Ám ảnh gió
Đêm, mẻ gió lùa suông vách núi
Ào ạt rung, con trốt xoay chiều
Cây me đứng trầm tư quên tuổi
Oằn mình cong, lá đổ quạnh hiu
*
Ta lặng lẽ ngồi im quên lạnh
Nghe gió đời buôn buốt quanh sân
Sao luẩn quẩn nỗi niềm ám ảnh
Trói buột vào thương nhớ châng lâng
*
Mùa đã cạn buông chùng cánh võng
Tự một mình trong gió đong đưa
Đêm ắp lẫm góc tình trì đọng
Hoen bóng mờ vết cũ ngày xưa
*
Gió quất vào đêm, không thương tiếc
Lẻ loi, tan tác cánh hoa rơi
Hình như có điều gì khác biệt
Biết là em, thấu tận lẽ đời
*
Thôi, cất làm gì cơn mộng cũ
Nhịp đời xoay, trả vẫn khoan dung
Sẽ thắm lại những ngày an trú
Lòng tơ non, không có điểm cùng
Đâu rồi bãi cát bờ sông
Có một dòng sông ký ức
Chảy tràn năm tháng tuổi thơ
Mê mãi ngày đêm thao thức
Xơ rơ xác rác bãi bờ
*
Dòng sông ắp đầy tâm tưởng
Tuổi nào vụng dại lần qua
Không hay đau giùm khổ mượn
Trăm năm quyện nỗi quê nhà
*
Bãi cát đã không còn nữa
Đâu rồi sân bóng ngày xưa
Biết giờ đồ chơi thừa mứa
Tiếc hoài bãi nắng chiều mưa ...
*
Cuộc sống bao giờ cũng vậy
Theo mùa, năm tháng dần trôi
Qua thời tụm năm tụ bảy
Dạt xô về xứ núi đồi
*
Một mình ngồi đong nỗi nhớ
Quắc quay tuổi mộng rong chơi
Buông thả giấc mơ dang dỡ
Trào dâng, xanh thắm nỗi đời
Hoa khế ngày xưa
Giọt thu sa, lặng lẽ rơi
Trên bờ cỏ biếc, sáng ngời sắc xanh
Con chim sâu giọng đành hanh
Thả rơi tiếng hót trên cành khế thưa
Cánh hoa tím rụng theo mưa
Chợt nghe tím rịm lời xưa hẹn hò
Nghe nói em về bên xóm bãi
Hèn chi doi cát nhỏ lỡ, bồi
Tự dưng có người đi qua, ái ngại
Thẩn thờ đánh rơi, hoa cỏ nắm trên tay
Cơn gió bấc trở chiều, con sóng rì rầm quanh bãi trước
Để bãi sau cuồng nộ, nước vơi đầy…
Nắng Phan Điền trong đôi mắt đăm chiêu
Em rối bước, qua khoảng sân nắng dội
Rớt một chút mơ hồ, dưới bóng hoàng hoa
Đăm đắm nhớ một quảng tình chống chếnh
Biết có lay mờ, ảo vọng một mùa yêu
Chợt thẩn thờ treo, trong bóng đổ hoang chiều
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
No comments:
Post a Comment