Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Sunday, May 28, 2023

Người Quảng Trị: GHÉ THĂM GIA ĐÌNH CẬU EM Ở DI LINH TRƯỚC KHI VỀ SÀI GÒN VỚI NHỮNG CẢM XÚC RẤT RIÊNG - Võ Văn Cẩm

 


  GHÉ THĂM GIA ĐÌNH CẬU EM Ở DI LINH TRƯỚC KHI VỀ SÀI GÒN VỚI NHỮNG CẢM XÚC RẤT RIÊNG

 07/3/2023

Sau trận dịch COVID 19 thế kỷ, tôi về quê dự lễ hiệp kỵ gia đình. Thường tôi về Đà Nẵng thăm chị cả rồi bay về Sài Gòn.

Nhưng lần này tôi cùng anh cả về Sông Mao, Bình Thuận, ghé nhà nuôi Yến của con trai anh.

Anh cả thường bị say sóng lúc đi xe, nên anh quay lại quê nhà trước khi ra Hà Nội, không lên Đà Lạt cùng tôi.

Tôi đi xe đò, vượt đèo Lò xo với độ cao không kém đèo Sông Pha để lên Đà Lạt, thăm gia đình vợ chồng cô em gái út.

Đà Lạt ngày nắng đêm lạnh. Thời tiết tốt, tôi dành 5 ngày nơi xứ anh đào để thăm người thân, bạn bè, đặc biệt lần này tôi được gặp nhiều hậu duệ Cựu HSNH. Rất tiếc không gặp được TS Nguyễn Mộng Sinh, phó GĐ Viện Hạt nhân, em rễ TS Nguyễn Quốc Tuấn, GV trường ĐH; Cháu Nguyễn Hữu Hóa HT trường Bùi Thị Xuân; Đồng môn Cựu HSNH nguyên HT BTX Lê Ngọc Sử đều đi vắng. Những khuôn mặt thân quen này thường gặp nhau mỗi lần tôi đến Đà Lạt.

 

Theo yêu cầu của vợ chồng cậu em, tôi ghé Di Linh trước khi về Sài Gòn, dù chuyến đi đã dài ngày.

Xuống xe Thành Bưởi ngay trường Tiểu học Đinh Lạc nơi gia đình người em sinh sống.

Tôi đến nhiều lần, nhưng rất vội vã, không có thời gian tham quan. Lần này rảnh rỗi, em đưa tôi thăm khu lăng mộ gia đình, thăm gia đình các cháu, thăm kho bãi và giới thiệu về công việc kinh doanh.

Cũng lần này, tôi tiếp cận nhiều hơn với người em dâu năng nổ, tháo vát, dù sinh ra ở quê nghèo Quảng Trị, không có điều kiện học hành nhiều, nhưng trải qua cuộc sống thực, thím tiếp cận với nhiều giai tầng xã hội. Kiến thức đời thường đã un đúc, tôi luyện thím thành một doanh nhân khá thành công. Thím kể hết những giai đoạn thăng trầm đời mình.

Công ty cà phê lớn mạnh như ngày hôm nay, chính là do những giai đoạn thăng trầm mà thím đã trải qua.

Tôi được vợ chồng thím và các cháu tiếp đón rất ân cần và chu đáo mỗi lần đến Di Linh. Ngoài tình cảm máu mủ, ruột thịt, thím còn thể hiện một sự quý mến khác thường.

Những món quà vợ chồng thím gởi cho gia đình tôi trong mùa dịch bệnh COVID lên đỉnh điểm, dù những món quà không lớn, nhưng làm trái tim tôi thổn thức.

Cty cà phê THỦY TY ở Di linh do thím điều hành vẫn tồn tại và phát triển bền vững, trong khi hằng trăm Cty khác phá sản trong đợt dịch vừa qua.

Sự tồn tại của một Cty đều có nguyên nhân riêng của nó. Có người cho là do may mắn, phúc phận, nhưng phải nói đến sự tài năng, phương pháp điều hành và có cái nhìn sâu rộng, và cái tâm thiện trong nghề buôn bán.

Tôi hỏi thím về nghệ thuật kinh doanh và làm thế nào Cty phát triển và tồn tại?

Thím trả lời tôi một cách ngắn gọn:

"Để Cty tồn tại và phát triển, thì người chủ kinh doanh và người điều hành phải tuân thủ uy tín, chất lượng và có lòng nhân ái.

Không vì lợi nhuận mà vì khách hàng, vì tương lai của Cty, xem "khách hàng là thượng đế".

Thím am tường về nghệ thuật và triết lý kinh doanh. Thím nói tiếp: "Của bền do người dùng".

Nhìn công việc làm ăn thuận lợi, hàng chục tấn cà phê xuất kho.

Không những thím quan tâm tới khách hàng mua mà thím còn uy tín với khách bán. Không vì cái lợi trước mắt mà vì cái lợi lâu dài. Không có ý ép người bán mà cũng không chèn người mua, đó là phương án tối ưu của người kinh doanh.

Chỉnh suy nghĩ ấy đem lại sự thành công của Cty.

Tôi rất vui được nhìn những thành quả mà mấy chục năm vợ chồng em bôn ba, đem hết trí lực gầy dựng cơ nghiệp.

Phải rời bó quê hương, vứt bỏ đằng sau nhiều kỷ niệm của tuổi thơ.

Hành trang chỉ một đàn con dại, không vốn liếng. Tài sản chính là sức khỏe, trí tuệ và lòng quyết tâm vì tương lai con cái.

Nhìn cơ ngơi của gia đình em mà tự hào, hạnh phúc, không chỉ là tài sản mà một đàn con thành đạt, có uy thế với cộng đồng xã hội, em lấy vùng đất xa lạ này làm quê hương.

Trước 1975, Võ Ty là huấn luyện viên vỏ thuật ở Quân Đoàn 1, Sư đoàn 3, Vùng 1 chiến thuật. Cuộc đời của một người lính không tham gia chiến trận rất bình dị và an phận.

Sau 1975, cuộc đời Ty thay đổi rất nhiều, cuộc sống có lúc đến tận cùng sự đói nghèo. Phải về quê nhà làm ruộng, nhờ có một chút kiến thức nên làm những việc nhẹ nhàng hơn trong hợp tác xã.

Những năm khi hòa bình lập lại, đâu đâu cũng thấy nghèo đói và thiếu thốn. "Cái khó ló cái khôn". Nhiều năm khốn khó vẫn không tìm được lối đi. Ty nghĩ, chỉ con đường vào Nam lập nghiệp mới may ra thoát nghèo.

Gia đình có 6 miệng ăn, thì chuyện ra đi không dễ dàng chút nào.

Chuyện đi đâu? Đến nơi nào? Là một bài toán khó.

Rồi vợ chồng Ty đã giải được bài toán khó ấy.

Nay ngoái đầu nhìn lại mới kinh hoàng, không hiểu gia đình vượt qua chặng đường cùng cực ấy bằng cách nào?.

Vợ Ty kể, có lần ngồi trên xe cày cải tiến, băng rừng, lội suối kiểm từng đồng nuôi con.

Sự thăng trầm cuộc đời là một bài học vô giá.

 

Xuống xe Thành Bưởi, một dãy nhà dài, ngang dọc gồm:

* Kho của công ty cà phê Thủy Ty, chứa cả ngàn tấn, với đủ máy móc chuyên dùng.

* Căn nhà một tầng của người con trai Võ Nam Long, vợ và 2 con.

* Căn biệt thự khá tiện nghi, nơi ở của 2 vợ chồng.

* Căn nhà dùng để rang xay, chế biến cà phê, làm cửa hàng bán và showroom

Vợ chồng Ty quản lý Cty. Nhờ uy tín và và chất lượng tốt nên Cty ngày càng phát đạt.

Qua chặng đường gian khổ, Ty thấy nơi đất lành này có điều kiện sinh sống, vợ chồng Ty cố gắng tạo cơ hội cho các con về ở chốn đất lành này.

Những thành quả mấy chục năm, vợ chồng Ty dành hết cho con.

Với tôi, cơ ngơi của mỗi đứa con đều có một gia sản riêng đủ để sống với đời.

* Cậu con trai cả Võ Nam Phi, sau khi tốt nghiệp đại học kinh tế, dành thời gian làm việc một ngân hàng ở Sài Gòn. Công việc vững vàng, vợ chồng Ty tìm cách xin cháu về gần nhà. Vợ Phi là một cô giáo Cấp 3. Nay là hiệu phó của trường.

Chẳng bao lâu, Phi làm GD chi nhánh ngân hàng ở đây. Gia đình Ty có thêm một cơ ngơi mới của con trai, cách nhà Ty chưa đầy cây số. Việc làm ăn của Ty thuận lợi hơn cả về vật chất lẫn tinh thần.

* Quý tử Võ Nam Long, đam mê việc kinh doanh lúc còn trẻ. Mọi việc Cty cà phê đều do Long cai quản. Vợ Long là một cán bộ ngành y tế.

Ngoài ra, Long là người đầu tiên mở trang trại nuôi gà công nghiệp, gà đẻ và gà giống của Cty CP Thái Lan.

Nam Long có nhiều trang trại và vườn trồng cà phê. Hiện tại Long mở Cty "K'LONG Coffee", chuyên chế biến cà phê và cung cấp cho khách hàng khắp cả nước. Lợi thế lớn nhất là kho cà phê của mẹ.

Ngay tại nhà, Long bán cà phê pha máy cho khách hàng.

Ngoài việc kinh doanh, Long là một kiện tướng xe đạp leo núi, với nhiều huy chương.

Kinh tế vững vàng, gia thế có tầm cở, nhưng Long sống đơn giản như một nông dân.

Cách sống cũng là một điều làm ta suy ngẫm? Một cái riêng của Võ Nam Long?

* Võ Thị Phương Nga không muốn nghề cầm bút mà theo cha mẹ kinh doanh. Vợ chồng Nga có trang trại nuôi gà đẻ rất lớn. Mấy chục ngàn con gà. Với hệ thống ăn, uống cho gà hoàn toàn tự động, việc bao tiêu sản phẩm do Cty chịu trách nhiệm. Có trại gà xử dụng máy điều hòa không khí.

Cơ dinh của Nga lớn hơn, có cửa hàng buôn bán thuốc nông nghiệp, do chồng Nga cai quản, cửa hàng khá đông khách, cách nhà cha mẹ không đầy 50 mét.

* Con gái rượu Võ Thị Thuý Kiều, học chưa đến đích, thì lên xe hoa về nhà chồng, trong một gia đình trí thức bậc nhất vùng.

Chỉ cách nhà Ty chưa đầy năm mươi mét, tiệm thuốc tây (Pharmacy) của Kiều khá đông khách. Kiều thuê người quản lý.

Thúy Kiều làm GĐ một Cty bất động sản ngay thị trấn Di linh. Một cơ ngơi khá vững vàng. Ty chở tôi đi xem những tài sản lớn của Kiều mà khâm phục.

Ở thị trấn nhỏ bé này mà cô gái Thúy Kiều ôm volente trên chiếc xe Toyota Lesus 350S mới tinh, thì cũng hiểu được hiệu quả của việc kinh doanh.

* Võ Thị Kiều Linh học xong ĐH Dược, sớm bước về nhà chồng ở Trảng Bom, Đồng Nai. Chồng Linh là một cán bộ ngân hàng.

Vốn là dược sĩ, cháu mở một tiệm thuốc tây khá lớn ở Trảng Bom, rất đắt hàng.

Vợ chồng Ty vốn muốn con mình về vùng đất lành mà mình đã chọn.

Mỗi lần về thăm con, Ty đều khuyên con lên ở gần cha mẹ. Khi việc làm ăn thuận lợi và chồng Linh đang làm cán bộ ngân hàng gần đó, nên việc dời chỗ ở là một việc cần suy nghĩ?.

Vợ chồng Ty đã quyết tâm, nên chọn một vị trí đẹp nhất vùng, thuận lợi cho việc kinh doanh, mảnh đất gần 1000 m2, nhìn xéo nhà Ty.

Cuối cùng vợ chồng cháu ngã lòng để về ở gần cha mẹ, anh em. Kiều Linh mở cửa hàng thuốc bán tốt.

Căn nhà khang trang được xây dựng, cháu quay qua mở một cửa hàng tạp hóa lớn nhất vùng, chồng cháu không được chuyển công tác nên bỏ việc, cùng vợ kinh doanh và có trang trại nuôi gà công nghiệp. Nhìn cơ ngơi cháu, tôi ngỏ lời khen và chúc mừng. Cháu còn tham vọng theo ngành dược, mở một quầy thuốc tây lớn hơn để thỏa mãn nghề nghiệp, công sức học hành, và phục vụ bà con trong vùng, hầu trả ơn đời, ơn cha mẹ.

Ngồi trên xe, Ty nói với tôi nhiệm vụ của người cha Ty đã hoàn thành, các con đều quây quần bên nhau, đều có nhà cửa đầy đủ tiện nghi, các cháu chăm học, đời sống vật chất ngày càng khá hơn. Các con đều có xe hơi làm phương tiện đi lại.

Mỗi ngày cha, con, cháu đều gặp nhau, không còn cảnh lo toan, khó khăn khi đau yếu.

Tôi không có điều kiện bằng Ty, không có được sự sum vầy. Để có được một gia đình như thế là ước mơ của nhiều người.

Tôi chúc mừng gia đình đứa em đã toại nguyện ước vọng của minh. Chúc đại gia đình bình an, sức khỏe, vạn sự hạnh thông.

Ngày mai 09/3/2023, tôi trở về Sài Gòn với Ty trong niềm vui và hạnh phúc.


Võ Văn Cẩm

 

 

 

 

 

 

 

 


 

 

 


No comments: