HUỲNH LIỄU NGẠN
XA XƯA
những gì gởi lại cho em
anh xin phép được mở xem một
lần
nợ nần chi nữa phù vân
để em phải ngại ngần khi đứng
chờ
những gì anh viết thành thơ
chỉ là một phút mộng mơ trong
đời
ngày xưa ước thành lứa đôi
ước thôi mà đã thấy đời đáng
yêu
bây giờ nghĩ lại cũng liều
mới quen biết mà ước nhiều
làm chi
bao nhiêu kỷ niệm trôi đi
trôi luôn cả mối tình si giữa
đàng
đâu ngờ lịch sử sang trang
anh đi qua chốn địa đàng anh mơ
chớp mắt thì đã bến bờ
em thành dĩ vãng mit mờ tha
phương
làng anh tên là thai dương
hạ vàng cát trắng vấn vương
vẫn còn
nhà em thì ở xóm cồn
mỗi chiều chở nước bồn chôn
anh lo
xuồng em tới chổ đặt nò
của ông dồ mới ra lò bữa kia
ngạc nhiên anh nói ơ kìa
sao tay em vuốt tóc chia sợi
gầy
tóc chia vạt nắng chưa đầy
vai em nghiêng xuống có trầy
trụa da
như là một thoáng phong ba
tan theo làn gió mượt mà hương
thơm
của mùa lá rụng đầu hôm
của tóc vừa gội dầu thơm hoa
lài
của em thuở mới lượt cài
của đêm mười tám sương mai che
đầu
tình anh cỏ ướt đêm thâu
gió mưa nặng hạt cơ cầu nặng
vai
thương em không có ngày mai
anh đi mãi quên đời trai đã
già.
29.12.2025
HUỲNH LIỄU NGẠN
Minh họa: Nguyễn Nhật Tân

No comments:
Post a Comment