Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Sunday, March 29, 2020

GIỌNG CỐ HƯƠNG - MacDung đọc thơ Nguyễn Hồng Linh


                                    

GIỌNG CỐ HƯƠNG                                                   


Người con gái gốc Việt sống tại Đức, tôi có duyên quen biết thông qua một người bạn đã thể hiện mình qua nhiều thi tác càng lúc thêm thuyết phục. Không biết niềm ly xứ ẩn chứa bao nỗi buồn khiến nhà thơ Nguyễn Hồng Linh mở ra một dòng tình thi nao lòng người đọc. Biết cô đã lâu, nhưng mỗi khi tiếp cận thơ tình lại ngỡ như sơ giao với bao điều mới mẻ.
Phải nhìn nhận khách quan mới thấy Nguyễn Hồng Linh rất chịu khó trong cách thể hiện và thơ cô bao giờ cũng đạt độ mượt khiến người tiếp cận dễ nhớ. Thơ sở dĩ được ghi nhận vào não bộ tốt bởi vần, điệu và hầu như khi chạm vào cảm xúc ai nấy đều mau chóng cất giữ vào trái tim. Chính vì điều này những danh thi bao giờ cũng vượt thời gian bất chấp văn bản. Rung cảm tạo ra sự chuyển động dẫn dắt cảm xúc theo tứ thơ, mạch ý… Người thưởng thức như hòa mình vào con chữ rồi say… Thi gia kim, cổ đã chứng minh cho điều này. 
Sự tận tình với thơ cho thấy cô gái gốc Việt vẫn nặng nợ với nước non, với những mối tình dằn vặt đêm dài rồi bỗng chốc hóa thân thành vần điệu. Ảnh hưởng lối sống phương Tây, tác giả không giữ thói quen trần tình e ấp, cứ rực lửa theo cảm xúc rồi dẫn đến cao trào. Rất nhiều bài thơ cho thấy Nguyễn Hồng Linh “thật” với cảm xúc và đôi khi tặng “sắc hồng” cho những ai tham gia câu từ. Tình yêu vốn có khổ đau nhưng không thể chối bỏ tính “lạc thú”! Vậy hà cớ chi phải phủ nhận một sự thật để kiếm tìm tâm sự thẹn thùng? Sức mạnh nội tại của nhà thơ từ đó khai sinh.
Chất trữ tình đạt được bởi độ nhạy khi nắm bắt thẩm mỹ từ - Nguyễn Hồng Linh cho thấy những gì đạt được là do sự cần mẫn học tập và tra cứu kiến thức. Chính thói quen này tạo nên một tác giả trong thời gian ngắn đến với thơ đã có sự vượt trội và nổi lên trên cộng đồng mạng được nhiều người biết đến.
Thuyền tình dù khổ đau nhưng yêu thương chưa kết thúc. Còn đó vẫn là đau đáu khát khao của cô gái đi khai phá, vun vén, nhắc nhở hạnh phúc chia lìa… Và nước mắt có khi rơi xuống cho những điều từng trải qua…


Mạnh mẽ nhưng có lúc sướt mướt. Âu sầu lại đôi lúc lạc quan. Tình thi Nguyễn Hồng Linh trở nên giàu cung điệu, có sức quyến rũ người đọc.
“Khúc ca ong bướm say
Chàng ru em tháng ngày
Đam mê tình rực cháy
Giờ chỉ là... thoáng mây
Nguyệt cầm ngân đâu đây
Giọt lệ đong trăng đầy
Nụ cười... rơi mắt cay
Ừ thôi! Tình khóc vay…”
(Người ơi! Người có hay…)
Khoa học kỹ thuật phát triển xóa đi khoảng cách giữa các dân tộc. Sự giao thoa về văn hóa khiến tình cảm con người trở nên gần hơn và phạm trù tình yêu từ đó cũng mở rộng. Tình yêu thời hiện đại không còn tuổi tác – Ai cũng có quyền yêu – Càng xa càng dễ yêu… Và nhung nhớ cứ mênh mông… Phản ảnh đầy đủ những điều này, tác giả thơ ngày nay cứ bung tấm lụa cảm xúc đi chinh phục khách yêu thơ, Nguyễn Hồng Linh chính là một trong số ấy!
Hồn của thơ rốt ráo là cảm xúc. Chạm được vào cảm xúc chính là điều tác giả luôn hướng đến. Mạch nguồn cảm xúc ai giàu, con đường khai phá càng rộng mở…
“Vỏ sò ơi! 
Sao không đem giấu 
Cuộc tình đầy cháy bỏng ngàn khơi
Dã tràng ơi! 
Sao xây cát hoài vô vọng
Nghìn năm biển động cuốn tình trôi
Còng gió ơi!
Sao lang thang một mình biển vắng
Gửi tình vào cát trắng miên man
Em giấu lời tình tự giữa gió ngàn 
Lâu đài cát! Dưới ánh trăng vàng dát bạc…”
(Lời tự tình trên biển)
Khả năng thuyết phục phụ thuộc vào độ kiên nhẫn và sáng tạo, nhà thơ Nguyễn Hồng Linh cho thấy tình yêu con chữ giúp cô đang vững bước. Không gian tình yêu do sự lựa chọn có vẻ hợp với cô gái sống tại Đức quốc nhưng ngày đêm cất “giọng cố hương”!...
Tình yêu vốn đa sắc! Cho màu như thế nào thuộc về người nghệ sĩ. Bảng màu Nguyễn Hồng Linh xem ra rất phong phú.
“Em ngồi 
hong tóc mây hồng
Dưới giàn thiên lý trổ bông hoa vàng
Hương nồng 
thoang thoảng bay ngang
Bên thềm rêu cũ đợi chàng ghé thăm…”
(Tóc rơi phím ngọc)
Với thi phẩm Tóc Rơi Phiến Ngọc ra mắt, tôi tin rằng chặng đường đến với thơ của Nguyễn Hồng Linh đang mở ra để cô gái xa xứ lần về với cố hương. Có nhiều loại Tình cần sự diễn đạt, nhưng phải chăng đối với tác giả Tình Yêu dành cho Quê Hương vẫn thượng tôn bằng văn học đất mẹ trường tồn.
Cảm ơn nữ sĩ Nguyễn Hồng Linh đã cho tôi được đọc và ghi nhận vài dòng cảm xúc gửi đến mảng văn học xa xứ nhưng khát khao cống hiến cho quê nhà. Dù khác biệt nhiều thứ về kinh tế và chính trị giữa các quốc gia nhưng Văn Học vốn không biên giới… Và Tình Yêu lại càng không có sự phân đo nào.
Chúc tác giả luôn thành công và cống hiến cho bạn đọc những áng thơ hay đầy lãng mạn…


Kết thúc bài viết tôi xin trích dẫn một áng thơ trong Mô Ngư Nhi – Nhạn Khâu của nhà thơ, nhà sử học Nguyên Hiếu Vấn cuối thời Nam Tống.
"Hỡi thế gian tình là chi mà khiến đôi lứa hẹn thề sống chết. 
Trước đây trời Nam đất Bắc, nắng mưa gió rét vẫn có nhau. 
Trải qua thời gian bên nhau đẹp đẽ, ly biệt thật đau lòng. 
Chung quy vì si tình như đôi nam nữ. 
Hãy nói cho ta, từ nay sớm chiều qua ngàn núi tuyết, lẻ bóng đơn độc, biết đi đâu về đâu…"

                                                       VL – 7.11.2019
                                                           MacDung

No comments: