Tác giả Ngưng Thu |
BUỔI
SÁNG VÀ GIẤC MƠ ĐÊM QUA
Buổi
sáng tựa hồ vẫn còn như cơn mơ đêm qua
Nga Viên* quán nhành Ngọc Lan bung nhụy
từng giọt cafe rơi
và mây rơi
mưa cũng rơi rất đẹp
nàng muốn tự sắp xếp cuộc hành trình mình cho những ngày kế tiếp
mà cuộc đời thì trăm mối tơ vương.
Nga Viên* quán nhành Ngọc Lan bung nhụy
từng giọt cafe rơi
và mây rơi
mưa cũng rơi rất đẹp
nàng muốn tự sắp xếp cuộc hành trình mình cho những ngày kế tiếp
mà cuộc đời thì trăm mối tơ vương.
Buổi
sáng chuẩn bị cho một ngày mới như mọi ngày bằng cử
chỉ yêu thương
nàng nhắc các con mở cửa ra cho nắng vào thắp sáng
lo bữa điểm tâm cho mẹ, cha
và ly trà cho bạn
(người bạn đời trăm năm).
nàng nhắc các con mở cửa ra cho nắng vào thắp sáng
lo bữa điểm tâm cho mẹ, cha
và ly trà cho bạn
(người bạn đời trăm năm).
Buổi
sáng nàng không có thời gian xăm soi những vết xước
thăng trầm
từng vảy nắng cứ tự bong ra trên nền đời cũ kĩ
nàng tự hỏi thời gian còn bao lâu
cho nỗi đau mòn đi như viên sỏi mòn theo cơn nắng mưa ủy mị
dẫu nàng biết cuộc đời là những kí tự buồn cứ theo gió bồng bênh.
từng vảy nắng cứ tự bong ra trên nền đời cũ kĩ
nàng tự hỏi thời gian còn bao lâu
cho nỗi đau mòn đi như viên sỏi mòn theo cơn nắng mưa ủy mị
dẫu nàng biết cuộc đời là những kí tự buồn cứ theo gió bồng bênh.
Nàng
muốn nhả mấy vần thơ thật nhẹ nhàng vào buổi sáng
mông mênh
cho ngày mới bình yên như mặt hồ phẳng lặng
trong giấc mơ đêm qua
có tiếng mùa thu vọng vào hoang vắng
có tiếng lá vàng rơi chạm khoảng trời riêng
có tiếng trẻ thơ cười trong nắng rất hiền
bên thềm sương hoa sớm
những muộn phiền bay đi.
cho ngày mới bình yên như mặt hồ phẳng lặng
trong giấc mơ đêm qua
có tiếng mùa thu vọng vào hoang vắng
có tiếng lá vàng rơi chạm khoảng trời riêng
có tiếng trẻ thơ cười trong nắng rất hiền
bên thềm sương hoa sớm
những muộn phiền bay đi.
Nga
Viên* tên một quán cafe
NGƯNG THU
NGƯNG THU
BÀI THƠ
TRONG CHIỀU ƯỚT
Cả
buổi trưa nàng lấm lem trong mớ hồn độn chai lọ cũ
tóc bết ướt những hạt mồ hôi mặn lăn xuống khoé môi
vì là hạnh phúc nên thời gian ngọt ngào theo nàng với nụ cười mãn nguyện
dẫu có mệt nhoài
tâm hồn của những chiếc rỗ rá chén bát muỗng đũa làm trỗi dậy niềm vui trong cơ thể người đàn bà
những góp nhặt được nâng niu như báu vât trân quí.
tóc bết ướt những hạt mồ hôi mặn lăn xuống khoé môi
vì là hạnh phúc nên thời gian ngọt ngào theo nàng với nụ cười mãn nguyện
dẫu có mệt nhoài
tâm hồn của những chiếc rỗ rá chén bát muỗng đũa làm trỗi dậy niềm vui trong cơ thể người đàn bà
những góp nhặt được nâng niu như báu vât trân quí.
Buổi
chiều
nàng lấy nỗi buồn treo trên chạn bếp
móc nỗi cô đơn lên móc xoong gan nhám sỉn già nua
nàng tự thắp ngọn nến trong lòng mình bằng món súp gà thơm ngọt
hình dung ánh mắt hân hoan của cả nhà trong buổi tối có điện
nàng tiển buổi chiều dát những sợi mưa bằng khúc Bolero thấm đẫm.
nàng lấy nỗi buồn treo trên chạn bếp
móc nỗi cô đơn lên móc xoong gan nhám sỉn già nua
nàng tự thắp ngọn nến trong lòng mình bằng món súp gà thơm ngọt
hình dung ánh mắt hân hoan của cả nhà trong buổi tối có điện
nàng tiển buổi chiều dát những sợi mưa bằng khúc Bolero thấm đẫm.
Nàng có
thói quen hay tắm gội để làm thơm buổi tối
chiếc bàn chải cứ mỉm cười chế nhạo những ngón chân thô của nàng
nàng bực bội mắng nhiếc thậm tệ những chiếc móng tay quá mỏng và thật là dễ gãy
nàng quên mỗi khi đưa những ngón tay trụi móng lên môi
nàng lại run lên một cảm giác mơ hồ như được yêu.
chiếc bàn chải cứ mỉm cười chế nhạo những ngón chân thô của nàng
nàng bực bội mắng nhiếc thậm tệ những chiếc móng tay quá mỏng và thật là dễ gãy
nàng quên mỗi khi đưa những ngón tay trụi móng lên môi
nàng lại run lên một cảm giác mơ hồ như được yêu.
Khi
ngoài kia ngọn đèn đường đang kêu cứu bởi ngàn con
thiêu thân ám sát
nàng bận làm tình làm tội chiếc bàn phím vi tính
nàng cằn nhằn chúng nhả ra những câu thơ không đẹp
khiến nàng mất mặt với giấc mơ
tật xấu của nàng là mỗi khi ngủ nàng luôn mớ chạm vào nỗi nhớ
nỗi nhớ ngày xanh
và cả nỗi nhớ về anh
nàng mơ mùa thu bên chiều lá yên lành
và nàng yêu
bài thơ trong chiều ướt.
nàng bận làm tình làm tội chiếc bàn phím vi tính
nàng cằn nhằn chúng nhả ra những câu thơ không đẹp
khiến nàng mất mặt với giấc mơ
tật xấu của nàng là mỗi khi ngủ nàng luôn mớ chạm vào nỗi nhớ
nỗi nhớ ngày xanh
và cả nỗi nhớ về anh
nàng mơ mùa thu bên chiều lá yên lành
và nàng yêu
bài thơ trong chiều ướt.
NGƯNG
THU
No comments:
Post a Comment