Mùa xuân chín một tuổi hồng
Chậm thôi em, bước đi chầm chậm
Kẽo trời giông lộ nét xuân thì
Gã trai khờ cố tình lén ngắm
Đăm đắm chiều trong nỗi cuồng si
*
Xuân chín nõn trên cành lộc biếc
Phập phồng rơi cánh bướm tơ non
Em để ngỏ, tuổi hồng cách biệt
Trãi đường quen, không chút hao mòn
*
Kìa tóc rối xòa ngang vầng trán
Vội vàng gì mà lại so đo
Ngước đôi mắt ngây thơ đơn giản
Giấu đằng sau một lời dặn dò
*
Cơn gió tết, bung ngày thốc xối
Lướng vướng chiều trong suốt tầm xa
Chợt quay ngoắt tóc dài, giận dỗi
Sáng bừng lên, óng biếc mượt mà
*
Xuân đến, mới hay em đã lớn
Một tuổi hồng lóng lánh trong tay
Bên lối cỏ tơ non xanh mởn
Nắng xuân đang tỉ mẩn giãi bày
Chân dung
Hình dáng đẹp, có thể giấu che đi bản chất
Nhưng khi lời nói buông ra
việc làm đã thực hiện, sẽ lộ rõ hình hài
Dẫu...”Ví dầu, dù có một mai” ...
Trong lời nói, ai cũng giống nhau không khác
Nhưng việc làm, có người còn nhởn nhơ lầm lạc
Khi phải dựa vào người khác, để quyết định phải làm gì
Mặc cho chuyện đời, có quy chiếu thị phi
Không phải là người tài thì đâu thấy được người có tài.
Trong khi cuộc đời còn lẫn lộn đôi co, tốt xấu đan cài
*
Sự hợp tác và truyền cảm hứng, tạo nên tài lãnh đạo
Còn sự dọa dẫm và chi phối, sẽ hình thành thói quen biến báo
Cứ lần lựa theo ngày, trong nhịp sống chênh phô
Hơn thua nhau ở chỗ lớn giọng hàm hồ
Để một ngày, chợt ngoảnh đầu nhìn lại
Thấy còn nguyên, một quãng đời gấp gãy
Mà bạn bè, ngày một trượt xa
Trong bóng hoàng hôn bẫng quyện mượt mà
*
Không thể xây dựng cái gì tốt đẹp trên đống rác, tháng ngày lưu cửu
Góp sức dọn dẹp trước đi, đừng cố ngồi thao thao truy cứu
Hay thái độ bàng quang trong sự im lặng đáng ngờ
Dưới khẩu hiệu bay phập phù, lỏng chỏng lơ chơ
Thôi có thể hạnh phúc của người này là bất hạnh của người khác
Khởi thủy đâu có gì mà giờ đây ngồi than mất mát
Trong một mớ lý luận uyên nguyên, đánh tráo xô bồ
Kìa xem, sau vụ mùa người nông dân thảnh thơi ngồi quẹt Zalô ...
Hạnh phúc có gương mặt đỏng đảnh
Chúng ta không hơn, kém gì nhau, mà chỉ là khác nhau
Cả hình thức, nội dung, cả lẽ đời ấm lạnh
Trên lớp lớp sóng đời, lỡ nhịp lao xao
Em mang hết những nỗi buồn lấp lánh
Kiêu hãnh bước qua, ngày mới ngọt ngào …
Có một dòng sông trôi trong tâm tưởng thật gần
Biết nơi đó ai có còn ngồi đợi
Bên vạt nắng trong ngần, hoa khế rụng đầy sân
Nét tươi trẻ, sáng bừng trên ngôi nhà mới
Soi bóng dưới dòng sông, trôi những lời nhắn gởi
Ngamg qua nhà em, sao tao tác tần ngần …
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
thanhhungmtbb@yahoo.com.vn
No comments:
Post a Comment