Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Friday, December 13, 2013

GIẤC MƠ XUÂN - chùm thơ Hồng Duyên



Hồng Duyên


GIẤC MƠ XUÂN

Ai cấy đời ta vào khoảng trống?
Nghe du dương từng lớp sóng theo dòng
Ngửa mặt nhìn trăng thời gian không chờ đợi
Tờ lịch cũ đánh rơi từng nỗi nhớ

Giấc mơ xuân như khách đường xa đi chợ
Hết buổi về
Chở nặng những ưu tư
Thịt da nóng
Tâm hồn rát lạnh
Xuân trở mình
Bài thánh ca ngân vang

Chú tuần lộc lang thang trên miền nhớ
Bông vú sữa trải dài theo lối nhỏ
Hàng cúc trắng đón mừng năm Giáp Ngọ
Giấc mơ xuân !
Ai có mơ một lần?

HD



CÓ MỘT CON SÓNG

Có một con sóng vừa đi ngang qua hồn em
Chợt dừng lại
Nhẹ nhàng quấn chặt
Đâu ai hiểu cuộc đời co hay thắt
Con sóng ngầm gặt hái thành công

Có một con sóng ôm hôn sợi tơ hồng
Như đôi mắt mùa đông vừa chớm nắng
Như làn môi mặn nồng tha thiết
Gom đất trời vào đôi mắt biếc lung linh

Có một con sóng vô tình ập đến
Như mệnh lệnh trái tim phải tuân theo
Chiều Cái Tàu hoàng hôn lặng chân đèo
Con sóng vẫn leo cao không hề ngã

Có một con sóng khiến tâm hồn em xao động lạ
Gió cuối mùa khoả lấp mặt hồ thu
Trong hơi thở em nghe từng lời ru
Của con sóng
Không bao giờ từ giã.

HD




ĐỜI NÔNG DÂN

Mặt trời úp mặt lên bờ ao
Con cá kêu than
Rong rêu cong mình nằm chịu trận
Cọng năn
Cọng cỏ
Vàng lên với hơi thở bất tận
Đêm lóng phèn
Ngày vớt nắng khỏa lấp cái rát thịt da

Trên cánh đồng giọt mồ hôi nặng hạt ghé qua
Áo bà ba ôm sát vòng eo
Con trâu đi cày ngồi than thở thân nghèo
Quanh năm vất vã vẫn gieo neo phận người lam lũ

Không ai nhéo mà rũ dạ bầm gan
Bắt con ốc đổi vài loan gạo mới
Hái cọng muống đợi chờ người đi tới
Bán vài đồng mua cái nghĩ ngợi tiền nong

Hồng Duyên


Nguyễn Hồng Duyên
Cà Mau

số đt: 0918146865
READ MORE - GIẤC MƠ XUÂN - chùm thơ Hồng Duyên

NOEL ĐÀ NẴNG 2013 - thơ Huy Uyên




Đêm giáng-sinh Chúa buồn ngang sông (dưới kia) trôi
trong hai mắt em buốt lạnh
trên nóc nhà thờ con gà còn gáy
hay đã ngưng rồi
chỉ một mình anh giữa sân đời cô-quạnh .

Phía dưới kia cầu qua sông lặng lẽ
em mang cổ-tích quá buồn
sao trên trời đêm Noel 2013 quá bé
để bao tấc sầu ai bỏ lại sau lưng .

Thôi em trời quá nửa đêm
Chúa về sao cuộc trần gian-khổ mãi
máng cỏ cô đơn nép lặng dưới chân thông
lời kinh ai đọc giọng sầu tê tái .

Rượu cay bên đường ai uống mùa Nọel
gởi tình chạy quanh nhà-hàng "Chuông-Bạc"
phố,đường xưa cây ngủ gió lùa
giờ hang Bê-lem chiên-nai nhìn trời ngơ ngác .

"Đường về xa xa, đêm đông, sầu riêng bóng..."
em bên anh sao giá buốt trong tay
quặn lòng mưa trên dãy phố hàng cây
hờn tủi cũ chôn đi theo bao ngày tháng .

Đèn nghiêng chao giáng sinh về vàng-vọt
còn đâu em nụ hôn cũ ngọt ngào
ra đứng bên sông mà khóc
anh rượu cay nhốt ngọt đắng canh thâu .

Chia tay nhau chỉ còn lại bài Thánh-ca
tình anh giờ theo mây trời gió núi
đêm Noel ai chôn lấp đi vội tình-già
em đâu rồi sao không trở lại .

Chợ sông-Hàn nửa đêm còn bạc nến
từng hồi chuông
nhà thờ Đà-nẵng
đêm nay gọi hồn ai ?
quá buồn

Huy Uyên
(tháng chạp 2013}
READ MORE - NOEL ĐÀ NẴNG 2013 - thơ Huy Uyên

ĐỒNG VỌNG MÙA XUÂN - chùm thơ Phan Minh Châu





ĐỒNG VỌNG MÙA XUÂN

Nhẩm đốt tay ta thấy mình thêm tuổi.
Tóc trên đầu lẫm đẫm gió sương phơi
Năm mươi sáu mùa xuân như gió thổi
Giấc mộng đời thảng thốt… bóng thu rơi
Mưa động thổ suốt mùa đông hoang phế
Sẩy chân đi giẫm nát những con đường
Góc phố nhỏ trầm ngâm nhìn gió xé
Ơi bão dông…. nhắc đến bỗng nao lòng.
Rồi mưa cũng tan, lũ cuồng cũng cạn
Nơi cánh đồng rơm, rạ bỗng hồi sinh
Phù sa tưới lòng mình lên đất cũ
Chờ một ngày cây lúa trổ bình minh.
Ta thảng thốt nhìn mưa xuân thỏ thẻ
Nhánh mai rừng khua động bóng chiều xưa
Một chút nắng hồn nhiên ôm đất mẹ
Một chút hồng trói lại những cơn mưa.
Cánh chim Lạc bơi trong mùa Xuân mới
Chao đời mình trên sắc áo hồn nhiên.
Cao tiếng hót xua tháng ngày cằn cỗi
Thả tình yêu lên vọng gác ưu phiền.
Mùa Xuân đến trời sôi men chất ngất
Đợi ai về lội phố viếng tình xưa..
Hoa cõng bướm gieo mùa yêu thánh thiện.
Quê bỗng hờ…trầm mặc tiếng gà trưa.
Ta khoác áo mùa xuân đi khắp phố
Khắp ngõ cùng cạn kiệt của màu quê.
Nghe đất mẹ trồi lên từng nhịp thở.
Nghe núi rừng chất ngất nhựa đê mê.
Ta bật dậy bỗng quên mình thêm tuổi
Quên trên đầu tóc đã nhuốm sương hoa
Quên năm tháng chập chờn màu hệ lụy.
Quên cuộc đời dâu bể…. để phôi pha.


MÙA XUÂN HEO MAY


Có lẽ nào xuân đã đến thật sao?
Anh quên khuấy mùa xuân vừa đếm tuổi
Cành mai nõn mấy hôm rày gió nổi
Cứ chạnh lòng khung cửa sổ nhà em
Cứ vật vờ soi bóng mỗi đêm đen
Anh ngái ngủ có buồn thương với nhớ ?
Thương làm chi để suốt đời mắc nợ
Nhớ làm chi sương trắng quạnh bên chiều
Cứ mỗi ngày nhìn mỗi bước em thêu
Bờ cỏ mượt trong khoảng đời rộng mở
Đôi guốc mộc gõ con đường già cỗi
Phố neo đơn khi đến tuổi xa người
Phố trầm ngâm những lúc thấy em vui
Ôi cái tuổi ôm vầng trăng thiếu nữ
Anh rất tiếc bởi vòng tay thú dữ
Và hương hoa mới nhú đã xa rồi
Anh bất ngờ ôm giấc mộng mồ côi
Đi cho hết những con đường tồi tệ
Để đêm đêm nhìn vần trăng lẻ
Anh neo đời trong chén đắng mùa xuân.



 
PHỐ NÚI YÊU THƯƠNG
 
Ba ngày xuân nằm ở rẻo cao
Thương những con đường trườn lên tuột xuống
Đêm khản giọng bên rừng người chóng mặt
Tôi mới hiểu ra rằng đất ấy lắm tình thơ
Sơn Hòa ơi mảnh đất lắm hương hoa
Lắm sức sống tươi nguyên màu xuân trẻ
Tôi đi qua những con đường bụi đỏ
Mà tưởng mình đang sống giữa Ban Mê….
Đêm núi rừng ngầy ngậy bóng trăng quê
Khe khẽ chảy qua trập trùng sông nước
Trắng cao nguyên sương rây cuồn cuộn
Bếp nhà ai nổi lửa đón giêng hai
Cụm nhà sàn rừng núi cõng trên vai
Treo lơ lửng những tâm hồn giông bão
Mẹ sắc áo tháng năm tần tảo
Cha bàn chân  không bợn chút hương thừa
Phố núi âm thầm, phố núi chân quê
Phố núi trẻ và tình người vẫn trẻ
Một nhánh lan rừng mầm xuân vừa hé
Ngả vai người âu yếm gọi ngày lên.



GIÊNG HAI

Nắng mây mẩy chảy qua ngày
Xuân vừa đơm nụ  chín cây ngô đồng
Giêng vừa hun hút gió đông
Vầng trăng tơ nõn cuối giòng sông khuya
Heo may rũ áo đôi bờ
Núi thong dong thả giấc mơ đợi mùa
Rập rình mấy cánh hoa Mua
Khép đôi vai để chiều xuôi cuối ngày
Cả đời lấm láp bàn tay
Đói no cũng chạnh xuân này ,xuân xưa...
Cải ngồng cũng đã ra hoa
Gạo thơm cũng đã chợ xa chợ gần
Mẹ tôi quang gánh vai gồng
Mang mùa xuân chín về chưng hiên nhà

      PHAN MINH CHÂU

 
READ MORE - ĐỒNG VỌNG MÙA XUÂN - chùm thơ Phan Minh Châu

PHÚ TÂN THƯƠNG NHỚ - thơ Trúc Thanh Tâm



Về thăm Phú Mỹ, chiều chợ nhóm
Thau cá linh non chạy trúng mùa
Rổ bông điên điển, khoanh bông súng
Chợt thèm kho quẹt với canh chua

Sáng ghé Chợ Vàm, đâu cũng lạ
Sông Tiền nước cuốn lục bình trôi
Cồn Châu Ma ngủ trong sương sớm
Hồng Ngự vời xa một phía trời
Nhớ xóm lò rèn, quen tiếng búa
Thương làng Hòa Hảo, mái đình xưa
Mấy cây me lão mùa kết trái
Đường đất nổi sình theo dấu mưa

Mới đó, mù sương phai mài tóc
Nghĩa tình vai nặng gánh ước mơ
Kỷ niệm còn đầy trong ký ức
Mà lạc đời nhau mấy bến đò !

TRÚC THANH TÂM
 (Châu Đốc)
READ MORE - PHÚ TÂN THƯƠNG NHỚ - thơ Trúc Thanh Tâm

LỜI TỰ TÌNH CÙNG ĐÊM THÁNH - thơ Ngưng Thu





Cầm mấy nỗi riêng tư tôi thả hồn theo tiếng chuông nhà thờ ngân nga vang vọng
tưởng chừng hơi đêm thánh vô cùng lan tỏa ấm tim côi
góc giáo đường xôn xao trên mấy cánh thiên thần vây vẫy từng đôi
Đêm Noel
tôi mang lòng mình băng băng qua con đường nguyện cầu
đêm kiêu sa
thiên thần cao trên cao ngước đôi mi cong với dung nhan thánh thiện thoáng bung hương trùm phủ ngõ chiên lành
đâu đó có tiếng từ muôn trùng
rớt rơi vào thăm thẳm ngút ngàn thanh
Bên máng cỏ
những chú lừa ngơ ngác bình yên nghe đêm trôi vào lắng sâu huyền hoặc
nhấp nháy ánh sáng đèn màu
Chúa linh lung trước bao niềm yêu
và từ lòng kính tin sâu sắc
tôi khấn thầm
lời một kẻ ngoại đạo lơ ngơ
Chúa trên cao
xin người
ban cho nhân gian một chút lòng từ
cho con
cho đời
thôi hết những bơ vơ
Chúa nhân từ thương nỗi niềm những người con ngoại đạo
luôn hướng lòng mình về phía chân trời lấp lánh ánh tâm như.


NGƯNG THU
READ MORE - LỜI TỰ TÌNH CÙNG ĐÊM THÁNH - thơ Ngưng Thu