Nằm trên giường bệnh
Có những nỗi nhớ, nhưng không hề muốn gặp lại
Vô tình bị tai nạn xe Honda
Trên giường bệnh, giữa đống lọ chai ngổn ngang bải hoải
Ê ẩm, nằm một mình nhấp nhổm nhấp nha
*
Chấp nhận bỏ một phần nhỏ cuộc đời để không mất đi toàn bộ
Thôi, cố tìm niềm vui trong những nỗi buồn
Nhưng cái gì đã thừa, thì sẽ lố
Ấp lẫm nỗi niềm, nhìn cửa sổ nằm đếm sợi mưa tuôn
*
Ngẫm nghĩ gần xa, quẩn quanh trên giường bệnh
“Hơn thua gì vài vòng bánh xe
Trên dằng dặc vòng đời đang đến”
Mà lý sự đôi co, những gút mắc màu mè
*
Ta đã đứng lên trong vòng tay bạn bè, dòng họ
Có rầy rà, nhưng vẫn cưu mang
Thằng bạn lính biển cũ đến thăm, vẫn bạc phếch vai áo như hồi đó
Nằm bệnh mà nhìn bạn bè, bỗng dưng xốn xang
*
Nắm lấy bàn tay chai sần dấu ghim từng nốt
Của bao đêm làm thuê, đan đệm lót giã cào
Thấy năm tháng dãi dầu, chúng mình chưa hề thui chột
Vẫn hồn nhiên cười, tiếng nắng vỡ lao xao …
Người đi qua mùa thu cũ
Lần theo cỏ rối tơ hoang lối cũ
Chợt đổ chiều nắng quái ngợp triền sông
Làn gió bấc ngang trời như ngưng tụ
Trong một nỗi buồn lưu cửu rêu phong
*
Đời đã đổi, sao mà chưa thành mới
Quẩn quanh rồi vẫn túi rỗng lòng không
Cháy bỏng niềm tin, tràn đầy khơi gợi
Một ngày mai người cũng sẽ mở lòng
*
Im ắng quá, mùa thu vàng quyến rũ
Khẩn khoản chiều vin đở bước liêu xiêu
Mây tứ xứ, một hôm nào quần tụ
Gió bấc lao xao, rộn cả màu chiều
*
Góc nắng lệch đường quen, ngày đã mỏi
Chiều chưa tàn, đêm chưa phải là đêm
Ai lặng lẽ bước một mình trơ trọi
Đưa ngày đi trên ngọn cỏ ngọt mềm
*
Tiếng con bìm bịp gọi triều nước lớn
Khắc khoải chiều trên bến nước mênh mông
Lấp lóa dòng trôi, rác rều lởn vởn
Gió lộng bến sông, nghe trĩu nặng lòng …
Nắng chiều thu
Chiều son rỗi
Một mình
Ngồi vin nắng
Nỗi niềm xa
Tím ngắt cả hoàng hôn
Chợt chiếc lá
Rớt
Thu vàng
phẳng lặng
Mà
Sóng lòng
Ai
Vun đổ
Dập dồn …
Đăm đắm nhớ một bóng ngày đã cũ
Nhởn nhơ bay, mây xám vắt lưng trời
Trôi đâu mất hương chiều đương bói nụ
Đâu biết hoàng hôn lặng lẽ rơi
Ngày tháng cũ cũng không hề vương lại
Một chút tình thơ dại ngày xưa…
Một chút gió vờn qua khu vườn vắng
Tiếng chim rơi lúc lỉu trong chiều
Em hái vội chùm dâu vàng chín mọng
Quang gánh đong đầy cả quảng đường xa
Anh đứng một mình bên đường lóng ngóng
Nắng quái chiều hôm, bẫng quyện mượt mà
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
thanhhungmtbb@yahoo.com.vn
No comments:
Post a Comment