CHÙM THƠ VỀ ĐÔNG HÀ
Đông Hà Thành Phố Hôm Nay
Anh đưa em về với Đông Hà
Thành phố mới ngói hồng tươi rói
Phố chợ rộn ràng bao lời mời gọi
Nghe thân thương tiếng Quảng Trị quê mình
Thành phố mới ngói hồng tươi rói
Phố chợ rộn ràng bao lời mời gọi
Nghe thân thương tiếng Quảng Trị quê mình
Sẽ đưa em dạo khắp một
vòng
Đường Hùng Vương nối dài bao mơ ước
Những vila xanh bao nhiêu hạnh phúc
Phố mới lên mấy ngã cung đường
Đường Hùng Vương nối dài bao mơ ước
Những vila xanh bao nhiêu hạnh phúc
Phố mới lên mấy ngã cung đường
Khói lò cao nhà máy trong sương
Mây trắng quá chờn vờn mộng ảo
Tiếng ai hát nhịp đời huyên náo
Nhạc xập xình đám cưới đèn hoa
Mây trắng quá chờn vờn mộng ảo
Tiếng ai hát nhịp đời huyên náo
Nhạc xập xình đám cưới đèn hoa
Anh đưa em qua ngã bảy ngã ba
Aó trắng bay bay cổng trường rộng mở
Công viên xanh hẹn hò đôi lứa
Tình yêu lên mầm từ thành phố hôm nay
Aó trắng bay bay cổng trường rộng mở
Công viên xanh hẹn hò đôi lứa
Tình yêu lên mầm từ thành phố hôm nay
Đông Hà ơi! Thành phố ngã ba
này
Thành phố mà ước mơ "Thành phố tương lai"
Đã hiện hửu qua rồi thập kỷ
Đông Hà thành phố hôm nay...
Thành phố mà ước mơ "Thành phố tương lai"
Đã hiện hửu qua rồi thập kỷ
Đông Hà thành phố hôm nay...
ĐT
Lục
Bát
Cho
Quê
Dòng
sông Hiếu lững lờ trôi
Thoảng
nghe câu hát đưa nôi ngày nào
Thị
thành phố xá lao xao
Còn
đây tiếng mẹ lẫn vào trong trăng
Đôi
bờ đèn thắp giăng giăng
Vẫn
không khoả lấp bóng hằng rọi soi
Phấn
son đậu ở làn môi
Mà
tà áo gụ lên ngôi không chừng
Hàng
cây xanh đến rưng rưng
Cho
ta ngọn gió mát lừng chiều hôm
Tanh
nồng cái vị cá tôm
Bát
canh rau ngót xanh rờn mắt ai
Thon
thon tóc chảy bờ vai
Cong
vo đòn gánh dáng ai qua cầu
Nhấp
nhô xanh đỏ mái lầu
Trúc
tre lên phố hát câu tự tình
Cánh
sen mọc ở bên đình
Mang
hương đồng nội cho mình nhớ ta
Giữa
lòng phố thị đèn hoa
Hương
quê ngan ngát qua tà áo bay!
ĐT
Nhớ Đông Hà
Xa mấy bữa thôi đã nhớ Đông
Hà
Thành phố nhỏ những con đường
thân thuộc
Khu phố chợ, con đò, bến nước
Công viên hiền hoà thư thả bước
chân qua
Xa mấy bữa thôi đã nhớ Đông
Hà
Đường Hùng Vương nối dài bao
hy vọng
Vườn An Lạc làng hoa mơ
mộng
Những xóm Cồn quán nhỏ bâng
khuâng
Sông Hiếu lững lờ anh điện
lung linh
Đêm thắp sáng xóm chài ngang dọc
Tiếng lanh canh con thuyền độc
mộc
Gõ vào hồn những sáng tinh mơ
Xa Đông Hà lại nhớ những vần
thơ...
Trưa mùa hạ gió lào quạt lửa
Cùng bè bạn ra bờ sông hóng gió
Ngọn nồm nam mát rợi đôi bờ
Đông Hà ơi có những giấc mơ
Màu áo ấy không thể nào quên
được
Em hiện hửu trong vô chừng lẩn
khuất
Để bây giờ và mãi mãi ngàn
sau...
Chỉ mấy bữa thôi đã nhớ Đông
Hà
Da diết lắm mối tình em mười
tám
Mặc nắng gió màu da rám nắng
Cứ thương hoài thương mãi không
thôi...
Dòng Sông Quê
Dịu hiền một dải sông quê
Trôi theo ký ức theo về ngày nao
Hiếu Giang một dải lụa đào
Xanh êm bọt sóng dâng trào bến
quê
Những chiều nắng nỏ bờ tre
Ríu ra con trẻ kết bè đùa vui
Xa quê lòng thấy bùi ngùi
Nhớ con đò nhỏ êm trôi lững lờ
Nhớ người em, nhớ giọng hò
Thướt tha màu áo bên bờ ngóng
trông.
Giữa lòng tôi một con sông
Hút xa cồn bãi mênh mông bến bờ
Sông quê nước chảy lững lờ
Tình quê chắp cánh vần thơ lên
đời
Hiếu Giang ơi! Hiếu Giang ơi!
Mắt em xanh quá một trời yêu
thương
Ta qua muôn vạn dặm đường
Sông quê sao mãi vấn vương khôn
cùng
Sẻ qua giá rét nắng nung
Dòng sông Hiếu vẫn một lòng
...trôi xuôi…
Đức Tiên