Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Monday, July 26, 2021

TÌNH YÊU – PHẨM CHẤT MA LỰC CỦA CUỘC SỐNG - Lê Chung bình thơ Võ Thị Như Mai

 


TÌNH YÊU – PHẨM CHẤT MA LỰC 

CỦA CUỘC SỐNG

Cảm nhận của Lê Chung

về bài thơ của Võ Thị Như Mai:

CHUYỆN TÌNH YÊU


   Nếu không có Tình Yêu thì không có ma lực trong cuộc sống; cuộc sống vẫn giữ nguyên thường thường không được thắp sáng, không có ánh sáng nào được tỏa ra. Nó vẫn giữ nguyên như tảng đá. Không  giống như bông hoa tỏa ra ánh sáng , màu sắc và hương thơm. Tình yêu mang mọi điều đến cho cuộc sống. Nó mang màu sắc đến cho cuộc sống ; thế rồi con người không còn là trắng đen nữa, cuộc sống trở nên như cầu vồng. Tất cả mọi màu sắc, toàn bộ quang phổ của nó trở nên sẵn sàng . Bỗng nhiên con người tràn ngập ánh sáng  cứ như bóng tối chưa bao giờ tồn tại. Bóng tối không thể tồn tại cùng Tình Yêu: Nó chỉ tồn tại cùng với sự ghét bỏ, hận thù mà thôi.

      CHUYỆN TÌNH YÊU    

       chiều ơi

       sao mà nắng vàng như thế

       ngày mai ơi

       sao mà mây trôi thênh thang

       và tôi ơi

       những cây cầu bắc ngang

       chần chừ làm chi

       mà không sang bên ấy?

những câu chuyện vui tôi dành cho em đấy

hoa hồng dịu dàng tôi dấu vào tim

những giấc mơ đêm

ôi những giấc mơ đêm

sẽ chỉ cần vài giây

mình nắm tay nhau băng qua phố vắng

       sá chi những lời trách mắng

       sá chi những lời điêu ngoa

       tôi bận viết nốt bản tình ca

       để mình nhìn nhau mà hát

em như những nốt nhạc

tung tăng trên cánh đồng

đôi mắt nhìn mông lung

tôi lặng người mà ngắm

       mình yêu nhau

       ôi mình yêu nhau say đắm

       gần như là cuộc sống

       gần như là giấc mơ

nhưng

tôi phải trở về

trong những chiều bơ vơ

để lặng yên nhớ em

để mỗi đêm nghe trái tim biết khóc

để ngày qua ngày bạc thêm màu tóc

để em là người cuối cùng

trong quãng vắng đời hoang


Lời bình của Lê Chung

 Khổ thứ nhất :

chiều ơi

sao mà nắng vàng như thế

ngày mai ơi

sao mà mây trôi thênh thang

và tôi ơi

những cây cầu bắc ngang

chần chừ làm chi

mà không sang bên ấy?

   Khổ thơ này nói về thời điểm xuất hiện SỰ THẬTTÌNH YÊU để rồi nó tuôn trào trong thực tại của một con người đang yêu.

  Đó là khi không gian, thời gian và tâm thức của con người hòa quyện với nhau  thành một thể thống nhất

    Chiều ơi! Ngày mai ơi! Đó là những từ ngữ biểu cảm cho thời gian. Nắng vàng như thế, mây trôi thênh thang, những cây cầu bắc ngang, sang bên ấy là những từ ngữ diễn đạt không gian. Và tôi ơi! chần chừ làm chi, mà không sang bên ấy diễn tả những tâm trạng của con người. Một khi ba nhân tố đó cùng xuất hiện tại một thời điểm và chúng hòa hợp với nhau thì sự thật Tình Yêu sẽ tuôn trào trong thực tại của bạn. Đó không phải là quá trình của logic, đó là tồn tại, là hiện hữu, không liên quan gì với bất kỳ thứ  triết lý nào. Bỗng nhiên con người ở đây, bây giờ, trong sự tĩnh lặng quá sâu sắc đến mức bắt đầu nghe thấy lời thì thầm trong chính trái tim mình. Đó là một giọng nói nhỏ nhẹ, êm ái, nhắc nhở con người: Chần chừ làm chi mà không sang bên ấy, câu nhắc nhở này không phải của lý trí mà đó là tiếng nói của một trái tim sáng suốt, khi mà tâm trí ngừng tạo ra sự ồn ào, huyên náo và nó sẽ được con người nghe thấy.

  Ba khổ thơ tiếp theo:

những câu chuyện vui tôi dành cho em đấy

hoa hồng dịu dàng tôi dấu vào tim

những giấc mơ đêm

ôi những giấc mơ đêm

sẽ chỉ cần vài giây

mình nắm tay nhau băng qua phố vắng

sá chi những lời trách mắng

sá chi những lời điêu ngoa

tôi bận viết nốt bản tình ca

để mình nhìn nhau mà hát

em như những nốt nhạc

tung tăng trên cánh đồng

đôi mắt nhìn mông lung

tôi lặng người mà ngắm

mình yêu nhau

ôi mình yêu nhau say đắm

gần như là cuộc sống

gần như là giấc mơ

   Khi sự thật về Tình Yêu được khám phá, con người bắt đầu tiết ra hương thơm. Những phẩm chất tuyệt vời mà con người chưa bao giờ tình cờ nhận biết. Con người bắt đầu nhìn cuộc sống bằng đôi mắt của thi sĩ, bằng cái nhìn của họa sĩ, con người bắt đầu nghe những lời nói và âm thanh bằng đôi tai của người nhạc sĩ. Tất cả mọi nghệ thuật của loài người từ trước đến nay không phải là một cái gì đó khó có thể ra đời được, mà nó chỉ là sản phẩm phụ của những trái tim tha thiết yêu thương, bởi vì trái tim đằm thắm yêu thương sẽ trở thành sự sáng tạo. Nó sẽ rót chính nó vào tồn tại theo nhiều cách có thể, thông qua nhiều khía cạnh. Khi Tình yêu bắt đầu tuôn chảy trong trái tim bạn, bạn bắt đầu tạo ra hương vị của ma lực xung quanh bạn, sự tao nhã, mỏng manh, sự duyên dáng tinh tế bắt đầu tự nguyện xuất hiện.

   Ba khổ thơ này nói về sự giao cảm của Tâm thức, cuộc gặp gỡ bên trong tâm thức của của con người. Nói một cách cụ thể hơn đó là người đàn ông nay có khả năng gặp được người phụ nữ bên trong. Và cuộc gặp mặt với người phụ nữ bên trong là một cực đỉnh của bạn ấy, điều đó cũng mang đến niềm khoái cảm tuyệt vời.

  Trong cuộc gặp mặt với người phụ nữ bên ngoài, bạn sẽ chỉ có những cái nhìn thoáng qua (lâu nhất là khoảng 15 đến 30 phút). Nhưng khi bạn gặp với người bên trong, thì điều đó nó sẽ trở thành trạng thái của bạn mà không phải thoáng qua, vì nó không bị thời gian và không gian bên ngoài chi phối ảnh hưởng đến, bạn hoàn TỰ DO mà không ai có thể cản trở được. Nó giữ nguyên với bạn, nó đợi chờ bạn, nó trở thành hương thơm của chính bạn, vì thế mà có hai câu thơ :

gần như là cuộc sống

gần như là giấc mơ

  Đến khổ thơ cuối:

  nhưng

tôi phải trở về

trong những chiều bơ vơ

để lặng yên nhớ em

để mỗi đêm nghe trái tim biết khóc

để ngày qua ngày bạc thêm màu tóc

để em là người cuối cùng

trong quãng vắng đời hoang

   Liên hệ một chút với thi nhân Hàn Mặc Tử .

  Trong bài thơ: MÙA XUÂN CHÍN của Hàn Mặc Tử, khổ thơ cuối là :

  Khách xa gặp lúc mùa xuân chín

  Lòng trí bâng khuâng SỰC NHỚ nàng

  Chị ấy năm nay còn gánh thóc

  Dọc bờ sông trắng năng chang chang .

  Từ  SỰC NHỚ  là một từ đắt giá nhất của cả khổ thơ, thì ở đây cũng vậy, chúng ta thấy từ  NHƯNG  cũng có một sức biểu cảm như thế, nó là ranh giới giữa ánh sáng và bóng tối, ranh giới giữa thiên đường và địa ngục, ranh giới giữa không-tâm trí và tâm trí.

  Cũng giống với nhân vật CHỊ ẤY, nhân vật TÔI của bài thơ này, anh ta chắc chắn là phải hoàn thành tất cả những nhiệm vụ GÁNH THÓC của mình trong những hoàn cảnh vô cùng nghiệt ngã của cuộc đời thật nơi trần gian (nhiều khi còn khổ hơn là gánh thóc trên dọc bờ sông trắng nắng chang chang ) điều đó được thể hiện qua những cụm từ ngữ sau:

 Những chiều bơ vơ, trái tim biết khóc, ngày qua ngày bạc thêm mái đầu,  quãng vắng đời hoang……

  Cuối cùng, Tình yêu là ma thuật, tình yêu là tôn giáo, bất kỳ điều gì chạm đến một trái tim tràn ngập yêu thương thì cũng đều được biến đổi thành  VÀNG,  thậm chí nếu bùn mà được chạm bởi Tình Yêu thì ngay lập tức những bông hoa sen bắt đầu phát triển. Tình Yêu là một ma thuật kỳ diệu nhất trên đời, sức mạnh ma thuật, và những người biết Tình Yêu là những người ma thuật.

LÊ CHUNG

No comments: