Ảnh tác giả |
10 TÌNH KHÚC BIỂN
1. HÀ TIÊN GIÓ TRỞ MÙA
Anh thả nắng riêng anh
Rắc hoa vàng trên tóc
Hạt mưa đời long lanh
Mắt em dờn dợn khóc
Anh hóa thân áng mây
Che đời em hạnh phúc
Những nhịp sóng ru nhau
Cũng làm em thổn thức
Chiều nay về với biển
Hà Tiên gió trở mùa
Dáng em nhòa bóng núi
Chạnh lòng cơn mưa thưa
Xin gởi chút tình riêng
Theo hương trời bát ngát
Tiếng chuông ngân chiều êm
Nhập hồn Chiêu Anh Các
Anh thả nắng riêng anh
Rắc hoa vàng trên tóc
Hạt mưa đời long lanh
Mắt em dờn dợn khóc
Anh hóa thân áng mây
Che đời em hạnh phúc
Những nhịp sóng ru nhau
Cũng làm em thổn thức
Chiều nay về với biển
Hà Tiên gió trở mùa
Dáng em nhòa bóng núi
Chạnh lòng cơn mưa thưa
Xin gởi chút tình riêng
Theo hương trời bát ngát
Tiếng chuông ngân chiều êm
Nhập hồn Chiêu Anh Các
2. TRƯỜNG SA CÒN HẸN
Chiều nay nắng rớt ngoài hiên
Em ngồi nhặt lá, đếm riêng nỗi buồn
Long lanh từng giọt lệ thơm
Trôi vào anh, mở ngõ hồn nhớ em
Treo tình lơ lửng trăng đêm
Nghe từ trong gió phút thiêng liêng về
Mắt, môi một thuở đợi chờ
Biển ru sóng giạt giữa hồ trái tim
Nửa bên anh, nửa bên em
Gom bên nhớ, trả bên quên lại đời
Trường Sa, biển hiền đến lạ
Mặt trời từng hạt long lanh
Anh nghe lòng mình se thắt
Em ơi, nhớ quá quê mình
Hoàng Sa, mây đan tơ mỏng
Sóng dồn từng nhịp yêu đương
Thư em nồng nàn hương cũ
Tình anh gởi lại phố phường
Em vẫn làm duyên tóc tết
Biển đông đẹp lạ lùng chưa
Nụ hôn theo từng cơn gió
Bên em tháng đợi, năm chờ
Lâu rồi, anh chưa về phố
Đường xưa, áo trắng xôn xao
Giọt buồn trong anh rất khẽ
Hồn mưa tí tách đời nhau
Biển ơi, biển đừng hờn dỗi
Như em ngày đó, yêu anh
Chiều nay, mình anh nghe sóng
Như em cứ muốn dỗ dành!
4. CHIỀU MƯA NHA TRANG
Biển nói gì nhỏ nhẻ
Mà dào dạt lạ thường
Mình nói gì, em hỡi
Sao lòng đầy tơ vương
Sóng bạc đầu như thể
Ngàn đời chưa nguôi yêu
Trần gian chưa tận thế
Lo gì, mình xa nhau
Gió ru vào lạc lõng
Kéo hồn ta mênh mông
Người đi buồn xa vắng
Bên kia phố chưa chồng
Tìm đâu hương, nắng cũ
Nha Trang chiều mưa lơi
Mình gặp nhau dẫu muộn
Nhưng mặn mòi, em ơi!
Mặt trời từng hạt long lanh
Anh nghe lòng mình se thắt
Em ơi, nhớ quá quê mình
Hoàng Sa, mây đan tơ mỏng
Sóng dồn từng nhịp yêu đương
Thư em nồng nàn hương cũ
Tình anh gởi lại phố phường
Em vẫn làm duyên tóc tết
Biển đông đẹp lạ lùng chưa
Nụ hôn theo từng cơn gió
Bên em tháng đợi, năm chờ
Lâu rồi, anh chưa về phố
Đường xưa, áo trắng xôn xao
Giọt buồn trong anh rất khẽ
Hồn mưa tí tách đời nhau
Biển ơi, biển đừng hờn dỗi
Như em ngày đó, yêu anh
Chiều nay, mình anh nghe sóng
Như em cứ muốn dỗ dành!
4. CHIỀU MƯA NHA TRANG
Biển nói gì nhỏ nhẻ
Mà dào dạt lạ thường
Mình nói gì, em hỡi
Sao lòng đầy tơ vương
Sóng bạc đầu như thể
Ngàn đời chưa nguôi yêu
Trần gian chưa tận thế
Lo gì, mình xa nhau
Gió ru vào lạc lõng
Kéo hồn ta mênh mông
Người đi buồn xa vắng
Bên kia phố chưa chồng
Tìm đâu hương, nắng cũ
Nha Trang chiều mưa lơi
Mình gặp nhau dẫu muộn
Nhưng mặn mòi, em ơi!
5. CHIỀU Ở HÒN PHỤ TỬ
Thời gian chờ ta đó phải không em
Hòn Phụ Tử, chiều nghiêng vai nắng nhạt
Sóng nô đùa tặng đời bao khao khát
Bãi cát dài còn in dấu chân quen
Biển dạt dào, duyên dáng chính là em
Là ánh mắt hẹn bờ môi chờ đợi
Là ngọt lịm từng nụ cười nóng hổi
Đường trần gian cho hoa lá ngát hương
Nhịp tim ta đang trổi khúc nghê thường
Em ập đến để tan vào ngây ngất
Gió yểu điệu kéo vầng mây lã lướt
Bài thơ yêu tình tứ chẳng tận cùng
Người yêu người nên biển cũng bao dung
Nghe thắm thiết khi mùa yêu trở giấc
Em từ bữa, vẽ bùa yêu vào tâm thức
Anh nghe mình mắc nợ một làn hương!
6. ĐẤT MŨI CÀ MAU
Thời gian kéo lại nỗi buồn
Biển xa mời gọi, nắng dồn bước chân
Hương rừng, Đất Mũi tình thân
Cà Mau ơi, những thăng trầm, đắng cay
Ở đâu cũng gặp áo dài
Ở đâu cũng có nụ cười hồn nhiên
Tuyệt vời nhìn tóc bay nghiêng
Hương người, hương đất còn triền miên yêu!
7. VỀ NGHE BIỂN HÁT
Tình dạt dào ngọn sóng
Đưa hồn ta về xa
Tóc em lồng lộng gió
Trăng đêm phơi ngọc ngà
Mắt em mùa biển động
Đời mộng mị triền miên
Biết yêu nên biết khổ
Không hạn kỳ đâu em
Nụ hôn nào tha thiết
Một lần nhớ khôn nguôi
Ngàn năm còn hương lửa
Yêu nhau hao hớt đời
Ta một đời dong ruổi
Góc quê nhà thênh thang
Mùa thu vàng nỗi nhớ
Kiếp người còn cưu mang
Ta về nghe biển hát
Những con sóng bạc đầu
Tình cũng già từ độ
Người yêu người, xa nhau!
8. VŨNG TÀU PHỐ BIỂN
Như là cây lá ngủ quên
Vườn trong phố, nắng êm êm lưng người
Như là sợi tóc biết cười
Màu pha lê rụng một trời sắc hương
Lạ kỳ lớp bụi vô duyên
Em nheo mắt, ta để nguyên cái nhìn
Áo ơi, gió lại lại vô tình
Em ơi, ta có vô tình được không
Vũng Tàu phố biển, chưa thân
Vẫn là hai kẻ người dưng, chung đường
Vẫn là em, mắt đen tròn
Cớ gì rung động một nguồn thơ ta!
9. TÂM TÌNH VỚI HẠ LONG
Núi Bài Thơ ta ngồi ôn chuyện cũ
Hương ngàn năm trôi theo gió mây xa
Mình đưa nhau qua phía cầu Bãi Cháy
Đêm du dương, trăng phơi dáng ngọc ngà
Trà Cổ, Long Tiên chuông ngân nỗi nhớ
Miền tử sinh còn mộng mị triền miên
Trong sâu thẳm của khổ đau hạnh phúc
Đời vô cùng không kỳ hạn đâu em
Qua Thiên Cung như lạc vào cổ tích
Những giọt sầu ai cắm mốc thời gian
Ta nghe mưa bên rừng đời bén rễ
Nắng lưu ly trải khắp lối hoa vàng
Tuần Châu ơi, chốn trần gian thơ mộng
Chim hót lời âu yếm với mai sau
Trong mắt em trời Hạ Long lưu luyến
Hồn biển xanh ru con sóng bạc đầu
Em bên ta nụ hôn nào tha thiết
Mai xa rồi đất Bắc nhớ khôn nguôi
Gởi Cửu Long phù sa chia chín nhánh
Về Hồng Hà yêu dấu của ta ơi!
Thời gian chờ ta đó phải không em
Hòn Phụ Tử, chiều nghiêng vai nắng nhạt
Sóng nô đùa tặng đời bao khao khát
Bãi cát dài còn in dấu chân quen
Biển dạt dào, duyên dáng chính là em
Là ánh mắt hẹn bờ môi chờ đợi
Là ngọt lịm từng nụ cười nóng hổi
Đường trần gian cho hoa lá ngát hương
Nhịp tim ta đang trổi khúc nghê thường
Em ập đến để tan vào ngây ngất
Gió yểu điệu kéo vầng mây lã lướt
Bài thơ yêu tình tứ chẳng tận cùng
Người yêu người nên biển cũng bao dung
Nghe thắm thiết khi mùa yêu trở giấc
Em từ bữa, vẽ bùa yêu vào tâm thức
Anh nghe mình mắc nợ một làn hương!
6. ĐẤT MŨI CÀ MAU
Thời gian kéo lại nỗi buồn
Biển xa mời gọi, nắng dồn bước chân
Hương rừng, Đất Mũi tình thân
Cà Mau ơi, những thăng trầm, đắng cay
Ở đâu cũng gặp áo dài
Ở đâu cũng có nụ cười hồn nhiên
Tuyệt vời nhìn tóc bay nghiêng
Hương người, hương đất còn triền miên yêu!
7. VỀ NGHE BIỂN HÁT
Tình dạt dào ngọn sóng
Đưa hồn ta về xa
Tóc em lồng lộng gió
Trăng đêm phơi ngọc ngà
Mắt em mùa biển động
Đời mộng mị triền miên
Biết yêu nên biết khổ
Không hạn kỳ đâu em
Nụ hôn nào tha thiết
Một lần nhớ khôn nguôi
Ngàn năm còn hương lửa
Yêu nhau hao hớt đời
Ta một đời dong ruổi
Góc quê nhà thênh thang
Mùa thu vàng nỗi nhớ
Kiếp người còn cưu mang
Ta về nghe biển hát
Những con sóng bạc đầu
Tình cũng già từ độ
Người yêu người, xa nhau!
8. VŨNG TÀU PHỐ BIỂN
Như là cây lá ngủ quên
Vườn trong phố, nắng êm êm lưng người
Như là sợi tóc biết cười
Màu pha lê rụng một trời sắc hương
Lạ kỳ lớp bụi vô duyên
Em nheo mắt, ta để nguyên cái nhìn
Áo ơi, gió lại lại vô tình
Em ơi, ta có vô tình được không
Vũng Tàu phố biển, chưa thân
Vẫn là hai kẻ người dưng, chung đường
Vẫn là em, mắt đen tròn
Cớ gì rung động một nguồn thơ ta!
9. TÂM TÌNH VỚI HẠ LONG
Núi Bài Thơ ta ngồi ôn chuyện cũ
Hương ngàn năm trôi theo gió mây xa
Mình đưa nhau qua phía cầu Bãi Cháy
Đêm du dương, trăng phơi dáng ngọc ngà
Trà Cổ, Long Tiên chuông ngân nỗi nhớ
Miền tử sinh còn mộng mị triền miên
Trong sâu thẳm của khổ đau hạnh phúc
Đời vô cùng không kỳ hạn đâu em
Qua Thiên Cung như lạc vào cổ tích
Những giọt sầu ai cắm mốc thời gian
Ta nghe mưa bên rừng đời bén rễ
Nắng lưu ly trải khắp lối hoa vàng
Tuần Châu ơi, chốn trần gian thơ mộng
Chim hót lời âu yếm với mai sau
Trong mắt em trời Hạ Long lưu luyến
Hồn biển xanh ru con sóng bạc đầu
Em bên ta nụ hôn nào tha thiết
Mai xa rồi đất Bắc nhớ khôn nguôi
Gởi Cửu Long phù sa chia chín nhánh
Về Hồng Hà yêu dấu của ta ơi!
10. YÊU TIẾNG MẸ VIỆT NAM
Thương cuộc đời trái ngang
Lời mẹ ru chan chứa
Chìm nổi giữa gian nan
Rồng Tiên còn muôn thuở
Vũ khí thành lời thơ
Theo người đi giữ nước
Máu thấm vào phù sa
Cho cây lúa mượt mà
Sóng dạt dào biển đông
Hoàng Sa, Trường Sa yêu dấu
Mỗi thời đại đấu tranh
Đâu thiếu những anh hùng
Đánh tan giặc ngoại xâm
Ta thề không trở bước
Văn hóa hồn non sông
Mấy ngàn năm lịch sử
Hoa cũng tàn héo úa
Độc lập đầy cam go
Khi mất người, mất đất
Đời còn gì tự do
Sống nhớ về nguồn cội
Yêu tiếng mẹ Việt Nam
Biết làm người phải biết
Tổ Quốc mình thiêng liêng!
Thương cuộc đời trái ngang
Lời mẹ ru chan chứa
Chìm nổi giữa gian nan
Rồng Tiên còn muôn thuở
Vũ khí thành lời thơ
Theo người đi giữ nước
Máu thấm vào phù sa
Cho cây lúa mượt mà
Sóng dạt dào biển đông
Hoàng Sa, Trường Sa yêu dấu
Mỗi thời đại đấu tranh
Đâu thiếu những anh hùng
Đánh tan giặc ngoại xâm
Ta thề không trở bước
Văn hóa hồn non sông
Mấy ngàn năm lịch sử
Hoa cũng tàn héo úa
Độc lập đầy cam go
Khi mất người, mất đất
Đời còn gì tự do
Sống nhớ về nguồn cội
Yêu tiếng mẹ Việt Nam
Biết làm người phải biết
Tổ Quốc mình thiêng liêng!
No comments:
Post a Comment