TRANG THUẦN TÚY VĂN HỌC NGHỆ THUẬT CỦA NGƯỜI QUẢNG TRỊ VÀ NGƯỜI YÊU MẾN QUẢNG TRỊ.
Chúc Mừng Năm Mới
Sunday, February 5, 2017
LÒNG MẸ QUÊ - Thơ Thủy Điền
Ảnh tác giả
LÒNG MẸ QUÊ
Chuyến đò
chiều, lưa thưa vài ba khách
Máy đuôi tôm
lạch cạch lướt theo dòng
Trời hoàng hôn
cuối thôn dần ngã bóng
Khói lam chiều
nghi ngút mái nhà ai
Mái tóc dài,
tay cặp, nón kề tay
Cứ thấp thỏm,
như nửa ngồi, nửa đứng
Dòng nước chảy,
sóng nhô, đò lơ lửng
Trông về nhà mẹ
đợi, nguội nồi cơm
Phía xa xa cầu
vắng đứng nhìn con
Thầm than thở.
Sao đò chiều chậm đến ?
Thương cô bé
tuổi đời như hoa, bướm
Ngày đến
trường, hai buổi, phải qua sông
Mẹ chờ con, con
trông mẹ theo dòng
Bốn mắt ngắm
khoảng sông dài mòn mỏi
Tuy đã lớn,
nhưng sao ngày, đêm, tối
Mãi phập phồng
sờ sợ gái còn son.
Thủy Điền
05-02-2017
ĐI XE BUS NHANH (BRT) Ở HÀ NỘI - Thơ Nguyễn Khôi
ĐI XE BUS NHANH (BRT) Ở HÀ NỘI
Mùng 2 tết ra đi xe Buscứ như đi du lịch nước ngoài...
Lái xe không văng tục, chửi thề
Hành khách cũng đàng hoàng lịch sự
Người Đô thành đâu phải Nhà Quê ? !
Xe Bus nhanh mới (thử) làm một đoạn
cứ như mơ đến bến Ngựa Vàng (Kim Mã)
lại phải xuống sang xe Bus cũ
lại như đi "Tàu Hỏa trăm năm"...
Ôi, ĐỔI MỚI gian nan vất vả
Tiền đi vay/ biển cả Tiểu Nông
"Lễ tịch điền" diễn bằng "cày máy"
Ngắm BRT... mình thấy bâng khuâng...
Hà Nội 2-10/giêng/ Đinh Dậu
NGUYỄN KHÔI
ĐI GIỮA MÙA XUÂN - Thơ Trần Mai Ngân
ĐI GIỮA MÙA XUÂN
Đi giữa mùa Xuân sáng nay
Mùi hương cũ đã không phai không nhạt
Nồng nàn ngọt lạt quê tôi
Có còn em nhìn xa xôi rất nhớ!
Đi giữa mùa Xuân gió trở
Qua mất rồi mà cứ ngỡ hôm qua
Đường về quê những chuyến phà
Em xếp giấy thả con thuyền miên viễn
Đi giữa mùa Xuân quyến luyến
Tuổi thơ nào tình yêu chuyến xe xưa
Mấy Xuân trôi... mấy nhớ mùa
Duyên tình đã như trêu đùa số phận
Đi giữa Xuân tình lận đận
Tôi khóc tôi ân hận đã xa người !
Trần Mai Ngân
EM LÀM DÂU XỨ BIỂN - chùm thơ Lê Thanh Hùng
Lê Thanh Hùng |
Em làm dâu xứ biển
Gió giông trong, cuốn bãi bờ
Liêu xiêu em đứng lơ ngơ, xóm chài
Vụng về buột, mái tóc cài
“Tóc mai sợi ngắn, sợi dài” ... tóc mai
LTH
Đưa em về Hưng Long
Tím cả chiều
Bên đồi cát Hưng Long
Hương tóc rối
Vin bờ vai
Buông thả
Yêu đắm đuối
Sao ngập ngừng
Nhấn nhá
Thả rơi chiều
Trắng gió
Mênh mông ...
LTH
Tan chợ em về
Ta thả hồn về một thuở rong chơi
Thấy cô Chiêm nữ qua cầu Bà Bốn
Với đôi mắt, chưa bao giờ lẫn lộn
Đôi mắt to tròn, thăm thẳm, đầy vơi ...
*
Giữa chợ đông, buông thả biết bao người
Lặng lẽ trôi, điều gì nhắn gửi
Trong tiếng vọng ngang chiều rười rượi
Bỗng tròn vang, trong vắt tiếng cười
*
Lối em về, làng Hậu Khoách xa xăm
Hàng dừa nghiêng nghiêng, mờ xanh chỉ dấu
Con chim khách kêu, không bay mà đậu
Chắc nhà em, chiều có khách đến thăm
*
Em vụng về đội rớt bó chùm ngây (*)
Bên Long Hà, chuông lễ chiều đang điểm
Cơm chiều nay chỉ còn canh cà tím
Em cười đi, rồi nghe mẹ la rầy ...
*
Cánh đồng xa mờ giấu tuổi trẻ anh
Lang thang dọc ngang, những triền cát trắng
Tím ngắt hoàng hôn, góc đời trĩu nặng
Giọt đổ, bến bờ tiếng vọng quẩn quanh
*
Phố chợ Hòa Đa lặng lẽ lao xao
Còn nguyên đó, những ân tình năm cũ
Chung nỗi buồn vui, bao điều ẩn dụ
Nao tha chàlàn, băng ican tha tànào (**)
*
Đường em qua, bờ ruộng đứng lặng thinh
Cánh đồng lúa, nuột nà thì con gái
Có biết đâu, những điều gì rớt lại
Bóng nắng chao nghiêng, bóng nắng quen nhìn ...
Lê Thanh Hùng
huyện Bắc Bình, Bình Thuận
______________
(*) Cây Chùm ngây: Tên khoa học Moringa oleifera, tiếng Anh: Cây Cải ngựa (Horseradish tree), cây Dùi trống (Drumstick tree), cây Dầu bel (Bel-oil tree), Cây thần dịu, cây Ba đậu dại... Ở Ninh, Bình Thuận người ta thường lấy lá non, hoa, trái non làm rau nấu canh.
(**) Cùng đi chung một đường, ăn cá chung một bàu.
Subscribe to:
Posts (Atom)