HUYỀN THOẠI
Em mười sáu tuổi tròn trăng
Vầng trăng huyền thoại, vui giăng đêm rằm
Tình ngây thơ... Đến âm thầm
Mắt nhìn trong mắt... Tay cầm trong tay
Nhẹ nhàng chút gió thoảng bay
Lá vàng chao rụng, rụng đầy hoa đăng
Tay thon thon, ngón búp măng
Vuốt ve mái tóc, giăng giăng tơ tình
Chiều rơi nắng... Nắng thủy tinh
Muôn ngàn hoa nắng lung linh dập dìu
Gió lùa hương tóc hiu hiu
Hương trầm ấp ủ, nâng niu một thời
Chìm trong đáy mắt mây trôi
Má nghiêng chạm má, bồi hồi tình thơ
Nụ hôn ngày ấy dại khờ
Hương trinh đọng mãi đến giờ chưa rơi
Bên nhau tình cũng lả lơi
Bờ sông cát trắng... Trắng phơi da màu
Gió bay mất áo qua cầu
Cho trăng với gió... Với nhau cận kề
Mưa khuya giăng lối em về
Đường tình trơn trợt, bốn bề mưa sa...
Em về bên ấy... Không qua
Một ngày không gặp, như ba, bốn ngày
Làm sao quên được vòng tay
Nhớ đêm lạnh giá đong đầy nụ hôn
Giờ như núi Mẹ Bồng Con
Mờ xa ánh mắt héo hon ngậm ngùi
Em đi mang hết ngọt bùi
Em đi khép lại ngày vui xuân thì
Em đi ngày ấy phân ly
Lặng im... Dù có nói gì... Cũng xa...
Em đi về với người ta
Có người ngậm đắng, xót xa nỗi niềm
“Tìm em như thể tìm chim...”
Bóng em sóng nước lạc chìm sầu miên
Em đi xa xứ, xa miền
Ai đem nhung nhớ vá liền cách chia...
Nếu tình không cách, không chia
Thì đâu có cảnh xa lìa, sang sông
Đưa tay nâng chén rượu nồng
Mừng em áo cưới, pháo hồng vu quy
Em về xứ lạ biệt ly
Tôi ngồi dưới gốc Cây Si... Tọa Thiền...
Nha Trang, tháng 12. 2020
…
“...” Ca dao
No comments:
Post a Comment