Nhà thơ Thuỳ Vy |
Trung Thu vùng cao
Không có lồng đèn chẳng thấy ông sao
đứa trẻ vùng cao tìm hơi ấm mẹ
lời ru lên nương sắc hương của nắng
hát cùng mặt Trời mặt Trăng
Chiếc bánh Trung Thu dòng nước cuốn phăng
cuốn tuổi thơ nước mắt
cuộn đớn đau trống vắng
mênh mông
hoang vu
Đứa trẻ vùng cao thiếu cả cơm rau
cả măng rừng cũng về với biển
mơ gì Trung Thu Lân Hội
chỉ mong nước lũ đừng về
Chiếc bánh Trung Thu còn ở xa tê.
Thùy Vy
Sao thế mẹ ơi?
(Bài viết sau khi xem hình ảnh sạt lở làng ở Trà My)
Mẹ ơi!
con không hiểu
sao lũ là đất
dưới chân con nứt trụt
trên đầu con dập vùi
Mẹ ơi! nước trong đất rất lành
ngọt thanh mát lạnh
sao như chiến trận
tung tác mọi miền.
Mẹ ơi! nước rất hiền
mỗi chiều thả thuyền kéo lưới
sao nay tức tưởi
vật vã ngày đêm
Con hiểu nước nhẹ tênh
khua tay thành điệu nhạc
nay đâu cũng thác
cuộn dòng máu tươi
Sao thế mẹ ơi!
Sao thế mẹ ơi!
Thùy Vy
Mẹ đâu rồi?
(Viết cho những đứa trẻ mất mẹ trong bão lũ)
Con không chịu được nỗi đau khi không còn mẹ
không vượt được thác ghềnh khi tuổi còn trẻ con
bóp nghẹt trái tim con trong gang tấc mất còn
giằng xé xác thân của mẹ
Mẹ ơi!
tiếng nấc của con có thấu trời xanh
đảo ngược thời gian
ngăn dòng lệ
trời cao kia đổ xuống đêm ngày
Mẹ đâu rồi?
hãy thức dậy chiều nay
ôm con nhé
ủ lòng con nhé
con không khóc mà hôn lên tóc mẹ
ngủ giấc nồng
yêu nhé mẹ của con.
Thùy Vy
No comments:
Post a Comment