Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Thursday, August 8, 2013

Chùm thơ Nguyễn Ngọc Hưng - LẮNG NGHE MÙA KHAI TRƯỜNG - MAY HÃY CÒN XUÂN - DẤU CHÂN TRÊN CỎ

Trích từ thi phẩm
BÀI CA CON DẾ LỬA
NXB Hội Nhà văn 
Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Quảng Ngãi
2012
Tác giả gởi tặng VNQT











LẮNG NGHE MÙA KHAI TRƯỜNG

Có gì đó rất xa đang tiến lại rất gần
Hình như tiếng trống trường đi hoang chợt nhớ nhà gọi ai trong gió
Thằng cu Tý lon ton nắm chặt tay mẹ mình khe khẽ điều chi không thật rõ
Chút lo sợ phập phồng tuổi lên sáu lên năm

Mỗi giây phút trôi qua là mất tích mất tăm
Tưởng tan biến cả rồi hóa ra chúng rủ nhau chơi trốn tìm trong đáy sâu tiềm thức
Rộn rã nhịp tim bỗng âm vang đổ dồn trống ngực
Réo ngày xưa “tôi đi học” quay về

Cổ tích bắt đầu ôn lại chuyện nón mê
Mẹ hứng đỡ nắng mưa che giấc mơ mũ cánh chuồn con trẻ
Bàng bạc mây mùa dẫn thu về phía tôi thời thơ bé
Ngóng theo người những ngọn cỏ ven đường treo sương sớm rưng rưng

Nghe thầy xướng danh: Em Nguyễn Ngọc Hưng
Thằng cu Tý vẫn ngơ ngác mắt nai nép vào tay mẹ
Người âu yếm hôn tôi và nhắc tôi thật khẽ
Con ơi, “dạ, có” đi con, thầy giáo gọi con kìa!

Vào lớp học thôi đâu phải mãi mãi chia tay vĩnh viễn xa lìa
Mà mắt lệ tuôn dòng mà chân sáo ngập ngừng riu ríu bước
Rươm rướm nhìn theo dáng con bé bỏng nhỏ nhoi “tội” không chịu được
Mẹ len lén quay đầu như giấu vội điều chi

Khởi từ “khó đi mẹ dắt con đi”
Bao gian khổ “mùa thi” mẹ con mình đã vượt
Chợt nhớ câu cửa miệng xửa xưa “sự đời chẳng mấy ai lường trước”
Con xào xạc gió thu mà tưởng đâu xát chân mẹ từ thăm thẳm cõi không lặng lẽ bươn về…



MAY HÃY CÒN XUÂN

Con bướm nhụy chập chờn bông mướp
Mải mê vàng suốt buổi mai sương
Cánh dơi hun hút đêm chìm gió
Còn vẩn vơ hương ổi cuối vườn…

Quê cũ vẫn biếc trời xanh đất
Thắm hoa râm bụt đỏ dong riềng
Không dưng lòng bỗng bâng khuâng lạ
Đâu khói lam chiều ôm mái nghiêng?

Ơi cô bé ngày xưa tóc ngắn
Tóc đuôi gà, tóc xõa ngang vai
Hương chanh hương sả còn đâu đó
Hiu hắt bờ sông gió thở dài

Thương mẹ tháng mười đi quá vội
Bã trầu chưa giập đã qua chiều(*)
Đồi cao một nấm lam nham cỏ
Mộ chí bao mùa lốm đốm rêu

Lêu bêu bui lép đời trôi dạt
Rác phố mong gì ngược bến quê
May hãy còn xuân còn chim én
Thiết tha gom gởi nhớ thương về!
___________

(*) “Chiều qua/ Chưa giập bã trầu” (thơ Bình Giang).

         



DẤU CHÂN TRÊN CỎ

Bổ nhát cuốc xuống mặt đồng nứt nẻ
Cha lật lên từng tảng đất bạc màu
Bỏ đằng sau giọt mồ hôi mặn chát
Những vụ mùa chua ngọt gối vai nhau…

Xác rơm rạ hỏa thiêu hồn lúa lép
Khói đốt đồng hun ấm cả không gian
Trong cay xót con đi tìm cái đẹp
Mắt nhìn đâu cũng quá đỗi dịu dàng

Thằng bé dắt trâu theo cha cày ruộng
Nay đã thành một gã nửa thị dân
Lòng vẫn khôn nguôi nhớ mùi đất ải
Cơn gió nào ngai ngái vị tro phân

Ba thập niên bốn phương trời lưu lạc
Tôi vẫn hằng mơ một buổi quay về
Rào dâm bụt có còn chong sắc đỏ
Như mắt người mong đợi kẻ xa quê?

Thảng thốt giật mình sực tỉnh cơn mê
Tiếng chó sủa đêm trăng còn văng vẳng
Theo dấu mộng du lên đồi sương trắng
Chộ hài cốt cha im lặng mỉm cười!

Tôi lại gặp tôi lên chín lên mười
Châu chấu cào cào áo xanh áo đỏ
Con sáo sậu nghiêng nghiêng đầu huýt gió
Như giục bầy con xít lội sang sông…

Một sáng tinh mơ vác cuốc ra đồng
Tôi chợt thấy nhiều dấu chân trên cỏ
Không lẫn được - là dấu chân cha đó
Sao ướm vào lại mường tượng… chân con?!


NGUYỄN NGỌC HƯNG
Đội 10, thị trấn Chợ Chùa
huyện Nghĩa Hành, tỉnh Quảng Ngãi
ĐT: 055.3861.312
Email: nguyenngochung204@gmail.com







No comments: