CÂU CÁ
Chiều nay vừa ngớt cơn mưa
Ngồi xe Grab cũng vừa đến sông
Lờ đờ nước chảy mênh mông
Buông câu cả buổi cá không đớp mồi
Mỏi lưng hết đứng lại ngồi
Chiếc phao hờ hững nằm phơi giữa dòng
Lững lờ trôi mấy sợi rong
Bám theo vài gã lòng tong khù khờ
Hoàng hôn khẽ chạm đôi bờ
Một mình tui mãi thẫn thờ buông câu!
Vũ Hùng
NGƯỜI DƯNG
Tui nào đâu có dửng dưng,
Dễ lầm như kẻ lừng khừng người ơi!
Câu thơ sầu rụng chơi vơi,
Vầng trăng xẻ nửa cuối trời quạnh hiu.
Sông dài nước chảy liu riu,
Biệt tăm cá lội nắng chiều trôi nghiêng.
Mình ên canh cánh niềm riêng,
Người dưng biết có nợ duyên mai này
Vũ Hùng
MƯƠI BỮA Ở ĐỨC PHONG
Làm sao quên được trong lòng,
Chuyến đi thực tế Đức Phong năm nào?
Ngày đầu chung lớp vui sao,
Giọng Bình, tiếng Quảng xì xào khen chê.
Vậy mà nghe miết cũng mê,
Nhưng nào có thấy hẹn thề chi đâu?
Đức Phong chống Mỹ đi đầu,
Cao Siêu huyền thoại cả câu chuyện dài.
Ngỡ chừng có một không hai,
Miền Nam anh dũng mấy ai sánh tày?
Đức Phong dương liễu xanh dày,
Rì rào sóng biển đêm ngày hoan ca.
Sinh viên theo nhóm dăm ba,
Lom khom gom lá về nhà nấu cơm.
Ngoài này đâu thấy đun rơm,
Nôn nao nhớ sợi khói thơm quê nhà.
Lần đầu thực sự đi xa,
Thôn nghèo thưa thớt Vân Hà yêu thương,
Ở đây mươi bữa lên đường,
Tòng quân dự bị chiến trường dẫu yên.
Mưa chiều Mộ Đức liên miên,
Nhớ bàn tay vẫy bên triền cỏ xanh.
Áo tơi, nón lá nghiêng vành,
Giọt mưa, khoé mắt giờ thành... chuyện xưa.
Chuyện xưa kể mấy cho vừa?...
Vũ Hùng
No comments:
Post a Comment