Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Saturday, July 4, 2020

NGỤ NGÔN Ê-DỐP - Ngọc Châu dịch sang thơ Song thất lục bát




25. The Horse and the Stag 

At one time the Horse had the plain entirely to himself. Then a Stag intruded into his domain and shared his pasture. The Horse, desiring to revenge himself on the stranger, asked a man if he were willing to help him in punishing the Stag.
The man replied that if the Horse would receive a bit in his mouth and agree to carry him,
he would contrive effective weapons against the Stag. The Horse consented and allowed
the man to mount him. From that hour he found that instead of obtaining revenge on the Stag, he had enslaved himself to the service of man.


Chuyện Ngựa và Hươu

Xưa Ngựa chiếm hoàn toàn đồng cỏ
Về sau Hươu vươn cổ chen vào
Tức nhưng không biết làm sao
Ngựa nhờ Người có cách nào giúp cho

Người nói nếu chịu gò hàm thiếc
(miếng nhỏ đeo vào miệng ấy mà)
Giúp mang Người khi đi xa
Sẽ trao vũ khí thật là hiệu năng

Tức Hươu nên Ngựa bằng lòng nhận
Người gia công cẩn thận yên, cương
Trị Hươu chưa vẽ xong đường
Ngựa thành nô lệ mọi phương cho Người.




26. The Frogs and the Well

  Two Frogs lived together in a marsh. But one hot summer the marsh dried up, and they left it to look for another place to live in: for frogs like damp places if they can get them. By and by they came toa deep well, and one of them looked down into it, and said to the other, "This looks a nice cool place. Let us jump in and settle here." But the other, who had a wiser head on his shoulders, replied, "Not so fast, my friend. Supposing this well dried up like the marsh, howshould we get out again?"
"Look before you leap."


Hai con Êch và cái giếng

Hai con Ếch sống cùng đầm cạn
Gặp mùa hè nắng hạn nước khô
Đành rời nơi ấy thăm dò
Tìm nơi ở mới sao cho vẹn toàn

Chúng gặp một giếng hoang còn nước
Ngó đầu xem rồi ngước nhìn nhau
Một con định lao xuống sâu
“Giếng này mát lắm nhảy mau thôi mày”…

Con kia có vẻ dày kinh nghiệm
“Cũng chưa quá cấp thiết mày ơi
Nghĩ xem khi giếng cạn rồi
Không leo lên được thì chơi kiểu gì?”

Đúng là cần phải nghĩ suy
Trước khi cắm cổ lao đi hướng nào.




27. The Farmer and the Cranes

  Some Crannes made their feeding grounds on some plowlands newly
sown with wheat.  For a long time the Farmer, brandishing an
empty sling, chased them away by the terror he inspired; but when the birds found that the sling was only swung in the air, they
ceased to take any notice of it and would not move.
The Farmer, on seeing this, charged his sling with stones, and killed a great
number. The remaining birds at once forsook his fields, crying to each other, "It is time for us to be off to Liliput: for this
man is no longer content to scare us, but begins to show us in earnest what he can do."
If words suffice not, blows must follow. 

Nông dân và bày sếu

Một bày Sếu đến ăn trên bãi
Bác Nông dân mới rải hạt gieo
Ban đầu ná bắn được treo
Nhưng chỉ để dọa, lắc theo gió trời.

Lũ Sếu sợ, tránh nơi đặt ná
Nhưng dần dà chúng đã làm quen
Kéo nhau bay đến đông thêm
Coi thường cái bẫy cả đêm lẫn ngày

Chủ trại phải ra tay nạp đá
Vô số chim bị hạ tức thời
Sếu kia kinh hãi rụng rời
Kêu “Thôi, mau đến vườn người Tí hon

Lão lắc lư không còn dọa nữa
Lão ra tay thực sự rồi bay…”

Khi nói dọa mà không hay
Thì đòn phải nện thẳng tay mới hòng.




28. The Farmer and His Sons 

  A Father, being on the point of death, wished to be sure that his
sons would give the same attention to his farm as he himself had
given it.  He called them to his bedside and said, "My sons,
there is a great treasure hid in one of my vineyards."  The sons,
after his death, took their spades and mattocks and carefully dug
over every portion of their land.  They found no treasure, but
the vines repaid their labor by an extraordinary and
superabundant crop.


Người Nông dân và các con trai

Người cha lúc giã từ cuộc sống
Muốn các con chú trọng trồng  nho
Cũng như mình, nên dặn dò:
“Các con ạ, trên đất nho nhà mình

Có vàng bạc để dành khá lớn
Chôn giấu đi cha muốn sau này…”
Vậy nên đám con ngày ngày
Chuyên cần đảo xới góc này, chỗ kia

Tuy không thấy bạc chìa, vàng thỏi
Nhưng vườn nho rất đỗi đền ơn
Lá xanh, quả mọng thơm ngon
Mùa màng được giá liệu còn gì hơn…

Ngọc Châu dịch.


READ MORE - NGỤ NGÔN Ê-DỐP - Ngọc Châu dịch sang thơ Song thất lục bát

AI NHÌN THẤY GIÓ | ANH LÁI ĐÒ - Trần Đức Phổ dịch thơ Christina Rossetti

Christina Rossetti



1.  Sơ lược tiểu sử Christina Rossetti (1830-1894)

Christina Georgina Rossetti sinh ngày 5 tháng 12 năm 1830 (mất ngày 29 tháng 12 năm 1894), là nhà thơ nữ người Anh. Bà còn có bút danh khác là Ellen Alleyne.

Christina Rossetti là một trong những nhà thơ nổi tiếng trong thời kỳ Victoria. Thơ của bà lần đầu tiên xuất hiện vào năm 1842 trên một tờ báo tư nhân của người ông.

Một số tác phẩm của bà:

- Goblin Market and Other Poems, 1862
- The Prince’s Progress and Other Poems, 1866
- Sing-Song, 1872, tập thơ thiếu nhi

2.     Thơ Christina Rossetti

* Who Has Seen the Wind

Who has seen the wind?
Neither I nor you:
But when the leaves hang trembling,
The wind is passing through.

Who has seen the wind?
Neither you nor I:
But when the leaves bow down their heads,
The wind is passing by.

*

* The Ferryman
 (Ferry me across the water)

"Ferry me across the water,
Do, boatman, do."
"If you've a penny in your purse
I'll ferry you."

"I have a penny in my purse,
And my eyes are blue;
So ferry me across the water,
Do, boatman, do!"

"Step into my ferry-boat,
Be they black or blue,
And for the penny in your purse
I'll ferry you."



3.     Dịch thơ

* Ai Nhìn Thấy Gió

Có ai nhìn thấy gió không?
Cả tôi và bạn đều không thấy rồi!
Nhưng khi gió thoảng qua nơi
Cành cây. Khóm lá bồi hồi rung rinh.

Ai nhìn thấy gió chăng mình?
Cả tôi và bạn chẳng nhìn thấy đâu!
Nhưng khi chòm lá lao xao
Nghiêng nghiêng như thể cúi đầu, gió qua!
*


* Anh Lái Đò

- Hỡi anh lái chiếc đò ngang
Vui lòng hãy chở tôi sang kia bờ
- Mời cô hãy bước xuống đò
Nếu mà ví có đồng xu trả liền.

- Ví tôi đã sẵn đồng tiền
Lại thêm đôi mắt dịu hiền màu xanh
Cớ sao anh mãi tần ngần
Chở tôi qua nhé, ơi anh lái đò!

- Xin mời hãy bước xuống cho
Tôi chở là bởi ví cô có tiền
Không vì mắt xanh hay đen
Tôi đưa đò, chỉ lấy tiền thôi cô!

Trần Đức Phổ dịch.
--
Tranducpho
<ducphot946@gmail.com>

READ MORE - AI NHÌN THẤY GIÓ | ANH LÁI ĐÒ - Trần Đức Phổ dịch thơ Christina Rossetti

EM, TRONG MƯA BẤT CHỢT | CHỦM PHƯỢNG ĐẦU MÙA | CHUYỆN BÌNH THƯỜNG - Thơ Lê Thanh Hùng

Nhà thơ Lê Thanh Hùng

Em, trong mưa bất chợt
Em, váy mỏng, cơn mưa dại dột
Líu ríu rơi, hạt, hạt vô tình
Cơn gió réo, dặm đời thảng thốt
Thẩn thờ chưa? Chậm bước phiêu linh
                       *
Em, lúng túng xòe tay che tóc
Vội vàng buông vạt áo bung biêng
Cuốn gió xoáy, rẽ ngang rẽ dọc
Lệch xô chiều, dáng cỏ trinh nguyên
                      *
Sao lắt léo chi, kìa đôi mắt
Đảo chiều trên váy mỏng đẫm mưa
Lồ lộ xuân thì, vòng ôm chặt
Vội vã quay ngang, dấu đổ thừa
                      *
Em, bối rối, choàng mưa trĩu hạt
Mong manh đứng khép, dưới hiên thưa
Tiếng sấm dội, không gian vỡ nát
Giật trời chiều cuốn xé đong đưa
                       *
Em, thẩn thờ vin thoáng mưa rơi
Sao khúc mắc một điều gì khác
Để cho gió trở chiều ào ạt
Bung nắng hoàng hôn, sáng rạng ngời ...
Lê Thanh Hùng


Chùm phượng đầu mùa
Bầy sẽ nâu hóng hớt đầu cành
Chùm phượng đỏ lặng thầm ngưng đọng
Tiếng ve chợt vỡ òa gắt gỏng
Tháng tư, hàng phượng hãy còn xanh
                      *
Những chiếc lá, như những bàn tay
Đang vẫy gọi một điều gì đó
Chợt thấy xuân thì hây hây đỏ
Trên bóng người lẫn khuất quanh đây
                      *
Một chút gì trong gió rung ngân
Cánh phượng đầu mùa đang e ấp
Bung cánh rơi rơi như ngượng ngập
Nắng theo đi từng dấu trong ngần
                      *
Ngang trời, vạt mây trắng trôi xuôi
Như che lấp điều gì bối rối
Bóng hoàng hôn, bên thềm nắng dội
Nhịp thời gian, vọng đổ liên hồi
                      *
Ngọn nam non dỗ giấc mơ xa
Cánh phượng đỏ, rưng rưng bổi hổi
Dưới tán lá, nghe chừng tồi tội
Tóc dài buông, áo trắng nuột nà ...
Lê Thanh Hùng


Chuyện bình thường
Thực hiện, sẽ khó hơn ngồi viết kế hoạch
Khi ta không đủ sức làm những điều mơ tưởng lớn lao
Thì nói lòng vòng dễ hơn viết từng dòng khuếch khoác
Đã không biết, sao lại còn khẳng định tầm phào 
                          *
Rồi đi tìm niềm vui trong sự bất mãn
Bức xúc chuyện gì? Cái hoang tưởng, thì bao la
Mà cuộc sống đâu có gì giới hạn
Nếu không do con người đã tự đặt ra
                          *
Còn cố răn đời, dù công việc của mình đã thất bại
Tốt đẹp gì, ngồi đàm tiếu chuyện người ta
Rồi cay cú nỗi nhân tình thế thái
Ngẫm lại cội nguồn, mỗi lúc mỗi xa
                         *
Đã mong muốn làm người tử tế
Thì chỉ ao ước, những gì có thể làm thôi
Trong cơn lốc thị trường, còn đãi bôi sốc phản vệ
Chuyện trước mắt hàng ngày, đâu có gì xa xôi
                          *
Cái dốt thường biểu hiện bằng sự kiêu ngạo
Nhìn cuộc đời bằng đôi mắt dửng dưng
Bao số phận đang vật vã vần xoay cơm áo
Vẫn hối hả vươn lên, có rãnh đâu mà lớ ngớ ngập ngừng ...
Lê Thanh Hùng

    Bắc Bình, Bình Thuận

READ MORE - EM, TRONG MƯA BẤT CHỢT | CHỦM PHƯỢNG ĐẦU MÙA | CHUYỆN BÌNH THƯỜNG - Thơ Lê Thanh Hùng

ĐÊM CUỒNG SAY... - Thơ Đặng Xuân Xuyến

Nhà thơ Đặng Xuân Xuyến


ĐÊM CUỒNG SAY...

Em nhé, một lần quậy cùng ta
Một đêm giả khướt lướt Ngân Hà
Một đêm vịn cớ vì ta đã
Mà hứng đêm cuồng say với ta?

Ừ, giả lần thôi, đâu chết a
Người ta thiên hạ vẫn thế mà
Thì bởi ả Hằng lả lơi quá
Mà dáng ai kia cứ nõn nà... 

Thôi, ngả vào ta, cuộn vào ta
Để đêm thánh thót rót trăng ngà
Để làn gió thoảng loang hương lạ
Để trộn vào ta, nghiến nát ta.
*.
Hà Nội, 2G45 ngày 01-07-2020
ĐẶNG XUÂN XUYẾN

READ MORE - ĐÊM CUỒNG SAY... - Thơ Đặng Xuân Xuyến