Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Monday, April 13, 2015

MỘT NGÀY CHO TÌNH YÊU - thơ Trương Thị Thanh Tâm


Tác giả Trương Thị Thanh Tâm
















THƠ  TRƯƠNG THỊ THANH TÂM

MỘT NGÀY CHO TÌNH YÊU

            * Gởi Trúc Thanh Tâm

Một ngày không có anh
Trái đất như ngừng lại
Mùa xuân đi xa mãi
Bóng tối còn đâu đây

Một ngày không có anh
Trái tim đầy băng giá
Trong cơn mê vật vã
Anh còn gì cho em

Một ngày không có anh
Bờ môi khô rạn nứt
Cuộc vui em đánh mất
Bước chân gầy lang thang

Một ngày không có anh
Hướng dương tàn buổi sớm
Đêm quỳnh chẳng nở hoa
Ngõ hồn rưng rức khóc

Một ngày không có anh
Tình yêu thành nỗi nhớ
Mình yêu nhau một ngày
Nhưng tình dài muôn thuở !

                       TTTT

                     (Mỹ Tho)
READ MORE - MỘT NGÀY CHO TÌNH YÊU - thơ Trương Thị Thanh Tâm

MỘT ĐỜI NỢ EM - thơ Trúc Thanh Tâm




Trúc Thanh Tâm

MỘT ĐỜI NỢ EM
       
           * Gởi Trương Thị Thanh Tâm (Mỹ Tho)


 Mai anh chết, Cần Thơ buồn cúi mặt
 Ai một lần nhỏ nước mắt cho anh
 Anh được gì, những thơ tình đăng báo
 Anh còn gì, kỷ niệm cũng rêu xanh

 Mai anh chết, biết còn ai đưa tiễn
 Một đám tang qua phố cũ thật buồn
 Trong nắng ấm hồn anh về theo gió
 Đã một thời tìm những nụ môi hôn

 Mai anh chết, trả em thời con gái
 Chiều biết buồn trên bờ tóc bơ vơ
 Anh lỗi hẹn, tình anh chưa cạn tỏ
 Gá đời em nên trễ mất chuyến đò

 Mai anh chết, anh ôm hoài nỗi nhớ
 Em bên đời với định mệnh ngăn đôi
 Những kỷ niệm rồi có thành xa lạ
 Và một người sẽ gọi cố nhân ơi

 Mai anh chết, nước sông Tiền gió nổi
 Mỹ Tho buồn, em bật khóc trong đêm
 Những âu yếm theo anh chôn xuống mộ
 Em một đời nhung nhớ chỉ riêng em !

                         Cần Thơ, tháng 4. 1972

                                    TTT
READ MORE - MỘT ĐỜI NỢ EM - thơ Trúc Thanh Tâm

BIỂN MƯA - thơ Trúc Ly Nguyễn




BIỂN MƯA

Dịu dàng ngân câu hát từng đêm
Em đếm hạt mưa tính vào nỗi nhớ
Mình tìm nhau, dẫu lòng còn trăn trở
Đến đây rồi, nhớ mãi Quảng Trị ơi!

Cửa Tùng một chiều, đón anh ngày mưa rơi
Hàng thông xanh tươi, cuộc đời không phải thế!
Theo tháng năm em xa dần tuổi trẻ
Câu hẹn thề nguyên vẹn chẳng hư hao !?

Mình bên nhau viết tiếp những khát khao
Em ướt mi trong lòng Vịnh Mốc
Tay lái ngập ngừng, thời gian thầm nhắc
Mưa biển thâm trầm ước vọng ngàn năm!

Anh và em đâu phải kẻ vô tâm
Nên nỗi nhớ dẫu lặng thầm không nói
Gắng giữ trong nhau những nụ hôn dẫu vội
Cho một mối tình chưa kịp gọi thành tên…! 

                             Trúc Ly Nguyễn


From: <trucly.nguyen9@gmail.com>


READ MORE - BIỂN MƯA - thơ Trúc Ly Nguyễn

TIẾU LÂM ẾCH GÁY - chùm thơ Châu Thạch

















CHÙM THƠ CHÂU THẠCH 
       
TIẾU LÂM ẾCH GÁY
(Kính tặng người trên chiếu KLC)              
                               Châu Thạch

 Có một nhà thơ say thật say
Rượu vào thi phú ợ ra  cay
Nghe con ếch gáy gai tai quá
Tưởng ếch tranh tài muốn giết ngay.

Lấy bút làm đao nặng cánh tay
Vạch tìm cây cỏ khắp đông tây
Ngờ đâu ếch ở quanh vườn nhậu
Giết ếch nầy ếch khác gáy thay.

Trời động bờ mươn ếch cả bầy
Gáy trăng gáy gió gáy chi ai?
Cớ sao giết ếch cho đêm vắng
Để bóng đêm quê tối lạnh dài.

Ếch gáy nhiều khi cũng thích tai
Không tranh cao thấp chẳng tranh tài
Đêm khuya độc ẩm nghe lời ếch
Có lúc đau thương lệ chảy dài./.
           



  







 SAY
(Kính tặng người trên chiếu KLC)                                
                              Châu Thạch

Là thi sĩ không say thì không được
Trời cho say muôn vẽ đẹp trần gian
Đem thơ say thơ miêu tả những huy hoàng
Chân, thiện, mỹ được muôn đời sống mãi.

Là thi sĩ thì cứ say thoải mái
Nhưng đừng say để không biết bạn bè
Nhưng đừng say để bịt cả tai nghe
Bao lẽ phải trên đời cần tranh biện.

Là thi sĩ phải biết quyền biết biến
Đừng say sưa để cừu địch con người
Đừng say sưa để đốt cả xanh tươi
Để kiêu ngạo cái ta thành chân lý.

Say là thánh là thần nhưng cũng quỷ
Say là tiên là Phật cũng là ma
Xác thân say thì nhập chốn ta bà
Tâm linh sạch say vào nơi cõi phúc.

Là thi sĩ không say vào đường tục
Tâm trong veo như nguồn nước thanh tuyền
Đem công bình và chân lý giao duyên
Chẳng dùng bút chém treo ngành, đao phủ ./.
                                                  CT
                                        



READ MORE - TIẾU LÂM ẾCH GÁY - chùm thơ Châu Thạch

CUỘC DU NGOẠN VỀ BÁI ĐÍNH, TRÀNG AN - Bút ký của Nguyễn Hồng Trân

               
               CUỘC DU NGOẠN VỀ BÁI ĐÍNH, TRÀNG AN                             
Bút ký của  Nguyễn Hồng Trân


Vào ngày thứ 7 (4/4/2015), vợ chồng chúng tôi và cô con gái út Nguyễn Thị Phong Ly đi du ngoạn về chùa Bái Đính và vùng du lịch sinh thái Tràng An ở Ninh Bình. Chuyến đi theo tour trọn gói một ngày này thật là thú vị. Chúng tôi khởi hành tại trước sân Nhà Hát lớn Hà Nội vào lúc 8 giờ 20 với 16 khách du lịch. Có anh Nguyễn Bá Dũng hướng dẫn viên DL và anh Đỗ Anh Tuấn lái xe về vùng tham quan.


Đến Ninh Bình, chúng tôi đến tham quan chùa Bái Đính trước. Đây là ngôi chùa mới xây vào năm 2003, cũng không xa với ngôi chùa cũ. Ngôi chùa này tọa lạc trên một dải đồi núi liên hoàn rộng lớn. Các điện thờ, lầu chuông, tháp bảo (Bồ Đề Đại Trang =13 tầng), các tượng Phật rất to lớn ( 80- 100 tấn) uy linh làm bằng đồng có dát vàng, trông rất ấn tượng và xúc động lòng người. Đặc biệt là hành lang trưng bày 500 tượng đá các vị La Hán đất Việt và nước ngoài.La Hán tức là đã tu hành tột độ, thành siêu nhân cõi Niết Bàn rồi. Phía sau các bức tượng đá toàn thân các vị La Hán đó là các tủ kính áp tường trưng bày rất nhiều tượng nhỏ bằng đồng có mạ vàng về các vị La Hán trên thế giới vinh tôn đạo Phật. Dãy hành lang liên tục này trải dài dến 2 Km lên dần các vùng đồi bao quanh ngôi chùa chính. Đây là một vùng chùa lớn nhất Đông Nam Á. Và người thuyết minh có nhắc đến một vị có công lớn trong việc hình thành vùng chùa Phật này là Lý Quốc Sư-Nguyễn Minh Không.
Chúng tôi đi tham quan các quần thể vùng chùa này trong vài giờ và lòng cảm thấy đầy phấn khởi tự hào với công trình xây dựng ngôi chùa này thật là uy linh, hoành tráng! Nhà nước ta đã quan tâm tích cực đến việc tự do tín ngưỡng và xã hội hóa những vùng đất có truyền thống ý nghĩa tâm linh trong đời sống của dân Việt. Chắc chắn rằng dân tộc Việt Nam luôn luôn nhớ ơn các vị tiên liệt Phật giáo đã làm sống mãi cho các thế hệ mai sau biết tri ân đạo nghĩa cuộc đời.
Sau khi tham quan xong vùng chùa Bái Đính, chúng tôi về Tràng An để du lịch vùng sinh thái sông núi, hang động hùng vĩ độc đáo hấp dẫn mà thiên nhiên đã ban tặng cho vùng đất Ninh Bình.
Đến đây, chúng tôi được tổ chức đi tham quan bằng thuyền có người chèo tay theo dọc sông đi vào các hang động và đền chùa trên vùng dọc sông núi Tràng An. Chúng tôi cũng như những du khách được bố trí một cách trật tự cứ 4-5 người lên một thuyền nhỏ để chèo đi. Đoàn thuyền hàng trăm chiếc cứ nối đuôi nhau lướt trên sông với tiếng cười vui râm ran trong gió chiều lộng mát và cứ lần lượt tiến vào vùng hang động huyền ảo với không khí tưng bừng, rộn ràng như ngày hội…
Đoàn thuyền đưa du khách lần lượt chui qua 9 hang động như: hang Tối, hang Sáng, hang Nấu Rượu, hang Seo, hang Khống, hang Thần, hang Quy Hầu, hang Ba Giọt… rồi quay về theo một lối dòng sông hướng khác.
Cứ xem qua vài hang lại ghé vào thăm một ngôi đền hoặc chùa nhỏ bên sườn núi, sát bờ sông. Chỗ nào cũng đông người viếng thăm và tự nguyện bỏ tiền vào hòm công đức. Ở đây không có chuyện dân địa phương tranh dành nhau mua bán hàng quà hoặc cò mồi đặt mâm cỗ tế lễ làm mất trật tự như một số nơi khác. Mọi du khách rất yên tâm và hân hoan trong chuyến du ngoạn về vùng đất Văn hóa tâm linh Tràng An và Bái Đính ở Ninh Bình.
Đến 8 giờ tối cùng ngày, chúng tôi trở về Hà Nội bình yên, vui vẻ và lòng tràn đầy niềm xúc cảm về những gì đã tạo nên ấn tượng sâu đậm cho chuyến du ngoạn rất thoải mái, bình yên trong khung cảnh núi rừng, sông nước đầy mộng mơ và hy vọng. Thế là đoàn du lịch vùng Bái Đính –Tràng An đã kết thúc. Chúng tôi chào nhau tạm biệt với niềm lưu luyến, vấn vương rồi hẹn ngày gặp lại./.
                               Hà Nội ngày 5/4/2015.

                                             NHT
READ MORE - CUỘC DU NGOẠN VỀ BÁI ĐÍNH, TRÀNG AN - Bút ký của Nguyễn Hồng Trân

CHUYỆN TỪNG ĐÊM EM KỂ - Phạm Phan Hòa





CHUYỆN TỪNG ĐÊM EM KỂ

* Lời từng đêm róc rách
suối nguồn ngàn năm ru
                 đá - lời từng đêm gọi mặt
                  trời hồng ngày mai nắng
                 reo. Đường ta qua như theo
                  cùng những mùa Xuân 
               bất tận…  Nguyễn ạ!.

Chuyện từng đêm em kể
Trút mõi mệt từng ngày
Chuyện từng đêm em kể
Môi cười- hoa sớm mai
Chuyện từng đêm em kể
Sáng một khung trời sao
Có trăng vàng huyền ảo
Dần theo vào chiêm bao…
Mai "con"* rồi lớn khôn
Đặt tình thương vào tim
Thả bay trời cao rộng
Rập rờn bao cánh chim.
Em kể chuyện ngày xưa
Thời em còn đi học
Nơi thiên đường ngà ngọc
Nắng thắm… hoài đong đưa,
Em kể rằng trăm năm
Cõi về chung một lối…
Anh ơi ngày vừa tối!
Em nói chuyện chung tình.

Phạm Phan Hòa
Tháng tư 2015.

* "Con" tinh thần: Thơ, nhạc, họa.



READ MORE - CHUYỆN TỪNG ĐÊM EM KỂ - Phạm Phan Hòa

Đà Lạt Thành Phố Tôi Yêu - Thơ: Tuyền Linh - Nhạc: Nguyễn Văn Thơ - Ca sĩ: Minh Xuân

READ MORE - Đà Lạt Thành Phố Tôi Yêu - Thơ: Tuyền Linh - Nhạc: Nguyễn Văn Thơ - Ca sĩ: Minh Xuân

CÙNG EM ĐẾN VỚI BÀ NÀ - Chùm thơ Trần Bình


  



CÙNG EM ĐẾN VỚI BÀ NÀ

Cùng em lên với Bà Nà
Một vùng trời đất dăng hoa đỉnh rừng
Thần tiên cảnh trí lạ lùng
Ngợp trong hương sắc, chập chùng cõi mơ

Xa kia là phố lô nhô
Gần bên mây trắng nhởn nhơ lượn vòng
Lên cao, cao đến tận cùng
Bốn mùa thời tiết về trong một chiều

Thả hồn qua ô cáp treo
Phố lao xao với núi đèo mênh mông
Hè chang nắng, vội tàn đông
Xuân ngời sắc … đã Thu vàng trầm ưu

Những con đường dốc ngoằn nghoèo
Chùng chân mỏi gối mà leo giữa trời
Khéo khen Thiên tạo tuyệt vời
Nối tình yêu với con người dựng xây

Nói cùng em giữa ngàn mây
Rằng yêu nhau mấy ngất ngây cho vừa
Nén hương thắp dưới cửa chùa
Quan âm tịnh độ cầu cho chúng mình…
                                              2013.



TA VỀ TRẢ LẠI NGÀY XƯA CŨ 

                              Tặng anh Võ Văn Luyến


Qua bến Đông Hà, chiều vội vã
Một khúc sông quanh mấy cụm thuyền
Ta ngồi vơ vẩn trong yên ả
Bạn hữu tìm nhau, nhắc đến tên

Rơi rơi Khoảng Gió  nghe tình lặng
Hạt nhớ  đầy lên mỗi chén vơi
Người đi, phố xá mình thêm lạnh
Mưa ướt lòng nhau khúc tình đời

Ta say An Lạc - làng Hoa kiểng
Một chút mưa, sương nhạc lả lơi
Khách lạ về đây ngồi vãn cảnh
Lãng đãng chiều... 
mây gió Bãi bồi

Ta về trở lại ngày năm cũ
Một triền quê
xao xát giọt lòng
Người đi có nhớ mùa tình tự
Ai thả hồn thơ bên bến sông?

                       
18/9.TB

NGÀY CUỐI NĂM … AN LẠC
                          Quí tặng: Dượng C.
             
Con ngược Đông Hà về thăm dượng
Lạnh cóng bàn tay rét cận ngày
An Lạc mấy vườn Bông trổ muộn
Tết đến ngoài kia mà chẳng hay

Có những cành Mưng không phát lộc
Vườn nhà thất bát bởi mưa ngâm
Hoa tết mấy loài không nở kịp
Như là ông Trời không cho Xuân

Con về phụ dượng dăm ba bữa
Mang cả lên xe đến chợ làng
Một ngày An Lạc no tròn mắt
Thắm đẫm màu Hoa và sắc hương

Mấy chậu Cúc vàng phơi áo mới
Cuối ngày sắp sẵn hết ra sân
Dượng bảo năm nay Hoa có giá
Tiếc nỗi mười mươi được một phân

Chuẩn bị Tết Xuân từ năm ngoái
Vui buồn theo nhịp thở chồi non
Những nụ ấp iu, cành chớm búp
Chăm chút tỷ tăn cho mấy ngày.

Năm nay Đông giá dài hơn chút
Dân xứ làng Hoa bận rộn thêm
Nghề Hoa cũng phải công phu lắm
Được mất đem so cùng rủi hên!

Thôi thì đã Tết, Hoa theo Tết
An Lạc rực lên ngày cuối năm
May mắn mấy ngày qua đợt rét
Dượng cười: Công bỏ chút cho Xuân! 

                Làng Hoa  An Lạc -cuối năm.
Trần Bình 
Gio An- Gio Linh
0935 959 405

READ MORE - CÙNG EM ĐẾN VỚI BÀ NÀ - Chùm thơ Trần Bình

MẸ ƠI! - tranh thư pháp Minh Đạo

Dâng Mẹ Nén Tâm Hương

Nỗi nhớ và tiếc thương                                            
Bốn năm qua vời vợi                                       
Con cháu mãi vấn vương             
Ơn Mẹ sâu như biển        
Bôn ba mãi khôn lường     
Biết đời là cõi
Sinh diệt vốn vô thường         
                 
MĐ – 2015



READ MORE - MẸ ƠI! - tranh thư pháp Minh Đạo

RU MƯA - Thơ Trầm Mặc






Thơ Trầm Mặc
(NTB)

RU MƯA

(Trân quý gởi tác giả "Mưa ru")


                   
Mưa ru khúc nhạc ân tình
Trăm năm xanh mãi chuyện mình kiếp xưa
Mưa ngàn năm giọt đong đưa
Hoài về bến cũ, sóng vừa nhặt khoan
Kiếp người lắm nỗi đa đoan
Nguồn đâu là cội miên man gió ngàn
Lần gom từng chiếc lá vàng
Cuốn theo ngày gió, bóng tàn mưa mau
Rơi chi phiên khúc nhạc sầu
Để ai chìm mãi giang đầu đợi nhau!
Mưa ngâu thờ thẩn về đâu
Bên đời đứng mãi bạc màu ru mưa
                                       Vỹ Dạ -Huế
                                             Tháng 4/2015
READ MORE - RU MƯA - Thơ Trầm Mặc

Forget Me Not Đà Lạt - Thơ Tuyền Linh




Thơ Tuyền Linh

Forget Me Not Đà Lạt

Em từ đâu tới “ Lưu Ly “ ? (*)
Forget Me Not buồn chi âm thầm
Cánh hoa tròn nhỏ xa xăm
Điểm tô Đà Lạt gợi thầm nhớ ai

Tôi qua biển rộng sông dài
Về đây ngây ngất nét đài trang em
Mùi hương ấm áp khó quên
Cho tôi cảm giác êm đềm lâng lâng…

Em mang màu nhớ bâng khuâng
Biếc xanh dáng ngoc âm thầm buồn vương
Tôi người lữ khách tha phương
Dừng chân bên góc lề đường ngắm em

Yêu ơi từng cụm hoa mềm
Cánh hoa xanh biếc điểm lên nhụy vàng
Lâu rồi tình đã dở dang
Chợt nghe ấm lại tình tàn tạ xưa

Hồn tôi như gió đổi mùa
Bỗng thương biết mấy nụ hoa dâng tình
Lưu Ly, em thật là xinh
Forget Me Not, xin đừng quên tôi ! ?

                                            TL

(*) Hoa Forget Me Not còn có tên gọi là hoa Lưu Ly hay hoa Bâng Khuâng


READ MORE - Forget Me Not Đà Lạt - Thơ Tuyền Linh