Nhà thơ Hoàng Anh 79 |
HOÀNG ANH 79
Tác
Phẩm &Tác Giả
*
M.Loan
Hoa Sử & Chu Vương Miện
thực
hiện
*
Bút
danh Hoàng Anh 79.
Tên
thật Hồ Mạnh Phi Hùng.
Năm
sinh 14.09.1973.
Địa
chỉ mail: homanhphihung.mt@gmail.com.
Điện
thoại: 0918239523
Blog: hoanganh79.blogspot.com.
Một
số bài thơ được đăng trên tạp chí Văn Nghệ Châu Đốc
và in chung trong các tuyển tập thơ. Cộng tác vói
nhiều trang web, blog Văn Học Nghệ Thuật.
-
Em
bỏ cả trời mơ ước xưa
có
hay nắng tắt chuyển sang muà
tóc
thề em thả qua sông rộng
còn
nhớ đường về trong gió mưa
ta
đã xa thời yêu dấu yêu
hàng
cây trút lá đổ muôn chiều
đèn
treo phố nhỏ vàng thương nhớ
trăng
ngủ bên đồi cỏ quạnh hiu
(Như
cánh chim buồn, trang 138)
Thế
thôi, chả khác gì nhà thơ Tạ Hữu Thiện:
Ai
lớn lên không từng yêu đương
Ai biết yêu không từng hò hẹn
Việc ấy lẽ thường.
Tôi đã từng yêu, từng chán nản
Không bao giờ thấy nguội con tim
Không bao giờ thoả mãn
Khát khao Em, tôi vẫn gắng công tìm.
Ai biết yêu không từng hò hẹn
Việc ấy lẽ thường.
Tôi đã từng yêu, từng chán nản
Không bao giờ thấy nguội con tim
Không bao giờ thoả mãn
Khát khao Em, tôi vẫn gắng công tìm.
Rồi
lại theo chân nhà thơ Chế Vũ "Hồ Xuân Tịnh":
-
Anh biết tìm em ở đâu?
Chẳng
lẽ tìm em trên hết địa cầu
Trở
lại với thơ Hoàng Anh:
Em
có về Cẩm Giang chốn cũ
nghe
sóng ru điệu nhớ bao ngày
cầu
Quan đó những lần hò hẹn
ngọn
tóc thề thả gió chiều bay
anh
đã lỡ làm thân cố tứ
như
cánh chim chưa hẹn quay về
ai
biết được thời gian bóng ngả
vẫn
chưa tàn một giấc ngủ mê
(Nắng
Tây Ninh, trang 139)
Từ
Gò Dầu đến Dên Dên "Thạnh Đức", nơi đồn
điền cao su xanh bạt ngàn, đi khoảng chừng 30 cây số là
tới Cẩm Giang, xứ của tre trúc, tầm vông kế cận ngã
ba Giang Tân, một lối đi thẳng là thị xã Tây Ninh, còn
rẽ bên phải là tới Long Hải, đi thêm là chợ Hòa
Thành, "Tòa thánh Tây Ninh". Mưa Cẩm Giang là những
cơn mưa phùn lai rai rất nên thơ, mà mưa cả ngày.
Hoàng
Anh là người làm thơ sau này đương đại, nhưng thơ của
anh lại thoang thoảng thơ tiền chiến trước năm 1945 và
thơ giai đoạn 1954-1975. Noí rằng cổ điển thì không mà
nói là thơ tân cổ điển cũng không nốt, tuy trong những
dòng thơ bẩy chữ, cũng có nhiều cái lạ, cái tình tứ,
cái âm vận và gia từ cũng nhẹ nhàng phong phú. Còn về
ý thì từ xưa cho tới bây giờ thơ Tình thì có nhiều
người làm, không thơ Tình thì thơ Quê Hương, thơ Nhân
Loại, thi sĩ vốn là cái Nòi Tình, tình là đứng đầu
trước tiền - tù - tội [bốn t], thi sĩ ưu tiên cái đầu
tiên, còn ba cái sau thì không bao giờ màng tới, ai muốn
dành thì dành, chuyện làm thơ và chuyện đọc thơ. Không
phải ai làm thơ cũng hay, mà người đọc thơ không phải
ai cũng hiểu thơ đồng cảm với thơ, đôi khi trống đánh
xuôi kèn thổi ngược tréo cẳng ngỗng, ông nói gà bà
nghe vịt. Thơ cũng như Nhạc, toàn là cảm tính, mỗi
người có mỗi sở thích khác nhau, không ai giống ai, mỗi
người làm thơ là một cái rốn vũ trụ, vô cùng vĩ
đại, vô cùng tự do, muốn nói gì thì nói và muốn viết
gì thi viết.
-
Bầu
rượu đế phải đâu nước mắt
sao
vẫn cay vẫn đắng và nồng
uống
đi anh một lần tới bến
ta
già rồi biết gặp lại không
mai
tôi đi mang nhiều nhung nhớ
đêm
Mỹ Tho sương trắng lạnh rơi
bài
thơ gởi theo sầu vạn cổ
chờ
nghe anh một cuộc luân hồi
(Sông
Tiền Với Bạn Hữu, tặng nhà thơ Kha Tiệm Ly, trang 141)
Hành
trình qua thơ Hoàng Anh, thoang thoảng một ít bài, thấy
con đường thi ca của nhà thơ còn quá dài, quá rộng,
không thể kết luận vội vàng ngay từ bây giờ, nhưng
qua ý thơ tứ thơ và chất thơ toát ra cho người đọc
hiểu đựợc cái ý chí ngang tàng của một lãng tử
giang hồ bất cần đời của một nhà thơ tưổi trẻ tài
hoa.
M.Loan
Hoa Sử & Chu Vương Miện.
CHÙM THƠ HOÀNG ANH 79
ĐỒI
GIÓ TRĂNG
Ru
ta chén rượu mềm môi
Ngủ
say đi nhé trên đồi gió trăng
Buồn
rơi theo lối ăn năn
Bây
giờ chỉ khói sương giăng mịt mù
Đâu
rồi mắt biếc tiểu thư
Tình
trôi xa lắc tàn thu mấy mùa
Còn
yêu chi nụ cười xưa
Để
mình hiu quạnh giọt mưa rớt lòng
Nhớ
chi một chút hương nồng
Đêm
nằm rượu chảy lớn ròng tim, đau
Trả
đời lại gánh công hầu
Mà
ta trót nợ bên cầu chiêm bao
Trả
em cái vẫy tay chào
Câu
kinh sớm tối nhiệm mầu ta ru
Cuối
đường còn mớ phù du
Đưa
tay bám víu mà cưu mang mình
Lỡ
rồi thôi kiếp phù sinh
Sông
hồ rộng lớn mà tình đơn côi
Tàn
đêm chén rượu đầy vơi
Em
ơi có biết đất trời điêu linh !
Ngày
13/12/2016
HOÀNG
ANH 79
TRĂNG
TÀN ĐÊM HỒNG NGỰ
Buồn
làm chi để mưa rơi ướt lối
Mưa
bay bay bong bóng vỡ trên sông
Con
cá lội trắng đồng mùa nước nổi
Cánh
hoa rơi trôi dạt phía Tân Hồng
Bao
lâu rồi ta không về Cao Lãnh
Chắc
đường xưa thăm thẳm dấu hương yêu
Sắp
vào đông nên trời hiu hiu lạnh
Nhớ
em xa nghe lá rụng muôn chiều
Ta
nợ em bài thơ tình chưa trả
Em
nợ ta khung trời tím mộng mơ
Ta
nợ nhau giữa dòng đời nghiệt ngã
Trả
chưa xong và trả đến bao giờ
Cũng
cám ơn em cho ta hi vọng
Chút
rong rêu cứ ngỡ cả trời xanh
Thì
đã quen đời một mình một bóng
Giấc
mơ xưa xem như chuyện dỗ dành
Đừng
ngậm ngùi trăng tàn đêm Hồng Ngự
Khóc
hay cười cũng tiếp tục cuộc chơi
Em
nhớ chi gã giang hồ lãng tử
Như
chim đêm gãy cánh một phương trời !
NGÀY
11/10/2016
HOÀNG
ANH 79
***
CHÙM THƠ HOÀNG ANH 79
***
CHÙM THƠ HOÀNG ANH 79
TIỄN
EM VỀ BUÔN HỒ
Em
đi về với Buôn Hồ
Con
đường bụi đỏ mịt mờ cao nguyên
Đêm
nghe mưa dạt ngoài hiên
Chắc
gì em nhớ nắng quen đồng bằng
Em
về phố núi sương giăng
Đồi
khuya hiu quạnh giọt trăng cuối mùa
Rượu
nồng đã nhạt môi xưa
Thôi
thì cạn chén ta đưa tiễn người
Tóc
thề em thả ra khơi
Ta
còn ở lại với trời hư không
Có
loài hoa rụng bên sông
Nước
theo đường nước chia dòng bể dâu
Còn
ta em cứ quên mau
Nhớ
chi cái kẻ đa sầu viển vông
Dường
như có lệ trong lòng
Khóc
cho ai giữa mùa đông lạc loài
Chiều
nghiêng cánh nhạn mồ côi
Bay
trong mưa gió về nơi xa nào
Ừ
tình là giấc chiêm bao
Sao
đêm tà tịch ta gào tên em!
Ngày
9/12/2015
Hoàng
Anh 79
QUÁN
CŨ KHÔNG EM
Quán
cũ không em giờ lặng lẽ
Đèn
treo phố nhỏ ướt mưa nhoà
Chắc
em đêm với dòng dư lệ
Khóc
gã giang hồ biền biệt xa
Ai
bảo em yêu thu vàng úa
Tình
sầu như chiếc lá chiều rơi
Trăng
mái lầu cao chia hai nửa
Ta
nửa đơn côi một góc trời
Ai
bảo em yêu đông lạnh giá
Đời
ta ướt sũng dưới mưa tuôn
Mai
kia mình trở nên xa lạ
Dòng
tóc mây bay có sợi buồn?
Ai
bảo em yêu ta khốn khó
Gót
chân mòn mỏi khắp sông hồ
Cuộc
tình rồi sẽ như sương gió
Rớt
lại bên cầu chút hư vô
Ai
bảo ta yêu em thiếu phụ
Đêm
về thui thủi một mình ta
Quán
cũ không em ly rượu nhạt
Chợt
nghe tiếng quốc dặm trời xa !
Ngày
22/8/2016
HOÀNG
ANH 79
No comments:
Post a Comment