Tác giả Thủy Điền
Đêm Mơ
Giữ đêm, mơ thấy ngày hồng
Có bầy chim nhỏ lượn vòng quanh ta
Đùa vui bên gốc phượng già
Hỏi han, líu lót. Sao mà ngồi đây ?
Một mình giữa buổi nắng gay
Gương buồn ẩn lệ chẳng ai thương giùm
Chim đây nước mắt thôi, ngưng
Ta cùng vui nhé; xin đừng làm ngơ
Giật mình toàn gối, chăn tơ
Chim đâu không thấy bơ phờ mặt hoa
Bao nhiêu lời nói ngọc ngà
Bấy câu an ủi bay xa mất rồi
Đêm mơ để lại đơn côi
Một người con gái thương người bao năm
Đơn phương tình gởi gối nằm
Canh ba hiu hắt. Hỏi chàng có hay?
Thủy Điền
12-06-2017
Tình Cờ - Khơi Lại Nỗi Đau
Tình cờ chung một chuyến tàu
Tình cờ ta lại gặp nhau "Ngỡ ngàng "
Em giờ tay dắt con đàn
Còn tôi cô lẻ, lang thang khắp trời
Tình cờ tôi gặp lại người
Mười năm xa cách mừng ơi là mừng
Buồn vui thuở ấy hiện dưng
Tôi- em bốn mắt giọt lưng, giọt đầy
Tình cờ sao giữa chốn nầy
Tình ơi! Tình hỡi, còn say thắm nồng
Ngày xưa sao vội lấy chồng
Bỏ tôi ở lại giữa dòng cô đơn
Đêm về còn lại tiếng đàn
Tiếng ca, tiếng hát em mang đi rồi
Cuộc đời cứ ngỡ cuốn trôi
Bao nhiêu kỷ niệm mình tôi ôm sầu
Tình cờ ta gặp lại nhau
Đời khơi trở lại nỗi đau ngày nào.
Thủy Điền
12-06-2017
Người Buồn. Thử Hỏi ? Thơ Nào Có Vui
(Kính Tặng NT Tịnh Đàm)
Mới quen, nhưng có chút tình
Đọc thơ “ Có lẽ “ Bạn mình chẳng vui
Luôn mang tâm sự, bùi ngùi
Bao năm dùi dập cuộc đời đắng cay
Nào đời- tình lẫn cả hai
Đuổi đeo, đeo đuổi năm dài không buông
Nhìn anh gương mặt nét buồn
Thơ anh như lệ đang tuôn má gầy
Nhớ thời trai trẻ, trẻ trai
Cũng như anh đó, nhớ hoài ngàn năm
Cũng lênh đênh, cũng thăng trầm
Mà thành Thi sỹ giống anh. Không ngờ
Nhờ văn, nhờ bút, nhờ thơ
Nên lòng tỏa bớt nỗi đau năm nào
Nhìn anh, nghĩ trước, suy sau
Người buồn, thử hỏi thơ sao không buồn.
Thủy Điền
11-06-2017
Tạm Bợ
Khói chiều nghi ngút bay
Đời "Tạm bợ " Qua ngày
Sống rày đây mai đó
Chẳng chút gì tương lai
Đêm cũng giống như ngày
Sáng quăng lưới, kéo chài
Chiều tấp vào bến cạn
Bên bát chè rai rai
Quê hương nào có thấy
Xứ sở ai có hay
Lênh đênh trên sóng nước
Bồng bềnh, gió lung lay
Cuộc đời như thế đấy
Ngày chỉ thấy toàn mây
Đêm về nghe sóng vỗ
Vây phủ tấm thân gầy.
Thủy Điền
11-06-2017
Vội Vã
Chưa tháng bảy sao em trông lá đỗ
Làm thơ buồn trời đã sắp sang thu
Cây phượng hồng đang nở đứng im ru
Con Ve nhỏ cũng lắc đầu ngưng tiếng réo
Chưa tháng bảy mà sao em đuổi khéo
Mùa hạ nầy! Mi hãy vội qua mau
Để ta quên chuyện cũ thuở năm nào
Thuở, ngày ấy tim ta từng đau nhói
Thuở, biết yêu nhưng lặng câm không nói
Để cánh tình hờ hững vội bay xa
Chưa tháng bảy sao em nôn nao quá
Cứ trông nhìn ra ngõ ngắm thu rơi
Thèm một mình đi dưới lá vàng bay
Bên tiếng gió vuốt ve tình cô độc
Bên giọt mưa sẻ chia từng tiếng khóc
Chưa tháng bảy mà dường như cơn lốc
Đang cuộn vào xao động quả tim non.
Thủy Điền
10-06-2017
Than thở
Qua sông mới biết sông dài
Có đi mới thấy mòn hài, mỏi chân
Lớn khôn cất bước theo chồng
Làm dâu thiên hạ đụt, trong hai màu
Tháng năm sống cảnh khổ đau
Bên người xa lạ tiếng vào, lời ra
Mới càng thương lũ em nhà
Ngày ngày hai buổi lân la bên thềm
Chỉ nghe những tiếng dịu êm
Toàn nhìn những cảnh êm đềm bên nhau
Ngày xưa em ngã chị đau
Bây giờ chị ngã ai nào xót thương.
Thủy Điền
09-06-2017
No comments:
Post a Comment