Tác giả Nguyễn Văn Trình
ÁO TRẮNG BÊN TRỜI
Áo trắng bây chừ xa xôi quá
Bâng khuâng về, tôi đếm giọt mưa rơi
Có còn ai thắp ngọn nến giữa đời
Cho ấm lại, những chiều buồn rét mướt.
Tôi ngu ngơ, đợi mình trong hoài niệm
Bơ vơ hoài, lạc bước giữa dòng trôi
Áo trắng xa xôi, áo thành dĩ vãng
Để một đời, nặng nợ đa mang ...
HOÀI NIỆM
Lại một mùa thu nữa, phải không em?!
Kể từ khi rời mái trường thân thiết
Ở nơi xa, nào em có biết
Giờ phượng bay, hút bóng tóc thề.
Thầy chợt nhận ra, ngày dài trống vắng
Như con đường sầu đông buồn lặng
Nhớ mùa xanh, lá vẫy môi chào
Ôi hồn nhiên, nắng ngọt chiêm bao...
EM VỀ CHO AI CHƠI VƠI
Em,
Chiều nay
không mưa đâu
Sao em về vội thế
Giận hờn ư, hay em từ chối tôi?!
Thật tội nghiệp, cái thằng tôi hay rứa...
Mắc mớ chi em lại bỏ ra về.
Em,
Chuyện mưa nắng cuộc đời,vẫn thế!
Buồn vui chớp nhoáng đời người
Khi em vẫn là nỗi nhớ
Dày vò ai, cái thuở xa thương.
Ôi, sáng nay sân trường rộng thế
Vắng em rồi, cây cỏ hết thôi xanh
Anh không nở nhìn cành xanh trút lá
Khi thu vàng là dĩ vãng,
phải không
em?!
Em về cho ai chơi vơi
Và linh cảm, gọi anh nhìn
Từ gác ba, thấp thoáng một dáng hình,
Ngày lên gió
tím
Em về, cả đất trời tim tím
Màu áo em, hay mực tím học trò
Không biết nữa, chỉ biết màu nhung nhớ
Em về cho ai chơi vơi.
Em,
Này em hởi, giận hờn chi mãi rứa?!
Ngày mưa ướt hết tình rồi
Xa em nỗi buồn trút lá
Chiều tàn buông tím cuộc chia phôi.
Em về cho ai chơi vơi
Em về, cả đất trời diệu tím
Tà áo em bay,chiều tím cổng trường
Ôi dĩ vãng, nhuộm tím màu lưu luyến
Em về cho ai chơi vơi...
..............................
+
Nguyễn Văn Trình
GV Văn Trường THPT Phan Châu Trinh – Đông Hà
Hội viên hội văn học nghệ thuật- Quảng Trị
+ ĐT : 0914 415 931
+ Chùm thơ trên trích trong tập thơ : Mây
Trắng bên trời- nxb Thuận Hóa – Huế - 2011
No comments:
Post a Comment