GIỌT LỆ
Giọt rượu
nào đọng lại
Trong ly đời lạnh căm
Nằm buồn như giọt lệ
Khóc duyên tình trăm năm
Trong ly đời lạnh căm
Nằm buồn như giọt lệ
Khóc duyên tình trăm năm
Không
đành tâm uống cạn
Không đành tâm rót đầy
Men phai màu quên lãng
Hương xưa còn ngất ngây
Không đành tâm rót đầy
Men phai màu quên lãng
Hương xưa còn ngất ngây
Không
đành tâm uống cạn
Rượu cháy bỏng vành môi
Ta đem tình vô tận
Gửi vào tim đất trời
Rượu cháy bỏng vành môi
Ta đem tình vô tận
Gửi vào tim đất trời
Không
đành tâm uống cạn
Giọt lệ tình phai phôi.
Giọt lệ tình phai phôi.
L.V.T.
GIỌT LỆ TÌNH DUYÊN
Năm mươi năm không hẹn hò
Không thương nhớ chẳng đợi
chờ gì nhau
Đất trời tàn cuộc bể dâu
Mà sao tình vẫn một màu
tang thương
Năm mươi năm chuyện tình
buồn
Có người ngồi giữa mù
sương đất trời
Uống sương thay lệ của
người
Lệ tan vào máu, lệ vùi
trong tim
Trời ơi giọt lệ tình duyên
Chảy về đâu giữa mông mênh
bụi hồng?!
L.T.V.
SẼ CÓ LÚC
sẽ có lúc em quên điều đáng nhớ
một đôi khi ta nhớ cái nên quên
trần gian hỡi trăm năm là bé nhỏ
chuyện nhớ quên sao lẫn lộn vô
chừng
sẽ có lúc em đi là đi mãi
ta ngu ngơ lẩn thẩn chạy vòng
vòng
ôi kim cổ qua muôn ngàn giông bão
ta bạc đầu tơi tả áo thanh xuân
sẽ có lúc nơi bến bờ xa lạ
cuộc buồn vui không vướng bận
trong đời
chiếc thuyền nhỏ đưa em về muôn
ngã
không dòng sông nào là của riêng
tôi
sẽ có lúc đêm tàn trăng thiếu phụ
câu thơ xưa chừng nhạt ý phai lời
ta khờ dại gọi tên người dưới mộ
tiếng dội vào đá núi lạnh sương
rơi
sẽ có lúc nơi cuối đường sinh
diệt
nợ phù hoa em trả lại muôn trùng
ta những tưởng trong phút giờ ly
biệt
em mang theo chút kỷ niệm sau
cùng
ôi trọn kiếp cứ mơ hồ ảo tưởng
cuộc trần gian phù phiếm có ra gì
khi ôm chặt biết bao là ước vọng
bỗng một chiều gió cuộn khói
sương đi
điều đẹp nhất chẳng còn ai giữ
lại
nến bi thương tôi thắp lệ hai
hàng
đã đến lúc ra đi là đi mãi
ai vá giùm cho kín áo tang thuơng
thôi dẫu nhớ dẫu quên đừng vướng
bận
cõi trăm năm hiu hắt bóng con
người
em với ta như muôn ngàn số phận
lạc thiên thu giữa hệ luỵ đầy vơi
Lê Văn Trung
(Thơ Tình
Miền Nam, Thư Ấn Quán 2008)
No comments:
Post a Comment