Chiếc áo lạnh đơn sơ hút mùa gió
bấc
Mẹ ấm lòng mặc tư tưởng của con
Chỉ có gió yêu thương bay lất
phất
Che mát đời thằng nhỏ chạy lon
ton.
Với manh áo ngắn ngày con nhỏ dại
Dài chấm lưng chạy hát quanh nhà
Cơm không đủ lấy gì lo cái học
Muốn đến trường tìm chữ - nhưng
xa.
Mẹ ngồi lại nhớ con dài tầm vóc
Miếng trầu đỏ đẹp ngày con nhớ mẹ
Bâng khuâng hoài - Làm sao gặp mẹ
tôi?
Mẹ vẫn sống vui hơn ngày gió lạnh
Mặc chiếc áo con mang tư tưởng
nhẹ nhàng
Chỉ có gió reo chung người dân
Việt
Biết thương yêu gần xóm ấm họ
hàng.
Gió thổi buốt làm sao ngăn nổi mẹ
Chiếc áo ngoài túi đựng miếng
trầu cay
Đời vốn liếng chỉ có trầu ống
hoáy
Hoáy thơm cười cháu nhỏ biết
nhường nhau.
Chiều mẹ đứng dưới nhà xiêu ngói
dột
Lòng ấm ru vì có gió bên lời
Con tuy khuất nhưng rất cần ơn mẹ
Đêm bay về hát nhẹ thuở nằm nôi.
C Q P
HƠI THỞ
BIỂN KHƠI
Lời thét gào gió biển
Em ra khơi trập trùng
Thầm thì mùa biển động
Chớp ngoằn ngoèo trên không.
Gió buồm xa thổi rát
Núi ngăn dáng đứng chào
Em lang thang đời biển
Tắm mình cào xa khơi.
Đời cha sinh từ biển
Nuôi sóng vỗ triền miên
Lấy xuyến xao làm vốn
Cùng ông bà Tổ Tiên.
Sáng nay vui từ biển
Mang đai kéo lưới thuyền
Ngày nào không ngắm biển
Nhớ xé lòng bâng khuâng.
Nửa đêm nghe cười biển
Nửa đời ôm sóng xao
Ôi! Nỗi lòng đất mẹ
Âm thanh ấm ngọt ngào.
Rồi mưa phùn đông lạnh
Người ra biển nhiều lần
Đời muốn ôm sóng lớn
Thở cùng trời lâng lâng.
Châu Quang Phước