Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Friday, August 2, 2013

Trang thơ giao lưu của người cao tuổi: PHẬN HỒNG NHAN - Kha Tiệm Ly và thi hữu

Miss JAPAN 2013. Photo from www.missworld.com



Thơ thỉnh họa:
Kha Tiệm Ly
PHẬN HỒNG NHAN 

Tóc rối, gương hoen, lược biếng cài,
Phòng đơn gối lẻ cợt cười ai.
Rượu đong mấy chén chưa ngây ngất
Phấn giặm bao lần vẫn nhạt phai.
Mưa gội cho thêm buồn vóc liễu,
Sương rơi chi để lạnh hồn mai!
Trăm say không ấm lòng cô quạnh,
Lạnh thỏi son môi, lạnh gót hài!
                  



Các bài họa: 
Hạ Thái Trần Quốc Phiệt
LIÊU TRAI

Đường trăng bỏ ngõ ít khi cài
Ý đợi chờ hoài bóng dáng ai
Mấy độ thu sang màu lá úa
Bao lần hạ đổi sắc hoa phai
Ve sầu rỉ rích quanh cành phượng
Én biếng lòng vòng quẩn gốc mai
Lặng giữa thinh không huyền hoặc quá!
Vết xưa hằn đó dấu nhung hài.
                   

Song Châu Diễm Ngọc Nhân 
SÂN RÊU

Song trăng lơ lửng bóng trăng cài
Ai vẫn chờ ai vẫn đợi ai ...
Ý ngọc người trao không dám nhạt
Lời vàng bạn gởi chẳng hề phai
Nắng mưa càng đượm tình tơ liễu
Sương tuyết thêm nồng nghĩa trúc mai
Nhưng đã bao đông trời giá lạnh
Sân rêu sao vắng gót vân hài ...
                   
Miss BOSNIA 2013. Photo from www.missworld.com

Cao Linh Tử 
BÀ CÔ Ế

Thôi đành cắt tóc bỏ trâm cài
Luống tuổi xuân thì khoe với ai
Cá lóc chợ đông già kén chọn
Hoa lài gió lạnh sớm tàn phai
Trai tơ hám của nên Tần Tấn
Gái ế treo mồi kết trúc mai
Cái giá trầu cau sao mắc mỏ
Nhiều khi diễn vở kịch bi hài.
                    

Ký Gàn
TẮT LỬA LÒNG

Rào che ngõ chặn cửa then cài
Tự khóa giam mình chả đợi ai
Trông ngóng bao thu tình mãi vắng
Mong chờ mấy hạ sắc càng phai
Duyên phần cắt đứt đường tơ liễu
Số phận còn đeo sợi tóc mai
Dập tắt lửa lòng đừng trách móc
Nay thôi gương lược với hình hài
                   


Nguyễn Gia Khanh
NGÓNG CỐ NHÂN

Dẫu biết tường đông đã kín cài
Mà lòng mãi tưởng bóng hình ai
Thơ suông rượu nhạt càng thêm quạnh
Đường vắng hương thừa cũng đã phai
Đau nhẽ nhân tình say mộng điệp
Buồn thay phận liễu đẫm sương mai
Chiều nay có kẻ rưng rưng ngóng
Lối cũ bâng khuâng đếm dấu hài.

Miss CHINA 2013. Photo from www.missworld.com

Trần Ngộ
HỒN CÔ PHỤ

Cảnh vắng tường rêu then cửa cài
Đông về gió lạnh thấm hồn ai
Non vu gối nhớ bờ môi nhạt
Bể ái lòng sầu lệ má phai
Gác tía hắc hiu mờ bóng trúc
Lầu son ảm đạm sắc hoàng mai
Sương chiều bao phủ lòng mông quạnh
Lối cũ thương ai đọng dấu hài


Phan Ý Nhi
TAN VỠ

Ngỡ rằng đẹp mãi lược trâm cài
Mộng rớt sau rèm biết trách ai
Cuộc rượu chớm say thành hoảng hốt
Duyên tình vừa thắm chợt phôi phai
Hồn chùng khánh tận từng đêm tối
Xác khổ điêu linh những sớm mai
Khắc phá cung sầu ngày tháng chết
Mảnh tơ vàng ố vệt khôi hài.


Miss SPAIN 2013. Photo fron www.missworld.com


Võ Sĩ Quý
BI HÀI

Hồng nhan hương sắc tiếng danh cài
Đắm đuối bao lần đã những ai
Mỹ nữ đa đoan duyên thắm nhạt
Giai nhân phức ý nghĩa bền phai
Quân vương nan giải tình giao kết
Thánh đế khổ trình phước mối mai
Đổ nước nghiêng thành xưa lắm hận
Mày râu được mất chuyện bi hài


Thái Huy
VÔ VỌNG

Áo em màu trằng tím hoa cài
Tựa cửa chiều về thương nhớ ai
Nhức nhối con tim vì uất nghẹn
Rã rời tâm trí bởi phôi phai
Ngày về nào biết mà chờ mốt
Bến tới đâu hay há đợi mai
Ba tám năm qua chưa đủ hạn
Hận tình xót nước lắm bi hài.



Dương Hồng Kỳ
CÔ PHỤ
  
Tóc mây thành rối, lược quên cài,
Gió buốt từng canh khóc nhớ ai.
Trăng khuyết gối chăn nồng bỗng lạnh,
Hoa sầu hương sắc thắm dần phai.
Khát khao ân ái bao đêm trắng,
Mộng mị tương phùng một sớm mai.
Ngơ ngẩn tâm hồn ôm trống vắng,
Hư hao tiều tụy cả hình hải.

 Miss JAMAICA 2013. Photo from www.missworld.com

Motthoi 
KIẾP LƯU ĐÀY


Chiến công ngày ấy...huy chương cài
Lạc lỏng giờ đây, biết có ai ?
Dù bóng chinh nhân đà nhợt nhạt
Nhưng hồn Sông Núi mãi không phai
Quê người hoang lạnh khi chiều tối
Xứ lạ cô đơn lúc sáng mai
Số phận đa đoan trời đã định
Trăm năm đành chịu...nát hình hài !
                                                          July 31st. 2013


Trương Văn Lũy (Bình Thuận )
LỠ LÀNG


Trăng nước long lanh- sóng gió cài!
Bên bờ Liễu hạnh biết tìm ai…
Thương tình quá khứ môi chưa nhạt
Tiếc cảnh hôm nay tóc đã phai
Nghe tiếng mưa rào âu cánh nhạn
Thấy cơn hạn hán nhớ cành mai
Đoạn sầu lỡ cuộc buồn man mác
Động mãi trong tâm một dấu hài!


Nguyễn-Phú-Long 
PHẬN HỒNG NHAN 


Êm đềm ngày tháng cổng then cài
Hoa nở trong vườn ai hỡi ai
Gia chủ tưng tiu thời rực rỡ
Đất trời phó mặc lúc tàn phai
Sắc hương lạnh lẽo buồn đêm tối
Ong bướm ơ thờ lúc sớm mai
Thân phận mỏng manh không kén chọn
Đành thôi, duyên kiếp với hình hài.

Miss GUAM 2013. Photo from www.missworld.com


Hoài Việt Nguyễn Vĩnh Tường 
KHÔNG ĐỀ 


Hồng nhan cửa mở chẳng then cài
Kén chọn trông chờ, mấy dám ai !
Chức tước những đòi nên khó kiếm
Phấn son khéo mấy cũng tàn phai
Duyên phần vui nhận đừng mơ mộng
Sắc diện khôn bền chớ đợi mai
Bạc phận sinh ra đời vẫn ví
Khiêm nhu liền tránh tạo khôi hài.




Lê Viên Ngọc 
DÁNG MAI

Mắc chi cửa đóng lại then cài
Thẳng tắp đường đời - ai? kể ai
Cứ bảo nữ nhi là mảnh khảnh
Ngỡ rằng phận liễu dễ tàn phai
Ngất ngây thiên hạ bao gương mặt
Vững chãi phong trần mấy dáng mai
Viên Ngọc - vẫn là viên ngọc ẩn
Đừng cho thế sự đổi hình hài



Hoàng Kim Liên
PHẬN HỒNG NHAN

Tấm thân bồ liễu chẳng trâm cài,
Chỉ có giận mình, biết trách ai.
Kiếp hẩm tinh thần riêng ủ rũ,
Thân côi nhan sắc luống tàn phai.
Bơ vơ gió cợt sầu thân nhạn,
Trơ trọi sương lùa úa gốc mai.
Ai hiểu cho đời tình bạc bẽo,
Hổ mang bạc mệnh thẹn chân hài.


Tâm Hương
ĐỜI CÔ PHỤ

Thân đơn thường cửa đóng then cài
Sớm tối đi về phó mặc ai
Phòng lạnh chăn đơn buồn lẻ bóng
Trâm lười gối chiếc quạnh song phai
Nhớ khi chung bóng vầy Loan Phụng
Nay đã riêng mình rẻ Trúc Mai
Mong gặp tri âm xoay số phận
Đón Xuân tươi sưởi ấm hình hài .

(1/ 8/2013)



Phùng Trần - Trần Quế Sơn 
HỒNG NHAN BẠC PHẬN 

Thương em má phấn,lược trâm cài
Dáng liễu mơ màng biết đợi ai
Xinh đóa hoa tươi vàng nắng gắt
Đẹp mầm nụ thắm nhạt mưa phai
Duyên theo dối cảnh bao chua chát
Nợ trả vay đời lắm mỉa mai
Phủ lớp bụi trần sầu gối chiếc
Hồng nhan bạc phận tủi hình hài.

       

Ngô Văn Giai
MỎI GÓT HÀI 

Em ngồi chải tóc với trâm cài
Tựa cửa nhìn mây, nghĩ đến ai ?
Phòng vắng đìu hiu mưa gió lạnh
Trăng khuya vàng vọt giọt sương phai
Thương chàng trai trẻ thời chinh chiến
Nhớ bạn ngày xưa một sáng mai
Khói lửa điêu tàn người mỗi ngã
Tha hương nghe mỏi gót chân hài.

Virginia

Aug; 03/ 2013

READ MORE - Trang thơ giao lưu của người cao tuổi: PHẬN HỒNG NHAN - Kha Tiệm Ly và thi hữu

CHUYỆN CỦA ĐÀN BÀ - truyện ngắn Nguyễn Khắc Phước



Nhờ chị nhắc đến thằng cha Quân chồng con Huệ, em chợt nhớ đến chuyện này. Vào một buổi tôí mùa hè năm ngoái, em đang ngồi soạn bài thì có một thằng cha xộc vào nhà hỏi: Có vợ tui ở đây
không? Em hỏi: Vợ anh là ai, đến đây có việc chi? Trong bụng em nghĩ chắc là cha mẹ học sinh đến phàn nàn việc gì đó. Thằng cha ấy nói: Tui là Quân, chồng của Huệ, là bạn cùng lớp với chồng của chị, chị không nhớ hả? Em nói: Lâu rồi tui quên. Nhưng vợ anh đến đây có việc chi? Thằng cha ấy hùng hổ: Chị không biết chồng chị đã đeo đuổi vợ tui từ thời học sinh cho đến nay? Họ đã hẹn hò gặp gỡ nhau gần hai chục năm nay, từ hồi chồng chị còn làm ở bệnh viện miền núi. Hồi đó vợ tui lâu lâu lại nói về quê đám giỗ, kỳ thực là lên tận miền núi gặp chồng chị. Hai người đã làm chuyện gì với nhau, có trời biết. Thằng con đầu là con ai, có trời biết. Nhưng chưa hết. Mấy chục năm nay, đêm nào ngủ cũng mớ Quân, Quân. Vài ngày nay nó bỏ đi mất tiêu, không theo chồng chị thì theo ai? Em nổi xung lên, em la hắn: Tên chồng tôi và tên anh giống nhau. Mớ Quân Quân là mớ anh chớ phải mớ chồng tôi đâu? Để tôi nói cho anh nghe. Chuyện mấy người đó ngày xưa yêu nhau là chuyện tình yêu học trò, ai mà không có. Hồi học sinh chính anh cũng yêu đứa nầy đứa nọ, thử hỏi có chuyện gì bậy bạ không? Chồng tôi cũng vậy thôi, tôi tìm hiểu làm gì? Còn hồi chồng tôi làm bác sĩ ở quê vợ anh, giúp đỡ vợ anh thế nào chỉ có anh không biết hoặc biết mà lờ đi còn tôi và bạn bè trong lớp chồng tôi đều biết hết. Vợ anh hồi đó đau bao tử, mình gầy như con mắm. Anh thì công nhân lương không đủ uống rượu lấy chi mà mua thuốc cho vợ. Nghe nói vậy anh ta nổi xung: Chị đừng có xúc phạm tôi nghe. Bây giờ tôi là phó giám đổc rồi nghe, không thua gì bác sĩ chồng chị đâu nghe. Nghe rồi. Nghe hết trơn rồi. Để tôi kể tiếp cho anh sáng mắt ra. Hồi ấy chồng tôi đã bỏ tiền lương bác sĩ mới ra trường của anh để mua thuốc cho vợ anh uống cho đến khi lành bệnh. Chồng tôi nói hết với tôi. Vợ anh không nói với anh sao? Không hả ? Tôi nghe một người bạn cùng lớp với anh nói anh đã kể chuyện này với anh ta mà ? Sao hồi ấy anh hiền hậu dễ thương quá vậy, lịch sự quá vậy mặc dù anh chỉ là công nhân nghèo. Bây giờ anh lên phó giám đốc rồi sao anh mất lịch sự quá vậy? Tự dưng anh xộc vào nhà tôi để kiếm vợ anh. Tôi giữ vợ anh làm gì?. Anh ta la lối: Chị đừng có chưởi mắng tôi kiểu đó, nghe chưa?. Tôi là chồng, tôi có quyền tìm vợ tôi bất cứ nơi đâu, lôi cổ nó ra để trị tội, trị luôn thằng cha nào quyến rũ vợ tôi, làm tan nát nhà tôi. Em cũng la lối: Anh là đồ ăn cháo đá bát. Chồng tui giúp vợ anh lành bệnh, tui biết và ủng hộ, anh còn không cám ơn, đằng này lại đến đây la lối ỏm tỏi. Chồng tôi bây giờ đang tu nghiệp bên Mỹ, anh có muốn thì qua bên ấy mà tìm. Mẹ chồng em lên tiếng: Này cái anh kia, sao anh phó giám đốc mà khờ quá vậy. Nếu vợ anh bỏ anh theo con tôi thì con dâu tôi nó tìm vợ anh để đánh ghen chớ mắc chi lại chứa chấp vợ anh ở đây. Con tôi đã đi Mỹ sáu tháng nay rồi còn vợ anh ở đâu thì ai mà biết. Hay là anh đang âm mưu chuyện gì đây. Thằng cha Quân đó mậm hực bỏ đi. Mấy ngày sau em tới khu bán rau củ trong chợ để hỏi tin về Huệ và cuối cùng tìm được Huệ, thì đúng như bà mẹ chồng em nói, Quân đang âm mưu tìm cách ly dị Huệ bằng cách tung hỏa mù, như người ta nói: Bậu gieo tiếng dữ cho rồi bậu đi. Anh ta đang có bồ nhí. Em hỏi Huệ bỏ đi đâu trong mấy ngày đó, nó nói đi tìm đi tìm con mẹ cầm cái, làm chủ hụi. Đến ngày Huệ hốt hụi thì nó trốn mất tiêu, không có tiền để đưa cho Quân đi công tác. Em nói: Đi công tác thì có tiền của nhà nước chu cấp đầy đủ, chớ mắc chi lại lấy tiền bán rau củ của Huệ để chi?. Huệ nói đã bắt được nhiều thư từ của con bồ nhí ấy, hai người định dẫn nhau đi chơi. Chồng Huệ dựng chuyện Huệ đã theo chồng em gần hai chục năm nay và hai đứa con của Huệ không phải là con của hắn. Làm gì có chuyện ấy được. Hồi tụi nó lấy nhau, anh Quân chồng em còn đang học ở Sài Gòn. Tụi em gặp nhau trong ấy và yêu nhau. Tụi em lấy nhau sau khi anh Quân tốt nghiệp và khi chồng em gặp lại Huệ ở miền núi thì nó đã có hai con rồi. Chồng Huệ nói bây giờ hắn có chục bồ nhí cũng không ai làm gì hắn. Bất cứ lúc nào Huệ về trể là nó cứ hàm hồ cho rằng Huệ đi theo chồng em. Rồi nó đánh đập Huệ. Em nói nêú Huệ đưa cho cho chồng nó bao nhiêu tiền, nó cũng cho con bồ nhí ăn hết. Em bàn với Huệ cứ để cho Quân tự do với con bồ của nó nhưng đừng đưa đồng nào cho Quân hết. Nếu nó đánh đập cứ đến báo với công đoàn và thủ trưởng của cơ quan xong về nhà cha mẹ ở nhờ. Kết quả chị biết sao không? Quân bị con bồ nó lột sạch hết tiền, lại còn bị cơ quan tố cáo tội tham nhũng. Sau đó, bị thuyên chuyển công tác. Bây giờ hả? Hình như tụi nó đã trở lại với nhau. Có lần trong một đám cưới, chồng Huệ thấy em, có lẽ nó xấu hổ nên bỏ đi nơi khác. Có điều lạ là chồng Huệ giống tên với chồng em. Có lẻ vì anh chàng kia có tên Quân nên Huệ mới lấy. Có lẻ Huệ chỉ yêu cái tên ấy thôi chứ Huệ chẳng yêu chồng và cái tên ấy đã làm Huệ khổ sở. Và cái anh chàng Quân ấy cũng dấu trong lòng một nỗi đau rằng vợ mình đã yêu một người khác trước khi lấy mình, dù chỉ là một mối tình học trò thơ ngây. Dấu mãi cho đến khi có cơ hội là dựng chuyện để phục thù. Và không biết em có lỗi gì trong chuyện nầy không?

NKP

2007
READ MORE - CHUYỆN CỦA ĐÀN BÀ - truyện ngắn Nguyễn Khắc Phước

MÙA QUA - thơ Vĩnh Thuyên






Mong manh quá làm sao trói đươc
Một tâm hồn nửa thực nửa hư
Đã không thể người đâu có thể
Một nhát đau ... Hạ chết từ từ

Sợ ngủ say nửa khuya trở giấc
Buồn vu vơ nhớ đến lạ kỳ
Sợ gió mang những điều rất thật
Sợ lá vàng thu vội sang đông

Những chuyến xe lao xao ven phố
Chở gì đi và chở ai về
Chuyến xe đêm lạnh lùng góc chợ
Chở mùa nào ... mà phố mãi mê...

Vĩnh Thuyên
duongvinhthuyen@gmail.com
READ MORE - MÙA QUA - thơ Vĩnh Thuyên

BẠN BÈ ƠI! - Trường Hải Lê Văn Đông

(Nhớ về bạn bè lớp 10B cấp 3 Thanh Chương 1, 1968-1971)



Bạn bè ơi!
Bốn mươi năm gặp lại
Thời gian thật xa, thật dài
Quá nửa đời người
Tuổi xuân gửi lại
Ta sống hôm nay với hiện tại
Còn phần kia trong tâm tưởng suy tư.
Mảnh đất Thanh Chương quê nghèo lam lũ
Nuôi ta khôn lớn mỗi ngày.
Mái trường xưa sơ tán cạnh bìa rừng
Tuổi trẻ đến trường giữa thời bom đạn
Sống hồn nhiên như những thiên thần
Bao khát vọng dấu yêu thời tuổi trẻ
Bạn bè ơi đã bốn chục năm rồi
Lớp 10B mùa hè bảy mốt
Tưởng đã xa nay lại hoá gần
Tấm ảnh cũ nhạt nhoà theo năm tháng
Kỷ niệm thân thương quá khứ dội về:
Đây thằng bạn thông minh, tinh nghịch
Thích pha trò cả lớp cười ran.
Kia bạn nữ xinh xinh thích làm duyên dáng
Mắt liếc đong đưa, nụ cười sóng sánh.
Các thầy cô nhiệt huyết nhân từ
Dạy cho ta biết bao điều mới mẻ.
Bạn bè ơi mùa hè bảy mốt
Ngày ra trường mỗi đứa một nơi.
Đứa cầm súng lên đường đánh Mỹ
Đứa du học nước ngoài chuẩn bị tương lai
Đứa vào sư phạm, làm nghề dạy học
Đứa giao thông, thủy lợi, công trình
Đứa đi công an, đứa vào hàng hải
Đứa lên nông trường xây dựng quê hương...
Cống hiến tuổi xuân mọi miền đất nước
Rong ruổi bước chân chưa hẳn điểm dừng.
Chớp mắt thời gian, tuổi đời sáu chục.
Mái tóc xanh nhuộm sương muối mây trời.
Thương các bạn chúng ta không còn nữa
Tuổi thanh xuân nằm lại chiến trường
Dừng cuộc đời mãi mãi tuổi hai mươi!
Bạn bè ơi hôm nay gặp mặt
Bồi hồi thương nhớ rưng rưng
Ước một điều không bao giờ có được
Để được một lần trở lại ngày xưa
Tay được nắm tay, trong ánh mắt cười.
Đông đủ bạn bè một thời thuở ấy
Tuổi mười tám, hai mươi hồn nhiên trong sáng
Ôi! bao giờ trở lại ngày xưa!
Chỉ là giấc mơ, chỉ là nuối tiếc!
Bạn bè ơi!
Buổi hội ngộ bồi hồi xúc động
Ta sống với ta trong tâm tưởng bạn bè.

Anh Sơn, Tháng 15/3/2011
Trường Hải Lê Văn Đông
ledong6853@gmail.com
READ MORE - BẠN BÈ ƠI! - Trường Hải Lê Văn Đông