Chùm thơ Hoàng Yên Linh
Người tiều phu già bên
dòng Sông Bé
Người tiều phu già
Mời tôi chung nước vối
"Ngỡ chú an vui nơi xứ lạ quê người
Mấy chục năm rồi
Tôi mòn mỏi kiếp tiều phu
Cảm ơn chú về thăm người bạn cũ..."
Chuyện người bạn già
Nhắc tôi tháng năm lưu xứ
Củ sắn...rau rừng
Cơn sốt dữ miền Đông
Những tháng năm gặm mòn đời tuổi trẻ
Những buồn đau tủi nhục ê chề...
Không rượu không trà bên ly nước vối
Người bạn già dõi mắt ngóng xa khơi
Tôi đã về đây
Tóc hai ta chín sợi bạc cả mười
Cám ơn bạn cưu mang thời khốn khó.
Tôi đã về đây
Vẫn đôi bàn tay trắng
Đời chẳng bao dung cho một kiếp người
Đôi bạn già tâm sự cứ đầy vơi...
Hoàng Yên Linh
Trăng Muộn
Rượu rót tràn ly mà chẳng uống
Nhớ tình nhớ bạn nhớ quê hương
Đời cứ chông chênh muôn vạn nẻo
Mới hay tóc đã úa sương chiều.
Này cố tri đôi bờ xa ngái
Đêm nay ta đối ẩm mình ta
Trăng đã xế rồi soi bóng ngã
Cung sầu cung nhớ vẫn chưa nguôi.
Thôi chỉ mình ta mòn mỏi đợi
Trăm năm ai tránh được lối về
Không tình không bạn đời xa xứ
Còn cố nhân nào trong giấc mơ.
Hoàng Yên Linh
Nửa Vầng Trăng
Tôi để lại nửa vầng trăng khi xa xứ
Nửa trăng nghiêng theo trọn cả cuộc đời
Mảnh đất quê buồn nơi có vầng trăng đợi
Có bến đò đưa đón buổi chợ phiên.
Tôi bước sông hồ cay đắng triền miên
Tóc đã bạc vẫn ngậm ngùi cố xứ.
Tôi xa quê để lại hàng cau lã ngọn
Xa cánh diều xa khúc dân ca
Nhớ đêm trăng vằng vặc lũy tre ngà
Nhớ tiếng võng ru hời trưa hè đêm vắng.
Tuổi đời trên vai qua tháng năm mưa nắng
Tôi tìm về ruộng lúa cánh cò xưa
Mấy thằng bạn chăn trâu một thời tắm nắng
Gặp lại nhau bên ly rượu buồn vô hạn
Chữ nghĩa chất đầy mà đời hoạn nạn
Không biết gì lại thấy vui hơn.
Sao tôi nghe nửa vầng trăng nghèn nghẹn
Đất quê mình biết còn nghĩa còn duyên.
Mấy cô bạn ngày xưa một thời ươm mộng
Nay bỏ quê biền biệt chốn quê người
" Áo anh sứt chỉ đường tà ... "
Có phải khúc hát xưa đã chìm vào quên lãng
Tôi nghe có chút gì xa vắng
Nửa trăng chờ
Không ghép lại trăng xưa.
Hoàng Yên Linh
Người tiều phu già
Mời tôi chung nước vối
"Ngỡ chú an vui nơi xứ lạ quê người
Mấy chục năm rồi
Tôi mòn mỏi kiếp tiều phu
Cảm ơn chú về thăm người bạn cũ..."
Chuyện người bạn già
Nhắc tôi tháng năm lưu xứ
Củ sắn...rau rừng
Cơn sốt dữ miền Đông
Những tháng năm gặm mòn đời tuổi trẻ
Những buồn đau tủi nhục ê chề...
Không rượu không trà bên ly nước vối
Người bạn già dõi mắt ngóng xa khơi
Tôi đã về đây
Tóc hai ta chín sợi bạc cả mười
Cám ơn bạn cưu mang thời khốn khó.
Tôi đã về đây
Vẫn đôi bàn tay trắng
Đời chẳng bao dung cho một kiếp người
Đôi bạn già tâm sự cứ đầy vơi...
Hoàng Yên Linh
Trăng Muộn
Rượu rót tràn ly mà chẳng uống
Nhớ tình nhớ bạn nhớ quê hương
Đời cứ chông chênh muôn vạn nẻo
Mới hay tóc đã úa sương chiều.
Này cố tri đôi bờ xa ngái
Đêm nay ta đối ẩm mình ta
Trăng đã xế rồi soi bóng ngã
Cung sầu cung nhớ vẫn chưa nguôi.
Thôi chỉ mình ta mòn mỏi đợi
Trăm năm ai tránh được lối về
Không tình không bạn đời xa xứ
Còn cố nhân nào trong giấc mơ.
Hoàng Yên Linh
Nửa Vầng Trăng
Tôi để lại nửa vầng trăng khi xa xứ
Nửa trăng nghiêng theo trọn cả cuộc đời
Mảnh đất quê buồn nơi có vầng trăng đợi
Có bến đò đưa đón buổi chợ phiên.
Tôi bước sông hồ cay đắng triền miên
Tóc đã bạc vẫn ngậm ngùi cố xứ.
Tôi xa quê để lại hàng cau lã ngọn
Xa cánh diều xa khúc dân ca
Nhớ đêm trăng vằng vặc lũy tre ngà
Nhớ tiếng võng ru hời trưa hè đêm vắng.
Tuổi đời trên vai qua tháng năm mưa nắng
Tôi tìm về ruộng lúa cánh cò xưa
Mấy thằng bạn chăn trâu một thời tắm nắng
Gặp lại nhau bên ly rượu buồn vô hạn
Chữ nghĩa chất đầy mà đời hoạn nạn
Không biết gì lại thấy vui hơn.
Sao tôi nghe nửa vầng trăng nghèn nghẹn
Đất quê mình biết còn nghĩa còn duyên.
Mấy cô bạn ngày xưa một thời ươm mộng
Nay bỏ quê biền biệt chốn quê người
" Áo anh sứt chỉ đường tà ... "
Có phải khúc hát xưa đã chìm vào quên lãng
Tôi nghe có chút gì xa vắng
Nửa trăng chờ
Không ghép lại trăng xưa.
Hoàng Yên Linh
No comments:
Post a Comment