Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Tuesday, May 26, 2015

ĐẾN THAM QUAN THÀNH AN DƯƠNG VƯƠNG - bút ký Nguyễn Hồng Trân




ĐẾN THAM QUAN THÀNH AN DƯƠNG VƯƠNG
Nguyễn Hồng Trân


Ngày Chủ nhật 17-5-2015 vừa rồi, vợ chồng chúng tôi (nhà giáo Nguyễn Hồng Trân và nữ bác sĩ Thái Lê Phương) đến thăm thành trì An Dương Vương ở Cổ Loa, Đông Anh. Vùng di tích lịch sử lâu đời này rất đáng quan tâm ghi nhớ, nhưng tiếc thay đến nay vẫn chưa được tôn tạo cho đàng hoàng xứng đáng với một di tích Lịch sử -Văn hóa của Quốc gia.

Đây là một di tích xa xưa mà chắc nhiều người Việt chúng ta đã từng nghe nói thành vua An Dương Vương. Đó là vùng thành trì xoắn ốc độc đáo trên vùng đồi Cổ Loa.

Vua Hùng 18 không có con trai, nhường ngôi cho con rể là Nguyễn Tuấn (tức Tản Viên). Thục Phán là cháu Vua Hùng làm lạc tướng bộ lạc Tây Vu đem quân đến tranh ngôi, xảy ra chiến tranh Hùng - Thục. Tản Viên khuyên vua Hùng nhường ngôi cho Thục Phán. Thục Phán cảm kích dựng hai cột đá thề trên đỉnh núi Nghĩa Lĩnh thề rằng sẽ kế tục giữ nước và thờ tự các Vua Hùng. Thục Phán sai thợ đẽo đá dựng miếu trên núi và cho mời dòng tộc nhà vua đến ở chân núi lập ra làng Trung Nghĩa giao cho trông nom đền miếu, cấp cho đất ngụ lộc từ Việt Trì trở ngược đến hết địa giới nước nhà. Lại sai dựng miếu ở động Lăng Xương thờ bà mẹ Tản Viên, cấp đất ngụ lộc cho Tản Viên từ cửa sông Đà trở lên phía Tây Bắc. Sau đó Thục Phán xưng là An Dương Vương, đóng đô ở Cổ Loa đặt tên nước là Âu Lạc.
           
Khu vực này, ngày nay vào các ngày nghỉ, đều có liên tục  du khách đến tham quan, nhưng cũng không tấp nập như các di tích khác. Vì di tích lịch sử này ở một địa thế còn chật hẹp và cảnh quan không có gì hấp dẫn nên khó lôi cuốn người tham quan du lịch, mặc dù phương tiện đi lại rất thuận tiện và không xa với trung tâm Thủ đô Hà Nội.

Khi nhìn quang cảnh tường thành rêu phong, đền miếu tĩnh mịch làm chúng tôi nhớ đến mấy câu thơ của bà Huyện Thanh Quan trong bài:

     THĂNG LONG HOÀI CỔ

Tạo hóa gây chi cuộc hí trường
Đến nay thấm thoắt mấy tinh sương
Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo
Nền cũ lâu đài bóng tịch dương
Đá vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt
Nước còn cau mặt với tang thương
Ngàn năm gương cũ soi kim cổ
Cảnh ấy người đây luống đoạn trường…

                                                                         NHT
                  




No comments: