Vô tình ta lướt qua nhau
Sẽ vô tình, khi lướt qua nhau
Không bắt được nhịp ngày thương nhớ
Trên sóng đời dập dờn vun vỡ
Lỡ đánh rơi ký ức ngọt ngào
*
Biết thời gian rồi sẽ trôi mau
Tuổi xuân chín bên bờ hoa mộng
Đêm cuống quýt, cửa phòng mở đóng
Gió trăng phơi, chăn gối rũ nhàu
*
Một tiếng đàn tan trong thinh không
Nghe buốt lạnh bờ vai bổi hổi
Tiếng nhạc cũng đẩy đưa gấp vội
Lời ca buồn nghe trĩu nặng lòng
*
Ngày đã tàn, sương giăng mênh mông
Phố núi chật, nhịp đời quay chậm
Nồng nã đưa hương ngày gần lắm
Trái tim non áo xống phập phồng
*
Sao vô tình, bước trên đường xưa
Có tiếng nhạc hoài mong gợi mở
Qua ngõ hẹp, dốc cong không nhớ
Một chút gì, quán nhỏ chiều mưa ...
Lê Thanh Hùng
Một chiều đông em về thăm quê
Dẫu đã biết trời kia giấu nắng
Mây giăng mờ xám một chiều hoang
Nghe bức bối không gian ngưng lặng
Bợt bạc lòng, trời đã chớm đông
*
Rừng trống vắng, hoàng hôn chới với
Gió bấc lay lá đổ theo chiều
Hiu hiu lạnh, dỡ chừng khơi gợi
Một chiều về nồng ấm tin yêu
*
Mây cuốn quýt, tầng cao tầng thấp
Một chiều hôm, mình đã có nhau
Trong mắt biếc, chút gì ngượng ngập
Một ngày vui, xanh đến nhường nào
*
Em rảo bước, choàng tay khép áo
Gió lùa qua nỗi nhớ quanh đồi
Biết đời không có gì hoàn hảo
Nhưng lối này một thuở có đôi ...
*
Thôi ký ức chìm trong dĩ vãng
Vẫn còn đây hoa mộng trên tay
Nguyên vẹn những tháng ngày kiêu mạn
Ẩn ức gì mà sống mắt cay?
Lê Thanh Hùng
Con sóng bạc vỗ mom gành Mũi Né
Biển trong xanh mướt một tầm nhìn
Phố mới rợp sắc màu tươi trẻ
Sâu lắng một niềm tin
Con nước lớn tràn bờ ngấp nghé
Đất Mũi trở mình, vạm vỡ nguyên trinh
Lê Thanh Hùng
Ký ức đêm
Đêm
Huyễn hoặc
Chập chờn sáng tối
Hoen mờ
Đèn quảng cáo
Giăng giăng
Em
Lạ lẫm
Nồng nàn thốc xối
Đánh rơi đêm
Ký ức nhọc nhằn ...
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
No comments:
Post a Comment