Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Thursday, November 27, 2025

NHỮNG NGÀY MƯA BÃO / TIẾNG MƯA TRONG VƯỜN KHUYA - Thơ Nguyễn An Bình

 



 NGUYỄN AN BÌNH 

NHỮNG NGÀY MƯA BÃO


Đâu phải là bão lòng

Sao lòng người từng hồi dậy sóng 

Mẹ ta một đời vai nặng

Gieo neo gánh gồng em thơ chạy lũ

Bão chồng bão, mưa chồng mưa

Giấc mơ yên bình nặng hạt

Gió lốc đi qua mái nhà

Ầm ào gieo tiếng oán

Nghe nỗi buồn quặn thắt

Đất đai nghẽn mạch tự nơi nào 

Ta ấp tay vào ngực

Tự hỏi bao giờ máu chảy về tim?


TIẾNG MƯA TRONG VƯỜN KHUYA


Bất chợt mưa về lúc nửa khuya

Lao xao nhẹ gót bước em về

Vườn xưa hoa ngọc lan vừa nở

Thoảng rớt vào đêm hương tóc thề.


Lá khẽ khàng nghiêng từng cánh mỏng

Áo lụa bên thềm nghe gió qua

Tiếng mưa trầm đục vờ quên lãng

Hát dạo bên đời khúc tình xa.


Chim hoang xao xác lời tình tự

Khắc khoải bên hồ bóng trăng suông

Hiên lạnh một đời sao khỏi dột

Vùi trong bụi cỏ dế kêu sương.


Tôi nhớ luống cải vàng xa lắm

Trong tiếng mưa đêm chốn quê nhà

Đâu miền trú ẩn ta về ngụ

Em bến bờ nào giữa phong ba.


Bao giờ mầm hạt lên xanh nhỉ

Tình có đơm hoa chốn đất cằn

Mưa vẫn mưa xưa ngày bão rớt

Ai còn hò hẹn giữa mùa trăng?


7/10/2025

NGUYỄN AN BÌNH

 

 

 


READ MORE - NHỮNG NGÀY MƯA BÃO / TIẾNG MƯA TRONG VƯỜN KHUYA - Thơ Nguyễn An Bình

LÂM SÀNG – Thơ Lê Kim Thượng


   

Lâm Sàng  
 
1.
Dòng sông con nước đầy vơi
Quê hương là một góc trời tươi xanh
Làng quê bình dị, an lành
Mà trong nỗi nhớ đã thành thân thương
Quê hương một nắng, hai sương
Nhớ người xa xứ, tha phương chưa vừa
Quê hương mưa nắng hai mùa
Đầy vơi con nước, bóng dừa tươi xanh
Nhà quê vách đất, mái tranh
Giàn bầu, giàn mướp, cây chanh, cây cà
Người quê tình nghĩa bao la
Hiền hòa, mộc mạc, đậm đà, sắt son
Chiều buồn ngồi ngắm hoàng hôn
Mà lòng sao cứ bồn chồn, xuyến xao
Mùi hương lúa chín ngọt ngào
Màu lam khói bếp quyện vào câu thơ…
 
2.
Dòng sông vẫn chảy đôi bờ
Nhớ người xa xứ bơ vơ biệt biền
Tôi đi cuối đất cùng miền
Yêu quê, yêu đất gắn liền tim gan
Nhớ quê nỗi nhớ khô khan
Buộc vào đêm lạnh gian nan chòng chành
Thời gian gõ nhịp tàn canh
Đêm dài nỗi nhớ đọng thành trăng suông
Nửa đêm trời đổ mưa tuôn
Câu thơ ướt đẫm, nỗi buồn lặng thinh
Buồn vui ngẫu hứng tự tình
Câu thơ dang dở lòng mình chát chua
Bên thềm cơn gió thoảng đưa
Bỗng dưng nhớ Mẹ nắng mưa võ vàng
Cuộc đời rồi cũng sẽ tàn
Tôi thành kẻ chết lâm sàng… trong thơ…
       
                   Nha Trang, tháng 11. 2025
                           Lê Kim Thượng
              
READ MORE - LÂM SÀNG – Thơ Lê Kim Thượng

LŨ – Thơ Lê Phước Sinh



Lũ Dồn Lũ Dồn tự Lũ Dồn...
Báo cáo lên trên Trời Lú nặng
Người Già chết cóng vì Vọt bẻ
Trăm ngôi nhà lút do... Đất sụt
Thủy Điện băng huyết đến Kỳ kinh...
 
"Lũ" chuyện "chút xíu" mà la lớn !!?
 
                                 Lê Phước Sinh

READ MORE - LŨ – Thơ Lê Phước Sinh

ĐÔNG SANG, MÙA ĐI – Thơ Tịnh Bình




 

ĐÔNG SANG...
 
Thu đi đâu rồi đấy ?
Bâng khuâng nhành heo may
Mùa đông chưa kịp đến
Sót vài tia nắng gầy
 
Gót thu như bịn rịn
Dạo quanh trên lá vàng
Quả thơm mùi thơ ấu
Hương nhãn chín dịu dàng
 
Gió vườn trưa trốn ngủ
Chim ngơ ngác gọi đàn
Ánh mắt ai sau lá
Tiễn nắng về mênh mang
 
Thu đi đâu mà vội
Bẽn lẽn khăn gió quàng
Sớm mai sương chợt thức
Chuốt từng sợi đông sang...
 
 
MÙA ĐI...
 
Chợt nghe khẽ khàng lá nhỏ
Cành xanh giọt nắng nhu mì
Một ngày chợt hiền như cỏ
Mây trời bịn rịn mùa đi
 
Nỗi buồn lãng quên đâu đó
Ban mai tự thắp nụ cười
Đánh thức lũ chim ngái ngủ
Phố phường vọng tiếng âm rơi
 
Hòa vào giấc mơ ánh sáng
Một ta nhòa lẫn mặt người
An nhiên nẻo về nguồn cội
Bàn chân nhẹ bước thảnh thơi
 
Đừng nghĩ gì trong thinh lặng
Ơ hay lũ kiến nói gì ?
Giọt sương, bình minh và cỏ
Bắt đầu một chuyến thiên di...
 
                            Tịnh Bình

READ MORE - ĐÔNG SANG, MÙA ĐI – Thơ Tịnh Bình

CÕI NHỚ / NHỚ HUẾ! / CẢM ƠN NGƯỜI KHÔNG GHÉT TA - Thơ Hoàng Thị Bích Hà

 


CÕI NHỚ 


Anh có về xứ Huế với em không? 

Lên Ngự Bình, Nguyệt Biều hay Lương Quán? 

Bến nước sông Hương ngắm nhìn đàn cá quẫy 

Bên bụi tre ngà còn đó dấu khắc tên 


Mình sẽ lên trên dốc Phú Cam 

Tìm lại nơi đây phút dỗi hờn ngày ấy 

Ai ngúng nguẩy… để dỗ dành bên cạnh 

Không lên xe về... phải dắt bộ kề bên? 


Chiều Hổ Quyền anh còn nhớ hay quên? 

Đứng ngắm hoàng hôn em giục về kẻo tối 

Đưa em về.... nụ hôn liều rất vội 

Dốc Nam Giao…một sáng trận mưa rào


Cầu Trường Tiền buổi chiều mình dạo bước 

Ngắm mây trời tím dòng nước Hương Giang

Đi bên nhau tất cả những con đường 

Tìm lại dư hương đã đi vào cõi nhớ.

                          Hoàng Thị Bích Hà



NHỚ HUẾ! 


Sống ở Huế cũng thấy lòng nhớ Huế 

Huống chi người xa vạn dặm sơn khê

Gót lãng du chưa có dịp trở về 

Chốn phong trần …vẫn mưu sinh mải miết 


Huế vì sao cứ để lại nhiều tha thiết?

Ai ở, ai đi …cũng thương lạ rứa tề

Có chi mô nà... Huế cũng rứa mà thôi!

Những phố phường, vườn cây…nơi mô mà chẳng có?


Hay tại vì Hoàng cung mấy trăm năm trầm mặc

Dáng vẻ ôm nhiều mưa nắng của thời gian

Lớp rêu phong cất giấu những thăng trầm

Để lưu giữ chốn kinh kỳ một thuở


Huế- Một trời thương cho kẻ đi, người ở

Nắng Hạ về gay gắt những chói chang

Mưa dầm dề…mùa Đông lạnh căm căm

Và bão lũ năm đôi lần...ghé đến


Rứa mà rồi, cứ thương và cứ mến

Đến rồi đi, đau đáu những giọt buồn

Có nơi nào như Huế rứa không anh

Hay tại em nhiễm lá bùa của Huế? 

                        Hoàng Thị Bích Hà


CẢM ƠN NGƯỜI KHÔNG GHÉT TA 


Ta vẫn là ta, người vẫn người 

Vô tình rơi lạc giữa đời nhau 

Người như một bóng chim khuê tước 

Ta kẻ làm thơ vớ vẩn đời 


Ta níu vào đâu giữa cuộc người

Văn chương thi phú tựa hồn mơ 

Ơn đời ta được làm ta nhỉ 

Mộng mị, câu từ cảm xúc tuôn 


Vẫn biết văn chương giờ cũng rẻ 

No cơm ấm cật chẳng nhờ thơ 

Viết dăm cuốn sách- trò chơi chữ 

Đăng vài tờ báo- chuyện làm vui! 


Cảm ơn người thật không ghét ta

Ghé xem ta viết nhảm mỗi ngày 

Chỉ có vậy thôi đời cũng đẹp 

Ơn người không ghét, cũng không thương!


Saigon, ngày 20/4/2025 

Hoàng Thị Bích Hà


READ MORE - CÕI NHỚ / NHỚ HUẾ! / CẢM ƠN NGƯỜI KHÔNG GHÉT TA - Thơ Hoàng Thị Bích Hà