Em vô tư ngồi nghe lá hát
Tháng mười một trời nghiêng sắc lạnh
Gió đôi co với nắng hồn nhiên
Lộng bến đời sắc màu sóng sánh
Em vô tư không chút muộn phiền
*
Mùa xuân đến, tuổi đời gần lắm
Lung linh gì rồi cũng tàn phai
Miên man miết dặm đời thấm đẫm
Ngày đi, theo bóng nắng đổ dài
*
Em tươi trẻ rực vàng mùa mới
Trong nắng chiều hực hỡ long lanh
Hình như nắng cố tình khơi gợi
Chấp chới
trên hoa trái trĩu cành
*
Đôi mắt biếc nhìn ngày phai nhạt
Vẫn long lanh một giấc mơ xa
Cứ đong đưa ngồi nghe lá hát
Mộng xuân thì trong khúc hoan ca ...
*
Tháng mười một ngày đi chầm chậm
Nắng chênh chao quến lại bên thềm
Hình như có điều gì gửi gắm
Trong gió chiều líu ríu dịu êm
Ngồi nhậu nhìn ra đồng nước nổi
Hun hút gió dồng sâu, nước nổi
Lao xao đêm, sóng vỗ mạn xuồng
Tránh cơn giông, mái chèo bươn vội
Nước đổ nghiêng, cỏ rạp từng luồng
*
Khúc cua cạn, be xuồng miết cỏ
Mượt trong mưa như tiếng hồ cầm
Tà áo mỏng bung biêng theo gió
Day trở lòng, tiếng vọng xa xăm ...
*
Con sóng gợn cơn mưa chìm nổi
Trắng đồng xa, khuất dấu tầm nhìn
Đâu thấy hết, khó nghèo nhức nhối
Vẫn hồn nhiên, uẩn khúc ân tình
*
Thương dáng
nhỏ đi trong lầy lội
Buột dây neo
bên cội bần già
Mưa trĩu nặng, gió mùa thốc xối
Buốt từng cơn, sóng đổ lần qua
*
Lẫn trong cánh hoa vàng điên điển
Những hạt mưa lóng lánh trinh nguyên
Nghe mặn chát, cọng rau đắng biển
Nghĩ quẩn quanh lo hảo lo huyền ...
Biển chiều
Nắng chảy
Đưa ròng chiều
Tháng sáu
Em về đâu?
Vội vã đường xa
Trên bãi vắng
Hàng dừa già lão
Vẫn troãi mình
Che bước em qua
Em
hồn nhiên, nắng cũng hồn nhiên
Chỉ có chiếc áo dài ngượng ngùng xốc nổi
Mà gió lộng cứ vô tư thổi rối
Sáng đường quê, từng bước nhỏ đến trường
Như thầm tiếc, đường không xa mấy đổi
Để cho gã trai khờ, lén ngắm vấn vương…
Chiều
hanh vàng, khói sóng chơi vơi
Thương một người, dõi mắt xa ngóng đợi
Khúc ru trầm, à ơi…
Trong tiếng sóng như có lời nhắn gởi
Cho con thuyền trễ hẹn đường khơi
Một nỗi nhớ âm thầm, dang vọng đổ xuống dời
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Lâm Đồng
lethanhhung4625@gmail.com

No comments:
Post a Comment