Thẫn thờ nỗi
quê
Tìm về thăm
lại cảnh quê
thăm đàn em
nhỏ mô tê nô đùa
thăm đồng
lúa chín ươm vàng
bâng khuâng
lòng lại, rộn ràng bước chân
Thăm người
bạn cũ ân cần
một thời
đèn sách đồng hành bên nhau
thăm con đường
mới sau làng (1)
nhớ thời chạy
nhảy, đuổi chuồn bắt ve
Vẳng nghe
tiếng gáy chim gù
từ trong vườn
ổi, vườn chè nhà bên
khói lên bếp
lửa chiều quê
mông mênh
sương trắng, tỉ tê cõi lòng
Về quê nhớ đến
giếng làng
nhớ người
gánh nước, dịu dàng duyên xinh
nhớ vành nón
lá che nghiêng
giấu trong
nhan sắc gái quê thục hiền
Người quê mộc
mạc chân quê
cùng nhau
đùm bọc đi về sớm hôm
làng quê ôm
ấp nôi đưa
tiếng ru của
mẹ dịu trưa nắng hè
Chiều quê cảnh
cũ bờ tre
chim ca ríu
rít, mà nghe rộn ràng
quê hương,
làng nước, tuổi thơ
vấn vương nỗi
nhớ, thẫn thờ nỗi quê…
Đông Hà, 2018
(1) Con đường
bờ bao, men theo Sông Hiếu, chạy dọc phía sau làng Lạng Phước.
Rú cát Hải
Lăng
Chiều về rú
cát Hải Lăng (1)
chập chùng
đồi cát rú cây um tùm
cuối trời
tít tắp chân mây
cát như bất
tận, dịu dàng bước chân
bần thần rú
cát ven đường
thoảng
hương hoa dại trên đồi cát bay
dấu chân bước
vội cuối ngày
gió về lấp
cả núi đồi hoang vu
khúc ru miền
cát một thời
nơi vùng ẩn
nấp, cho người đấu tranh
để giành độc
lập nên ngày hôm nay
cát bay dấu
tích còn lưu
ưu tư đứng
lặng, giữa cơn gió chiều…
Chiều về rú
cát Hải Lăng
gió như thịnh
nộ cát xây nên đồi
bồi hồi đứng
ngắm xương rồng
trông hoa
khoe sắc lung linh đất trời
điểm tô
vùng cát, một đời cằn khô
nhấp nhô hạt
cát nhỏ nhoi
nhưng mà cứng
rắn, dễ đâu coi thường
chẳng vương
bụi bẩn trắng tinh
chẳng bao
giờ chịu lẫn mình vào ai…
Chiều về
rú cát Hải
Lăng
mịn màng đồi
cát, dáng cây ngập ngừng
lưng chừng bóng
ngã chân đồi
xa xôi thấp
thoáng, một vùng cỏ may
hoa may níu
bước chân trần
vấn vương
chút cát, đi về nhớ thương
câu thơ viết
vội, lời thề uyên ương
người đi
lưu luyến xương rồng
dấu chân
trên cát, mong đừng vội tan
lòng ai
trang trải cát vàng
trái tim lỗi
nhịp, bàng hoàng cát bay…
Hải lăng, 2019
(1) Rú: Tiếng Hải Lăng Quảng Trị là rừng. Rú cát
là rừng cây trên cát.
Chiều Hồ Xá
Về thăm Hồ
Xá chiều nay
lâng lâng vị
ngọt, nồng say hương chè
Gió đan tóc
rối trong chiều
liêu xiêu
dáng nhỏ, hao gầy liêu xiêu
Đường chiều
lối cũ còn xa
em tôi mắt
biếc điệu đà làm duyên
Vườn tiêu
trĩu hạt vào mùa
bâng khuâng
đứng lặng sân phơi gió lùa
Lao xao
quán, lao xao chiều
mình tôi lẻ
bóng, xa xăm nỗi niềm…
Về thăm Hồ
Xá chiều nay
ngỡ ngàng
phố mới, mỗi ngày khang trang
Bê tông, rải
nhựa đàng hoàng
đường
ngang, lối dọc tựa ô bàn cờ
Giấc mơ lên
phố từ làng (1)
bù khô Hồ
Xá xanh xang bao ngày (2)
Chiều buông
cõi lặng mơ hồ
một ta với
phố, nhớ về xa xưa…
Hồ Xá một
thời đạn lửa
mảnh đất
kiêu hùng, lũy thép Vĩnh Linh
Gan dạ, anh
dũng, kiên trung
Hồ Xá ngày ấy,
anh hùng vang danh …
Hồ Xá, 2019
(1) Hồ Xá
thuở trước là làng. Do nhiều tộc họ thời nhà Hồ di dân vào lập nghiệp mà lập
nên làng, nên phố như ngày nay.
(2) Trái bù
khô: Dân gian có câu “ Hồ xá có trái bù khô”.
Người dân Hồ
Xá, Vĩnh Linh gọi công trình cấp nước tập trung được xây dựng trên địa bàn Hồ
Xá từ rất lâu rồi là “ Trái bù khô”,vì không có nước.

No comments:
Post a Comment