Ngồi với bạn bên vườn Thanh Long
Ơ kìa! Nắng đổ trên tay
Đắn đo đứng giữa vườn cây cuối mùa
Chuyện đời khi được, khi thua
Ở đâu quyết giá bán mua trái này
Rợp trời sắc đỏ phơi bày
Lung linh như thể giữa ngày đưa dâu
Ngẩn ngơ nắng, quyện cơ cầu
Được mùa, rớt giá chạm sâu nỗi buồn
Chênh vênh vòng xoáy quay cuồng
Biết rồi, sao mãi nói suông suốt mùa
Nỗi trôi giá, cứ phân bua
Thị trường như cứ trêu đùa nông dân
Đẩy đưa ngày tháng xoay vần
Nợ, vay, vay, trả lúc gần, khi xa
Nông dân xưa, vốn thật thà
“Đừng cho ai gạt, chớ hề gạt ai”
Bây giờ nết cũ nhạt phai
Chăm chăm khôn vặt, mạnh ai nấy làm
Theo chiều kết nối tạp nham
Đắng cay bị gạt càm ràm không thôi
Nhịp đời lặng lẽ chìm trôi
Vườn xanh vã đẫm mồ hôi người trồng
Vững tin sẽ được khơi dòng
Chuỗi giá trị, mớ bòng bong được mùa ...
Lê Thanh Hùng
Một chiều nghe đàn ca tài tử
Giọt đàn kìm, loang trong không gian
Tiếng xề rơi vạt nắng hoe vàng
Em vén tóc, giọng ngân đằm thắm
Đâu hay là mùa xuân đã sang
*
Điệu Khốc hoàng thiên như ai oán
Ngoài kia đường nắng chảy lung linh
Xa lắm rồi một thời tao loạn
Ngọn gió reo trên những công trình
*
Hát lại đi em, khúc Nam xuân
Có gì đâu mà lại tần ngần
Hay hát khúc Xuân tình cũng được
Để anh còn nhớ tuổi trầm luân
*
Sao lại hát Phi vân điệp khúc
Tiếng đàn kia muốn nói điều gì?
Mà buông thả tiếng trầm, tiếng đục
Để có người rót rượu tràn ly
*
Dây hò rung, bóng nắng đổ dài
Điệu xàng xê, biết tỏ cùng ai
Anh hát Lý kéo chài, tiễn bạn
Rượu cạn rồi, ngày cũng đã phai ...
Lê Thanh Hùng
Đêm khắc khoải vê tròn nỗi nhớ
Của những ngày xa cũ, váng hoàng hôn
Đã từng có một ước mơ dang dỡ
Gió trăm năm đổ nhịp lạc hồn
Còn nguyên đó, sắc hoa màu nhớ
Sáng bừng lên một góc vườn đêm ...
Lê Thanh Hùng
Sao đi ngang góc phố này em bước vội
Lại không chịu nhìn chùm hoa giấy đong đưa
Bóng nắng dội khoảng không mờ tối
Hoen mờ nghiêng, giậu đổ hiên thưa
Bước hối hả, sao chừng như bối rối
Trời, kỷ niệm còn nguyên những dấu xưa
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
No comments:
Post a Comment