đắng cay nằm lại cuối đường.

Hồn của người lang-bạt vườn khuya
đường trần bơ vơ quá đổi
quanh ta không cả một bóng người
đi bên ai đêm dài không tiếng gọi.

Em tóc xanh bao mùa hong gội
đợi Tết về nắng xuân đem phơi
nhẹ bước người chân trần mắt mỏi
thác gởi theo ai chết một bóng người.

Về thôi, về thôi
bao năm xuân đến lần lửa hẹn

Quê cũ rưng rưng
nổi nhớ mãi hoài mang đến
ở nơi xa ai hẹn
một ngày về
bỏ lòng đợi chờ
cho hơi thở người ấm lạnh hồn quê.

                               Huy Uyên
READ MORE - VỀ THÔI, XUÂN ĐANG ĐẾN - thơ Huy Uyên

GIỖ CHẠP - thơ Phan Minh Châu




Một làn gió sớm thổi qua đây
Lạnh buốt heo may nhớ những ngày…
Theo mẹ về quê lo giỗ chạp
Mà lòng ngây ngất bởi hương bay

Những cánh đồng non phơi phới xanh
Nằng như tơ rũ nắng vàng hanh
Nhà ai khói quyện loang triền núi
Cây trái chừng đau quả trĩu cành

Những cô thôn nữ chân thơm rạ
Lúi húi đồng xa đến đồng gần
Náng rát đôi tay chườm má phấn
Mà lòng ngan ngát mối tình quân

Đường quê thấp thỏm cây đơm hạt
Bóng sẻ lao lao mấy rặng dừa
Tiếng gió vô tình đâu vọng lại
Một làn hơi ấm vọng chiều xưa

Dung dẻ dung dăng tiếng gọi đàn
Bầy gà chíu chit chạy lang thang
Đàn trâu  quá buổi quay về xóm
Mía dựng trời cao xếp thẳng hàng

Tôi bỗng thấy lòng phơi phới quá
Thèm sao trên mỗi bến sông quê
Tình yêu vo kín niềm thương nhớ
Để mỗi mùa Xuân lại hẹn về

    PHAN MINH CHÂU

3b Âu Cơ Nha Trang Khánh Hòa
READ MORE - GIỖ CHẠP - thơ Phan Minh Châu

THƠ CỦA NHÀ GIÁO VÕ VĂN LUYẾN - Phạm Xuân Dũng

                                                                 

   Trong  lần chuyện trò gần đây với một họa sĩ người Quảng Trị yêu thích văn chương, anh có nhắc đến nhà thơ Võ Văn Luyến, tôi kể rằng nghe thi sĩ sắp ra tập thơ "Người Câu Bóng Mình ", tôi đùa: "Chắc nhà thơ định học Khương Tử Nha đây." Đùa vậy thôi, tôi nhận thấy Võ Văn Luyến chăm chút đặt tên cho Mỗi-Đứa-Con-Thơ. Tên gọi các tập thơ của anh rất gợi và mang nhiều ẩn dụ, như "Trầm Hương Của Gió", "Sự Trinh Bạch Của Ngọn Nến" và giờ đây là "Người Câu Bóng Mình".
   
Người câu bóng mình - tên gọi nên thơ mang một ẩn dụ triết học vươn tới một "nhiệm vụ bất khả thi" theo cách hiểu thông tục. Nhưng, theo tôi như vậy mới Thơ và mới Luyến. Dường như thi sĩ đã mạo hiểm mặc định hồn mình trong một lập trình thơ mới không ít chông gai nhưng cũng đầy thú vị mà chỉ có những người táo bạo mới dám dấn thân trên hành trình sáng tạo. Người đọc hồi hộp theo dõi cuộc chơi tao nhã và nhọc nhằn rồi reo mừng khi thi sĩ đã về đến đích dù xiêm áo tả tơi.
   
Với "Người Câu Bóng Mình", thơ Luyến nhiều bài đã bắt đầu chín tới. Những bài thơ như: "Mẹ Ơi, Xuân Đến Rồi Kìa ", "Mẹ Lũ Vùng Quê", "Lời Chào Tháng Giêng"... khá hay. Ta đọc thấy lời quê khi tác giả hóa thân vào khoai lúa, vào hồn vía quê hương và vạt áo mẹ già.Tất cả hiện ra hây đỏ và thơm nồng như gò má em gái Kim Long một chiều rượu gạo.
   
Khi tưởng vọng trước vong linh lương y-đạo sĩ Võ Thìn, một kẻ sĩ đáng kính, một nhân cách đáng trọng, một tấm lòng đáng quý được văn nghệ sĩ, trí thức Quảng Trị và bạn hữu gần xa nhớ tiếc, thi sĩ Võ Văn Luyến đã có bài thơ xúc động:

         Người đi rồi !
         Sông thơ nấc nghẹn núi đồi thắt tim
         Bàng hoàng gió ngác ngơ tìm 
         Cau đau rụng vỡ chân chim câu thề 

         Đường xưa mây trắng mải mê
         Bùa yêu trổ ngọn bồ đề người qua
         Aó sương nguyệt bạch đôi tà
         Lở bồi mấy bến phù hoa...thôi đành

         Tiễn người về cõi cao xanh
         Một chung ta uống tàn canh hồng trần.
                                (Thơ Viết Cho Người Đi Xa) 

  Nếu những bài thơ kể trên là con đẻ của làng quê thứ thiệt thì với "Vần Tháng Giêng", nhịp phách thơ đã có nhiều biến hóa, một chân vẫn đứng vững trên phù sa luống cày truyền thống còn chân kia đã tự tin bước vào hiện đại:

       Tháng giêng vào ta,gió lộng trăng ngà
                          Đồng xanh sương trắng;
      Cúc  áo nở bông bèo vẫn trên sông
                          mẹ ta lưng còng gậy cong tay nải;
      này người em gái mà mắt thị thành
                          mà áo phong phanh ngó sen ngơ ngác 
 ... Tháng giêng vào ta . có mẹ có cha
                          Có ông có bà có con cá bống
     Có vườn ươm nắng nhả ngọc bầu trời 
                          Có cả chuỗi cười kết thành tràng hạt
     câu kinh lạc mất ở phía niết bàn
                          người gánh đa đoan chất miền trần thế 
                                                         (Vần Tháng Giêng)

   Nhiều bài thơ hiện đại của Luyến - tôi nghĩ vậy - đã định hình cho thi pháp của anh. Đó là ''Đêm Nghe Hàng Rào Điện Tử McNaMara Kể Chuyện", "Lan Man Đêm Mất Ngủ", "Những Gương Mặt", "Thơ Nhặt Dọc Đường" 1 và 2, ''Đà Nẵng Ký Sự 1972 (trích)"... Ở những bài hay, ý hay, câu hay, tính hiện đại trong thơ Luyến hiện ra thuyết phục từ máu thịt thi ca, từ cách cảm, cách nghĩ, cách thể hiện chứ không phải hiện đại lấy được, hiện đại quàng xiên đánh đố  hay hậu hiện đại thời thượng giả cầy...
   
Viết về đề tài chiến tranh, bài thơ "Đêm Nghe Hàng Rào Điện Tử McNaMara Kể Chuyện" là một tìm tòi khám phá của nhà thơ khi tác giả để cho sắt thép vô tri "tự sự": 

      vượt nghìn dặm trùng dương
      mang cái tên chung về đây thấm mệt
      chúng tôi 
      những linh hồn chết
      những phận đời rỉ sắt
      ngày đêm rình rập con người
      như thú hoang chờ mồi
      say giấc mê tàn độc...

  hay "Thơ Nhặt Dọc Đường" bài (1):

      Đẩy xuống Tiền Đường
      Những câu thơ bạc mệnh
      Ném vào lồng chim
      Những dòng văn gãy cánh

      Mũi chông mồ côi
      Ngọn bút mồ côi
      Tôi.

   Bài thơ như một công án về hoạt động sáng tạo coi đó là một khổ sai tự nguyện vừa cám dỗ lại vừa bất trắc, như thể một định mệnh thơ không thể chối từ.

  Và bài (2):

      Những con chữ quẫy đạp giãy giụa
                                             trong vũng mực đỏ
      Bởi chúng khước từ gấm vóc lụa là
      chúng lãng quên bổn phận nâng khăn sửa túi
      chúng báng bổ thánh thần
                                             và không chịu làm con rối
      Những con chữ mang dáng kẻ hát rong đường phố
      không cúi đầu,ngửa tay
      coi trái đất là hòn bi lăn vào phận số
      coi bóng đêm là giấc mơ sinh nở
      coi con chuồn chuồn là vĩ nhân lim dim bên lá cỏ
      coi hạt cát làm nên báu vật của đời.

   Bài thơ là một Phúc Âm vinh danh sứ mệnh thi ca và giống nòi thi sĩ.

   "Người Câu Bóng Mình" đã chạm tới những vần thơ đốn ngộ trong tâm thế của một thiền sư ở chợ:

       người đàn ông giết mình bằng thời gian
       bằng những hạt hồng cầu mê ngủ
       bằng những con chữ U chạy nhanh như gió
       up ngược chiều trái tim

      người đàn ông ngửa cổ cầu bình yên
      một ngìn năm sau, một nghìn năm trước
      hạnh phúc nát nhàu, tình yêu mất được
      tiếng mõ, câu kinh cạn đêm linh hồn

      người đàn ông bỏ quên nụ hôn
      bỏ quên bông hồng bông hồng bông hồng 
                                                    ngoài cửa sổ
      bỏ mái chèo khuya, bỏ ồn ào phố
      ngồi câu bóng mình ...

   Gặp lại Luyến Thơ như gặp lại một người bạn cũ.Vừa quen vừa lạ, vừa thân thuộc lại vừa tươi mới, vừa mê đắm, nồng nàn lại vừa ánh lên trí tuệ, tỉnh táo, vừa cảm hết lại vừa không hiểu hết. Thú vị thay cho những ai  hết mình với nghiệm sinh thơ qua những mệt nhoài...

PXD
      
      

READ MORE - THƠ CỦA NHÀ GIÁO VÕ VĂN LUYẾN - Phạm Xuân Dũng

RU EM MÙA XUÂN - Hoàng Anh 79




Ru em vừa mới vào xuân
Lung linh hạt nắng mây lưng chừng đồi
Mang xuân ướp mọng đôi môi
Thơm  hoa cỏ lạ góc trời bình yên.

Ru em  sợi tóc đen tuyền
À ơi theo gió từ miền xa đưa
Ru em tình khúc giao thừa
Nhớ quên một thuở, như vừa biết nhau.

Chênh chao ôm mối  tình đầu
Ơn em sang bớt gánh sầu cho anh
Mong manh  sợi chỉ treo mành
Thả mơ vào thực vá lành vết thương.

Xuân về ngợp sắc và hương
Lộc xanh biên biếc con đường em qua
Ru em say giấc ngọc ngà
Trăm năm ngọt mãi lời à ơi  ru!

Ngày 21/12 /2013 


Tên: Hồ Mạnh Phi Hùng.
Bút hiệu: Hoàng Anh 79.
Sinh ngày 14/09/1973.
Đt : 0918.974.522.
mail: homanhphihung.mt@gmail.com
Đc nhà : 1S5 Lương Văn can, Chung cư Bình Khánh, Bình Khánh, Long Xuyên, An giang.


READ MORE - RU EM MÙA XUÂN - Hoàng Anh 79

Thơ Hồng Duyên - CHỢ TẾT QUÊ MÌNH - ĐỪNG EM ƠI




CHỢ TẾT QUÊ MÌNH

Chợ tết quê mình đẹp lắm anh
Hoa vàng khắp phố giống làng tranh
Tiếng rao í ới kêu mời gọi
Súm sít chen nhau trả giá thành

Cái chợ hiền lành đón khách sang
Khoe duyên chúm chím ghẹo tình lang
Thời trang mol mới cùng nhau sắm
Chìm đắm thời gian thiếp với chàng

Thềm xuân năm mới thật rộn ràng
Phước lộc chia nhau khắp xóm làng
Khói bếp nhà ai quàng ngọn lửa
Tin yêu nhóm lại giữa tim vàng

Chợ tết quê mình đẹp lắm anh
Thi nhân dạo bút đón xuân sang
Vài câu phác họa tình non nước
Cầu chúc muôn dân khổ hóa nhàn.

Hồng Duyên
…………….

ĐỪNG EM ƠI

Em đừng buông tiếng thở dài
Cho đêm lo lắng cho ngày thở than
Hoa chùm gởi nở đầy giàn
Cớ sao con én vội vàng ngủ yên

Đừng em ơi!
Vội tình duyên
Ngày xuân nắng mới ra hiên đón chào
Một lời vắt cạn cho nhau
Bẻ câu tiển biệt tím màu nhạt phai

Hỏi em đã nhớ thương ai
Nỡ lòng con nhạn chiết mai chia cành
Ngoài vườn chiếc lá còn xanh
Trong nhà bếp lửa bung vành nát tan

Mưa rơi nhỏ lệ chứa chan
Ôm lòng hốt mảnh trăng tàn đem chôn.
Đừng em ơi !
Cách tâm hồn
Đông tàn song cửa đang chồm hái xuân

Đừng em ơi!
Bỏ người dưng
Năm canh khắc khoải không ngừng nhớ mong.

Hồng Duyên


Nguyễn Hồng Duyên
Cà Mau
hoatimhd@yahoo.com.vn

READ MORE - Thơ Hồng Duyên - CHỢ TẾT QUÊ MÌNH - ĐỪNG EM ƠI

SÔNG TRĂNG - Phương Hà




Mênh mông bát ngát
Dòng sông ánh bạc
Thuyền nhẹ trôi
Mái chèo buông lơi
Hờ hững
Giữa trời, lơ lửng
Vầng trăng
Sóng gợn lăn tăn
Long lanh bóng nước
Trăng vàng tha thướt
Lả lơi...
Về đâu thuyền ơi
Về đâu trăng ơi
Đầy trời
Lấp lánh
Vàng rơi
Hồn chơi vơi
Mênh mông đất trời
Trăng soi
Thuyền ơi, thuyền ơi
Đưa ta về đâu
Đêm nay
Viên mãn trăng đầy
Mười sáu 
Có thật là trăng
Hay chỉ là mộng ảo
Ta say trăng
Trăng đắm đuối cùng ta
Phiêu lãng bồng bềnh
Trên sóng nước bao la...

           Phương Hà
READ MORE - SÔNG TRĂNG - Phương Hà

Thơ Trúc Thanh Tâm - CON NÍT KÝ SỰ - CÂY NHÀ LÁ VƯỜN





CON NÍT KÝ SỰ

Trời sinh con nít vô tư quá
Lướt đôi tay, làm hết mọi điều
Người lớn nhìn thèm, rơi nước miếng
Gặp chiến trường, cũng muốn... xuất chiêu !


CÂY NHÀ LÁ VƯỜN

Lâu ngày chiến hữu ghé chơi
Nhà vườn đất trống cứ ngồi khỏe re
Le Le anh nhốt sau hè
Em ơi, thịt nó đãi bè bạn anh
Món gì, nhậu bắt làm nhanh
Được rồi, chút xíu tung hoành, mình ơi
Anh đưa khách quý ra chòi
Vài bà hàng xóm em mời, đưa cay
Gió đồng, chuối hột cứ say
Còn chim cứ nhậu, lỡ bay hết... buồn !

TRÚC THANH TÂM
( Châu Đốc )
READ MORE - Thơ Trúc Thanh Tâm - CON NÍT KÝ SỰ - CÂY NHÀ LÁ VƯỜN

Tin văn nghệ: RA MẮT TÌNH QUÊ 14



Hội đồng hương Quảng Trị tại Đà Nẵng vừa ra mắt TÌNH QUÊ số 14 - tuyển tập thơ văn chào Xuân Giáp Ngọ 2014.

Đến dự buổi ra mắt có nhà văn Thái Bá Lợi - tác giả cuốn truyện lịch sử "Minh Sư" viết về Chúa tiên Nguyễn Hoàng, các cô bác trong BCH Hội đồng hương QT tại ĐN, các nhà văn, nhà báo quê QT, các em sinh viên QT đang học tại ĐN và nhiều bà con đồng hương khác. 


Trong số này, mảng văn xuôi có nghiên cứu, tiểu luận của Hồ Ngọc Phụ, Nguyễn Hoàn, Lâm Chí Công, Trương Văn Quảng; tùy bút, phóng sự, tản văn của  Hồ Sĩ Bình, Phạm Xuân Hùng, Nguyễn Khắc Phước, Lê Thu Ba,  Võ Quê, Văn Khoa, Y Thi, Lê Đàn và những cây bút mới như Ngô Hai, Nguyễn Viết Dũng, Nhan Ngọc Duệ, Kim Anh… ; 
 truyện ngắn của Thái Đào, Nguyễn Bá Trình, Hoàng Công Danh, Đinh Thanh Hải; bình thơ của Huỳnh Văn Hoa, Ngô Minh, Đỗ 
Trầm Tư, … ; phỏng vấn của Hoàng Hữu Quyết,  các bài viết của các thầy giáo Nguyễn Hoàng:  Hồ Ngọc Thanh, Hoàng Đằng, Đỗ Tư Nhơn. Thơ cả các tác giả Trần Trình Lãm, Nguyễn Văn Dùng, Lê Sinh, Võ Văn Hoa, Nguyễn Văn Chức, Lê Tất Sử,  Trần Bình, Phan Luận, Lữ Thượng Thọ, Lê  Chí Phóng, Hoàng Kim Liên, Đinh Ngọc Dinh, Nguyễn Hoàng Thọ, Võ Thị Quỳnh, Hoàng Cẩm, Trường Khánh, Trương Kim Quy, Trương Công Hổ, Giang Đông, Nguyễn Xuân Tư, Nguyên Hữu và nhiều cây bút khác. Ngoài ra còn có các bài viết của các vị trong Ban chấp hành hội đồng hương Quảng Trị tại Đà Nẵng.

BBT đã gởi báo biếu đến tác giả. Nếu quý vị nào chưa nhận được, xin liên lạc với chị Lê Thị Ba, số điện thoại 0905077837 để báo địa chỉ nhà riêng.

Nếu quý vị muốn mua ủng hộ thêm để làm quà, cũng xin báo với chị Ba để gởi một lần luôn thể. Tiền ủng hộ xin gởi về chị Lê Thị Ba, tài khoản số  2004206037843, ngân hàng Agribank, quận Sơn Trà, Đà Nẵng.

Hình buổi ra mắt TÌNH QUÊ của Hoàng Hữu Quyết.












READ MORE - Tin văn nghệ: RA MẮT TÌNH QUÊ 14