Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Thursday, August 9, 2012

Chùm thơ của Lê Thế Thanh

LÊ THẾ THANH
Sinh :  23-3-58. Quê: Trường Sanh, Hải Lăng, Quảng Trị
Hiện ở: 65 Trần Hưng Đạo, Ngãi Giao, Châu Đức, BRVT.
Tốt nghiệp ĐHSP Huế, Khoa Toán.
Tel: 0982023358.
Email: lethethanh58@gmail.com, 
            lethethanh11@yahoo.com




MẠ ƠI!
            Kính dâng hương hồn Mạ

Cứ mỗi lần con nhớ về Mạ,
Bàn chân con níu bước lên Trằm (1)
Vì ở đó có Mạ đang nằm,
Và Trằm gợi trong con nhiều kỷ niệm


Con nhớ mãi lúc nhà mình túng thiếu,
Trằm đã cho hai bữa sắn khoai,
Cả cuộc đời Mạ nặng trĩu hai vai,
Đi: phân, giống - về: môn, khoai, ném, kiệu.


Mạ vất vả nhưng nhà mình vẫn thiếu,
Vì Mạ, Ba luôn ước nguyện một điều:
Gắng cho con ăn học lớn làm Người,
Và cố sống cho tròn "năm ba chữ"(2)

                                               
Cả đời Mạ dường như thiếu ngủ,
Tất bật ngược xuôi lo kịp bữa con ăn
Tiền con học cũng là nỗi trở trăn
Mạ không nói nhưng lòng con thấu hiểu

                      
Dẫu bây giờ áo cơm không còn thiếu,
Rứa mà con thiếu Mạ, Mạ ơi!
Và những lúc vấp ngã giữa cuộc đời,
Linh hồn Mạ đỡ chúng con đứng dậy.
                 

Những ước mơ tầm thường ngày xưa ấy,
Chẳng bao giờ con đáp được Mạ ơi,
Bởi vì con không còn Mạ trên đời,
Khi Mạ bệnh cũng là lúc báo tử!
                 

Có lỗi gì không khi con giấu tin dữ ?!
Vẫn thuốc thang chăm sóc Mạ mỗi ngày,
Sáu tháng trời con thầm đếm từng giây,
Còn có Mạ trên đời là hạnh phúc!


Biết trước ngày Mạ đi con ruột đứt,
Nhưng cố giấu nỗi đau tận đáy lòng,
Để gia tộc lo việc Tổ tiên (3) xong,
Và để Mạ không có giây bất hạnh.
                                    

Dù dối Mạ, nhưng con không ân hận,
Được nhìn Mạ cười thanh thản trước lúc đi;
Vì con nghĩ: đau khổ nhất là khi:
Mạ biết trước ngày giờ mình sẽ chết.
        

Nếu ai hỏi: Điều lớn nhất nuối tiếc?
Con trả lời sao Mạ vội đi xa !
Để chúng con gậm nhấm nỗi xót xa,
Không còn Mạ để chăm sóc, phụng dưỡng.
                    


Dẫu sau này khó khăn hay sung sướng,
Dẫu đối mặt với ngang trái cuộc đời,
Nghĩ về Mạ, con vững dạ, Mạ ơi!
Cả đời con nặng nợ ơn dưỡng dục.
       

Nhìn những ai đang tràn ngập hạnh phúc,
Có mạ cha đang ở bên mình,
Được đền đáp ơn dưỡng dục-sinh thành
Con xót xa thấy mình thật bất hạnh
                  

Có những lúc đất trời như tĩnh lặng,
Nằm thao thức thương nhớ Mạ khôn nguôi
Giá có được điều ước trên cuộc đời,
Ước còn Mạ để lòng con ấm mãi!


Tháng 10-2006

(1). Trằm là vùng đất trũng giữa hai đồi cát
(2). Năm ba chữ: tam cương, ngũ thường
(3). Việc Tổ tiên: lễ đưa Ngài về từ đường, nếu gia tộc đang chịu tang thì không làm được



ƠN THẦY


Làm thầy càng thấm ơn Thầy
Dù xa góc bể chân mây chẳng mờ
Ơn Thầy- biển lớn không bờ
Dạy em muôn vạn những giờ đẹp tươi
Ngày xưa gắng học điểm mười
Để nay gắng vượt sóng đời mênh mông
Ơn Thầy to lớn vô cùng
Ai không nhớ được sẽ không thành người

           20-11-2001



BẠN ƠI TRUNG HỌC HẢI LĂNG
Thương tặng các bạn Trung học Hải Lăng
Niên khóa 1969-1975


Bạn ơi Trung học Hải Lăng
Niên khóa sáu chín bảy lăm đây rồi
Đã hơn ba sáu năm trời
Giờ đây hội ngộ bồi hồi nhớ thương
Bao nhiêu ký ức trong lòng
Bỗng nhiên sống lại bâng khuâng ngậm ngùi
Còn bao bạn nữa đâu rồi
Bận lo chống chọi sóng đời nông sâu
Dù đi đâu, dù về đâu
Gặp nhau để gọi mày tau thỏa lòng
Dù cho má đã bớt hồng
Dù cho tóc đã bạc hơn nhiều rồi
Dù cho đã quá nửa đời
Bên nhau càng thấy cuộc đời dễ thương
Mai này mỗi đứa một phương
Bạn về vui với cháu con sum vầy
Ký ức ngày ấy còn đây
Mà sao “người ấy” lúc này về đâu?!
“Cuộc đời đó có bao lâu”
Dù bạc tóc vẫn còn nhau trong đời.

Ngãi Giao, 24-7-2011

No comments: