
Nên chân bước mỏi mòn theo lối cũ
Gọi tên người cho phai nhạt tình ta
Nên tóc bay một đời tung rối gió
Ta nhìn ta trong chiếc bóng sa mù.
Ngỡ bước người chung lối này ngõ khác
Ta suốt đời tìm chuyện vỡ sương mây
Sương lặng lẻ một mình như hóa đá
Mây...