NGUYỄN AN BÌNH
SÀI GÒN MƯA, ANH VÀ EM
1- Sài Gòn có những cơn mưa bất chợt đi qua
Bụi đường rác rưởi tự nhiên được cuốn sạch
Xe trôi trên cầu vượt sủng ướt
Khúc cua tình cờ đầy bất trắc
Con đường đôi lúc biến thành sông
Nước mênh mông nước
(Tự dưng thấy lòng con người nhiều khi quá cạn
Tình yêu lại nở trên đất đai khô hạn)
Trong màn mưa bạc trắng
Wifi cũng sợ hải chập chờn đua nhau chạy trốn
Âm thanh nhạc chờ quen thuộc bỗng nhiên tắt ngún
Lòng cảm thấy nhớ cồn cào
Chẳng biết giờ nầy em đang ở đâu
Dưới hàng hiên tránh gió
Hay trong một quán cà phê nhỏ
Nghe tiếng hát một thời liêu trai
Nhẩn nha đếm những giọt mưa dài
Đang rùng mình chạy trên phố lạnh.
2- Sài Gòn có những cơn mưa dai dẳng
Dù đó chỉ là cơn mưa trái mùa phản phúc
Dự báo thời tiết còn phải chào thua
Huống chi anh và em làm sao đoán được
Bao giờ chúng mình sẽ buông rời tay nhau
Cuộc sống có bao điều nghịch lý
Dù lòng luôn nghĩ đến điều ngược lại
Cô đơn không làm cho ai mất thở
Cũng đủ làm con tim lạc nhịp
Sài gòn còn đang mưa
Có ai đó đội mưa tìm đến nhau – quay quắc
Phải chăng họ sợ tình yêu thất lạc
Giọt mưa thảng thốt tràn xuống bờ môi
Chợt thèm nụ hôn nồng nàn một ngày mưa trở gió
Anh lại nhớ đến em
Giữa không gian tiếng dương cầm mưa dạo khúc
Sao ta lại ơ hờ đến thế - khi còn có thể
Phải vậy không – em – Sài Gòn của tôi?
22-5-2017
No comments:
Post a Comment